Vất vả gần nửa tháng trời, cuối cùng công cuộc truy sát Hỏa Nhãn Yêu Lang cũng thành công tốt đẹp, đây là chuyện hết sức đáng mừng. Bằng vào cỗ chiến lợi phẩm khổng lồ trước mặt, việc nhóm của Lập Thiên dành được hạng nhất đợt chiến tu phù chiếu lần thứ hai là điều không cần bàn cãi. Riêng đối với Hàn Tuyết Liên mà nói, chiến tích này còn là một bước ngoặt trong quá trình tu hành của nàng, mang ý nghĩa vô cùng trọng đại. Chẳng qua không hiểu tại sao, Hàn Tuyết Liên dù biết bản thân đã dành chiến thắng ở mọi mặt nhưng lại không tài nào vui nổi. Cứ nghĩ đến chuyện bản thân vừa ném đi phần lớn tâm huyết mà cha mẹ đã khổ công tích lũy bao nhiêu năm qua, nàng nhất quyết cho rằng bằng sự tình vừa rồi mà chỉ chửi mắng Lập Thiên vài ba câu thì chưa bõ tức, bèn tiếp lời:
- Tiểu tử thối, ngươi có biết lần này là tại ngươi nên mới hại bổn tiểu thư mất một đống Bạo Lôi Phù thượng phẩm không hả?! Ngươi có biết chỗ linh phù kia là cha mẹ ta đã dốc toàn bộ vốn liếng Hàn gia tích lũy qua bao nhiêu năm mới có được hay không?! Thế mà vì ngươi, chính vì ngươi mà khiến bổn tiểu thư bằng một lần đã tiêu hết số tài bảo dự kiến sẽ dùng trong vòng mười năm. Hừ, nếu không phải vì tương lai có một đống nội đan Hoả Nhãn Yêu Lang tới đền bù, món nợ này bổn tiểu thư nhất định tính lên đầu của ngươi!
Nghe xong những lời này mà Lập Thiên còn không nhận ra Hàn Tuyết Liên có ý tứ gì thì mới là lạ. Trước đó hắn cho rằng vị Hàn đại tiểu thư này luôn tỏ ra bản thân là người tiết kiệm chẳng qua là làm bộ làm tịch với người ngoài chứ bản chất thì cũng là một bại gia tử xem tiền như rác. Cái gọi là tính toán chi li chẳng qua chỉ dùng cho ngoại nhân như hắn mà thôi chứ đối với người thân thích trong Hàn gia thì không như vậy. Cũng không ngờ rằng cô ả này lại là loại người dám chơi không dám chịu, khi nổi hứng lên thì không tiếc đại giá chơi tới bến, đến khi bình tĩnh lại rồi thì liền đổ thừa do người khác hãm hại. Đến đây thì Lập Thiên không nhịn nổi nữa, cao giọng phản bác:
- Này tiểu nha đầu, ngươi ăn nói cho đường hoàng tử tế vào! Tiểu gia chưa từng ép ngươi sử dụng Bạo Lôi Phù tiêu diệt yêu lang, là bản thân ngươi tự chủ trương cũng tự thi hành, đừng có đổ thừa cho ta. Hơn nữa ngươi muốn làm nhóm trưởng thì phải bỏ ra đại giá mới được, bằng không một tiểu nha đầu chân ướt chân ráo như ngươi dựa vào cái gì mà đòi dẫn đầu mọi người, ngươi tưởng làm nhóm trưởng dễ lắm chắc?! Ngay cả tiểu gia trí tuệ siêu việt, năng lực thông thiên ấy vậy cũng phải trải qua hai đợt phù chiếu làm thành viên hôm nay mới được làm nhóm trưởng đây này, huống chi là tiểu nha đầu chân dài não ngắn như ngươi!
- Ngươi cái tên tiểu tử chết dẫm này! Ngươi mắng ai là tiểu nha đầu chân dài não ngắn hả?
- Ta không biết, ngươi tự mình suy nghĩ đi!
