Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học

Chương 358



Dạo gần đây, vì cả hai đều là người tu luyện nên chủ đề trò chuyện giữa Oanh Oanh và Thẩm Dư Huề cũng nhiều hơn trước. Bạn bè của Oanh Oanh không nhiều, mà Thẩm Dư Huề lại có thể coi như một trong số đó, vì vậy cô thường tìm anh cùng ăn trưa.

Vừa bước vào căng tin, cô đã thấy Thẩm Dư Huề ngồi nghiêm chỉnh ở bàn ăn. Cô bưng khay thức ăn đi tới, tùy ý hỏi:

 

"Thẩm sư huynh, chiều nay anh còn học không?"

Thẩm Dư Huề nhẹ nhàng lắc đầu, giọng điệu vẫn luôn lạnh nhạt như cũ:

"Không, ăn xong là về."

Oanh Oanh gật đầu, không hỏi thêm gì mà bắt đầu ăn. Nhưng mới ăn được vài miếng, cô đã cảm nhận được xung quanh có không ít ánh mắt dò xét, xen lẫn là những tiếng bàn tán khe khẽ.

"Sao cô ta còn dám tìm đàn anh Thẩm ăn cơm chứ? Chậc chậc, không ngờ cô ta lại là loại người như vậy, còn là con gái của kẻ thứ ba, đúng là trơ trẽn."

"Thế đã là gì, trước đây cô ta còn là một đứa ngốc, bị bọn buôn người bán lên núi cho thôn dân làm vợ. Vậy mà bây giờ còn có thể trở thành hoa khôi trường, đúng là trò cười."

Sắc mặt Oanh Oanh trầm xuống.

Bên cạnh, ánh mắt Thẩm Dư Huề cũng dần trở nên băng lãnh, từng tia hàn khí vô hình lan ra từ người anh.

Không khí trong căng tin thoáng chốc trở nên nặng nề.

Oanh Oanh đặt đũa xuống, đứng dậy đi thẳng đến chỗ hai cô gái vừa nói chuyện. Đôi mắt cô lạnh lẽo, giọng nói mang theo áp lực vô hình:

"Các người vừa nói gì?"

Hai cô gái thoáng sững lại, dù có chút chột dạ nhưng nghĩ đến những tin tức trên diễn đàn, bọn họ lập tức hừ lạnh, cố tình lớn tiếng:

 

"Sao? Chẳng lẽ chúng tôi nói sai à? Trên diễn đàn trường viết rất rõ ràng, ai ai cũng biết chuyện này."

Oanh Oanh nhìn chằm chằm vào họ, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.

Không cần đoán cũng biết, chuyện này là do Trần Linh Bảo làm.

Cô lấy điện thoại ra, không biết địa chỉ diễn đàn nhưng chỉ cần tìm kiếm tên trường trên trang web, lập tức sẽ hiện ra liên kết.

Quả nhiên, trên trang chủ diễn đàn, hai bài đăng hot nhất đều có liên quan đến cô.

[Hoa khôi lớp 8 khối 10 kia bị làm sao vậy? Thực sự coi mình là sự tồn tại "đặc biệt", suốt ngày bám lấy đàn anh Thẩm.]

[Vào đây để bóc phốt hoa khôi lớp 8 khối 10!]

Oanh Oanh bình tĩnh nhấn vào bài đăng thứ hai.

Hai cô gái thấy cô xem điện thoại, cho rằng cô sợ hãi nên hừ lạnh một tiếng, cầm đĩa thức ăn định rời đi. Nhưng vừa mới bước được hai bước, không biết vấp phải cái gì mà đột nhiên cả hai ngã nhào về phía trước.

"Rầm!"

Hai người ngã sấp xuống nền gạch cứng, mặt đập mạnh xuống đất, âm thanh vang lên khiến cả căng tin đều nghe thấy.

Ngay sau đó là tiếng hét thất thanh.

"Aaa! Đau quá!"

Hai cô gái ôm mặt, cảm thấy chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi. Khi nhìn xuống, m.á.u đỏ sẫm nhỏ từng giọt xuống nền đất. Bọn họ đau đến choáng váng, nước mắt giàn giụa, không dám tin vào tình cảnh này.

Những học sinh xung quanh đều trợn tròn mắt.