Lập Thiên đáp một câu gọn lỏn, sau đó không nói không rằng rảo bước tiến nhanh về chỗ có rất đông thi thể Hoả Nhãn Yêu Lang đang nằm, rìu nhỏ sắc bén lăm lăm trong tay, chuẩn bị cho quá trình mổ lấy nội đan từ bên trong não hải của tuyết lang ra. Hàn Tuyết Liên bị Lập Thiên chửi xéo, tuy tức lắm nhưng không làm gì được, chỉ đành dậm chân bình bịch vài cái rồi xách đít theo sau. Chỉ bất quá khi cả hai vừa mới nảy sinh dự định bổ đầu yêu lang thì dị biến lại lần nữa nảy sinh.
Phía trên trời cao, bầu trời đang xanh tươi trong vắt không biết từ đâu sinh ra vô số đám mây màu vàng ánh kim cực kỳ bắt mắt. Những đám mây này hình thành ở khắp nơi trong Thần Tuyết Sơn, tuy nhiên cả đám chẳng bàn mà hợp, rất nhanh đã quy tụ về một chỗ, mà chỗ ấy vô tình lại chính là nơi hai người Lập Thiên và Hàn Tuyết Liên đang đứng. Từng đám từng đám mây mỏng manh nhỏ bé gộp chung lại với nhau, qua không bao lâu liền hình thành một tảng mây vừa dày vừa rậm, nhìn không thấy bầu trời đâu nữa.
Cũng bởi vì thế, ánh nắng mặt trời bị tầng mây vàng che khuất, lập tức khiến cho bầu không gian bên dưới lâm vào tràng cảnh âm u tịch mịch. Cũng may đám kim vân ấy không quá lớn, không che phủ toàn bộ khu vực Thần Tuyết Sơn nên nó không hoàn toàn che kín không gian xung quanh, không khiến cho toàn bộ ánh sáng bị chặn lại. Hơn nữa bản thân đám kim vân kia cũng là vật phát quang, tuy ánh sáng không mạnh như ánh mặt trời nhưng cũng đủ khiến cho bầu không gian bên dưới nó sáng lờ mờ ánh vàng như hoàng hôn đổ bóng chứ không tối đen như mực, rất đẹp nhưng cũng rất dọa người.
- Tiểu nha đầu, chúng ta lại gặp chuyện nữa rồi. Lần này không biết liệu có còn sống để thu hoạch yêu đan hay không đây!
Đứng trước hiện tượng cổ quái vừa phát sinh, Lập Thiên trực giác nhạy bén, lập tức thu hồi tâm tư thu hoạch nội đan yêu lang, loáng cái đã lùi về một góc an toàn cách đó năm mươi trượng. Cùng lúc đó, Bình Chướng Thuật tức tốc triển khai, bàn tay thì nhanh thoăn thoắt lấy từ trong túi trữ vật ra mấy đạo Bảo Mệnh Phù dán lên người, chỉ trong ba tức hơi thở đã làm xong phòng bị. Đứng sát bên cạnh, do đã có kinh nghiệm từ trước cộng với hành động bất ngờ không báo trước của Lập Thiên, thân thể Hàn Tuyết Liên khẽ run lên một nhịp, sau đó không nói không rằng hướng chỗ hắn chạy tới, vừa tới nơi thì liền dùng thái độ không hài lòng gắt lên:
- Tên nhà quê chết tiệt, ngươi bỏ chạy không thể báo trước với người ta một tiếng sao?!
Trước yêu cầu đầy vô lý của Hàn Tuyết Liên, Lập Thiên thản nhiên đáp:
- Ồ, tại sao ta phải báo trước? Tương lai ngươi làm nhóm trưởng rồi ai sẽ báo trước nguy hiểm cho ngươi. Bây giờ nên làm quen dần đi thôi.
Lần này, đến lượt Hàn Tuyết Liên bị nói cho nghẹn họng, phải vuốt ngực mấy cái cho đỡ ngộp thở mới đáp:
- Hừm...! Coi như ngươi nói có lý...!
Mặc dù không phục trước cách hành xử mang thiên hướng cá nhân vị kỷ của Lập Thiên, tuy nhiên Hàn Tuyết Liên cũng không tìm ra lý do để bắt bẻ hắn. Cặn kẽ suy nghĩ, quả thực khi so sánh với Lập Thiên, trực giác của nàng không nhạy bén bằng hắn, ngay cả phản ứng khi gặp vấn đề cũng không nhanh nhẹn như hắn, cái này dù muốn hay không nàng vẫn phải thừa nhận. Tuy nhiên nàng không cho rằng bản thân thua kém Lập Thiên mà do nàng chưa có kinh nghiệm, về sau điểm yếu này rất nhanh sẽ được khắc phục mà thôi.
Trong lúc dị tượng đang diễn ra, Lập Thiên và Hàn Tuyết Liên vẫn không ngừng đấu khẩu, bất quá dù là ai cũng không quên mang ra thêm vài ba kiện pháp khí pháp bảo hộ thân phòng trừ tình huống bất lợi có thể phát sinh bất kỳ lúc nào. Trong đầu hai người đều cho rằng, yêu lang chết cũng đã chết rồi, chẳng lẽ còn có thể sống dậy chạy đi hay sao. Cho nên trước sự tình bất lợi phát sinh, hai người cần phải tập trung bảo vệ tính mệnh trước, đợi khi dị tượng qua đi, bản thân đến thu hoạch yêu đan cũng không muộn.
Suy cho cùng, số lượng tuyết lang bị hai người giết chết trên mấy ngọn đồi này đông đúc không đếm xuể, dù bỏ nguyên cả con cho vào túi hỗn độn cũng sẽ mất rất nhiều thời gian chứ đừng nói là lấy mỗi yêu đan thôi. Trong khi đó, bản thân hai người đều đã bỏ ra không ít vốn liếng mới tiêu diệt được bọn chúng, nếu giờ chỉ thu một ít rồi bỏ đi thì tự cảm thấy thật có lỗi đối với chính mình và những thành viên khác trong đội. Thế là thay vì liều mạng thu hoạch yêu đan rồi cấp tốc bỏ chạy, hai người bất tri bất giác đứng giáp lại với nhau, toàn lực triển khai Bình Chướng Thuật bao trùm cả hai vào bên trong, ánh mắt thì căng ra quan sát tình huống đang xảy ra với đám mây vàng phía trên, trong đầu thì liên tục đưa ra các suy đoán về loại dị tượng sắp sửa diễn ra là thứ quái quỷ gì, sẽ là cuồng phong hay là mưa đá để tìm kiếm biện pháp ứng phó thích hợp.
Lập Thiên và Hàn Tuyết Liên nín thở quan sát, nửa tiếng động đều không để lộ. Trước mắt hai người, sau khi tầng mây vàng ngừng chuyển động thì bất ngờ từ giữa đám kim vân vừa dày vừa rậm xuất hiện một chùm ánh sáng vàng chọc thủng tầng mây chiếu xuống mặt đất. Không biết chùm kim quang ấy đại biểu cho cái gì, chỉ biết nơi phát sinh ra chùm kim quang này hình thù giống như một con mắt. Có thể tưởng tượng rằng, tầng kim vân đang bao phủ Thần Tuyết Sơn hình thù giống như một con mắt lớn, mà chùm kim quang chiếu ra thì giống như lòng đen, chỉ cần nhìn về nơi nào liền soi sáng nơi ấy.
Chùm kim quang đổ xuống chiếu thẳng lên mặt tuyết, sau đó từ từ chuyển động qua lại như con ngươi đảo vòng vòng, tốc độ không nhanh cũng không chậm, tương đương một người đi bộ. Cứ thế, chùm kim sắc ấy cũng vô tình chiếu lên thi thể của đám Hoả Nhãn Yêu Lang đang nằm chết la liệt bên trên lớp tuyết trắng kia. Ngạc nhiên thay, chùm ánh sáng vàng chiếu lên mặt tuyết thì không sao, thế nhưng khi chiếu trúng thi thể của đám Hoả Nhãn Yêu Lang thì loại sự tình kinh dị đến mức khủng bố mới phát sinh.
Lúc này, khi bị chùm kim quang chiếu trúng, đám Hoả Nhãn Yêu Lang vốn đã bị giết chết, sinh cơ tiêu thất bỗng nhiên phục hồi trở lại. Bằng một loại lực lượng thần kỳ nào đó, lớp da thịt cháy đen vậy mà bỗng dưng bị mấy đạo ánh sáng vàng thổi tan đi, trả lại lớp da trắng mịn đàn hồi. Tiếp theo đó, bộ lông cũng nhanh chóng mọc dài ra, thậm chí còn mềm mượt hơn so với trước. Không chỉ thế, số máu huyết đã đông đá chảy nhuộm khắp nơi cũng bị hấp thu rồi chảy ngược vào trong thân thể bọn chúng. Cuối cùng, một đầu yêu lang đã chết đi liền sống lại một cách nguyên vẹn không chút tì vết.
Bất quá đó là đối với đám yêu lang bị Bạo Lôi Phù và Thiên Kiếm Phù giết chết, thân thể vẫn còn nguyên vẹn mà thôi. Còn đối với đám tuyết lang bị Hàn Tuyết Liên dùng Hàn Long Chưởng tiêu diệt thì tình huống còn ghê rợn hơn nhiều. Thi thể bọn chúng nằm mỗi nơi một mảnh, những tưởng đến thần tiên cũng không cứu nổi, thế mà khi bị chùm ánh sáng vàng chiếu qua, các bộ phận nằm rải rác khắp nơi tự động bay về một chỗ rồi gắn liền lại với nhau, cảm tưởng cứ như có một vị thần chỉ đang dùng lực lượng tối cao của mình để nghịch chuyển thời gian vậy, khiến cho mọi chuyện quay lại lúc chưa xảy ra.
Chỉ mất thời gian độ nửa nén hương, chùm kim quang to lớn ấy đã chiếu rọi toàn bộ khu vực bên dưới phạm vi áng mây vàng bao phủ một lượt, cũng bao gồm cả vị trí Lập Thiên và Hàn Tuyết Liên đang đứng. Tuy rằng bọn họ đã xác định được chùm ánh sáng vàng kia không gây nguy hại đến tính mạng bản thân, thế nhưng khi nhìn đám yêu lang đang được nó cứu sống mỗi lúc một nhiều, cả Lập Thiên và Hàn Tuyết Liên đều không khỏi bị dọa sợ hết hồn. Giờ đây, bọn họ dường như đã hiểu ra một vấn đề cực kỳ trọng yếu về Thần Tuyết Sơn và Hỏa Nhãn Yêu Lang mà trong các điển tịch không hề ghi chép lại.
- Tiểu nha đầu, không xong rồi! Lần này ta và ngươi không phải gặp rắc rối lớn, mà là đại nạn lâm đầu rồi đấy.
Lập Thiên hoảng hốt nhìn tràng cảnh oái oăm trước mắt, đồng thời cao giọng nhắc nhở Hàn Tuyết Liên cẩn thận đề phòng. Từ khi đám Hỏa Nhãn Yêu Lang sống dậy, Lập Thiên cứ có cảm giác như thực lực của bọn chúng không còn như xưa nữa mà đã tăng lên một cấp độ, không dễ đối phó. Hơn nữa thử đứng vào vị trí của đám yêu lang suy nghĩ một chút, bọn chúng mới bị chính mình giết chết, bây giờ sống lại còn nhìn thấy chính mình đứng chềnh ềnh trước mặt, không nói cũng biết sự tức giận lớn đến mức nào. Dưới trạng thái đó, không nói cũng biết đợt phản công tới đây sẽ có bao nhiêu cuồng bạo, bao nhiêu mãnh liệt.
- Tiểu tử thối, tại sao đám Hỏa Nhãn Yêu Lang kia lại sống dậy được? Chúng ta phải làm sao bây giờ?
Một bên, Hàn Tuyết Liên lúc này cũng đã nhận biết sự tình phát sinh trong lần dị tượng vừa rồi, giọng run run hỏi. Đối diện câu hỏi của Hàn Tuyết Liên, Lập Thiên cũng cứng họng chẳng biết trả lời thế nào, thế nhưng vẫn dụng tâm suy nghĩ. Theo như những thứ hắn đọc được trong sách lẫn lời kể của đám đồng môn, không có bất kỳ ghi chép lẫn truyền ngôn nào cho thấy rằng Hoả Nhãn Yêu Lang sở hữu năng lực bất tử bất diệt. Mà khi đem đối chiếu thực tế thì Lập Thiên cho rằng điều này là đúng, bởi nếu sai thì không có khả năng nội đan của Hoả Nhãn Yêu Lang thi thoảng vẫn được đám tu sĩ Vô Đạo Môn rao bán.
Từ đó có thể khẳng định, sự kiện yêu lang chết đi sống lại không phải vì bọn chúng sở hữu năng lực tự phục sinh mà là do có luồng kim quang kia giúp đỡ. Còn như luồng kim quang kia từ đâu mà có thì không cần bàn luận gì nữa, dĩ nhiên là từ cấm chế bên trong Thần Tuyết Sơn rồi. Không chỉ đám kim vân hay luồng kim quang vừa rồi, ngay cả chỗ cuồng phong mang theo linh khí dày đặc ngày hôm trước thì cũng đều do đại trận bên trong Thần Tuyết Sơn tạo lập và chi phối cả. Bất quá biết thì biết chung chung vậy, còn nguyên nhân cụ thể vì sao luồng kim quang kia lại cứu sống Hỏa Nhãn Yêu Lang thì Lập Thiên không biết, cũng không thể giải thích với người khác rồi.
Thực ra nguyên nhân của mọi chuyện không hề phức tạp như Lập Thiên nghĩ, bởi vì phàm là người am hiểu Lưỡng Nghi Chi Đạo chỉ cần nhìn một cái là hiểu ra ngay. Nếu đổi là đại trưởng lão hay Khúc sư tổ có mặt ở đây, hiển nhiên không khó nhìn ra bản chất cốt lõi của vấn đề. Nên nhớ rằng, khởi nguồn của tinh hà vạn giới là hồng mông không giới, âm dương đại đạo cũng phân lập từ hỗn nguyên đại đạo mà thành. Kể từ sau khi Nữ Oa hiến tế sinh mệnh đúc ra tinh hà vạn giới, mọi loại tồn tại bên trong nó bao gồm cả sự sống lẫn cái chết đều không thoát khỏi hai phần âm dương khống chế, không có ngoại lệ.
Đối chiếu thực tiễn, Thần Tuyết Sơn quanh năm tuyết trắng bao phủ, khí u hàn xâm chiếm khắp nơi, tất sẽ gây mất cân bằng âm dương cục bộ. Chỉ bất quá trên thế gian này không có nơi nào hay vật gì có thể tồn tại nếu thiếu đi tính cân bằng, mà Thần Tuyết Sơn cũng không ngoại lệ. Cho nên ngoài khí hàn lãnh và băng tuyết đại diện cho phần âm ra, hiển nhiên bên trong Thần Tuyết Sơn sẽ phải tồn tại một hoặc một vài thứ gì đó đại diện cho phần dương, mà người tinh ý sẽ nghĩ ngay đến đạo thần hoả ẩn chứa bên trong nội đan Hoả Nhãn Yêu Lang, còn người có hiểu biết sâu sắc hơn thì sẽ nhận thấy càng nhiều thứ khác nữa.
Phải biết loại cấm chế bao phủ Thần Tuyết Sơn không chỉ là một tầng phong ấn cấm chế đơn thuần như ở Đồ Ma Lĩnh mà là sự kết hợp của rất nhiều loại pháp trận đan xen lẫn nhau một cách cực kỳ tinh vi và phức tạp. Có thể nói Thần Tuyết Sơn chính là một phương thiên địa thu nhỏ, có thiên địa pháp tắc riêng của nó, phàm là ngoại nhân tiến vào đều phải chịu loại pháp tắc trói buộc này. Mà một trong số các quy tắc được đặt ra nơi đây, sự tồn tại của Hoả Nhãn Yêu Lang là một điều kiện tiên quyết không thể nghi ngờ. Cho nên một khi đặt chân vào Thần Tuyết Sơn, bất kỳ ai đều có thể chết, riêng Hoả Nhãn Yêu Lang thì không.
Muốn giết chết Hoả Nhãn Yêu Lang ở trong Thần Tuyết Sơn thì chỉ có duy nhất một loại người, đó là người có năng lực hủy thiên diệt địa thì mới được. Chỉ có loại người có năng lực phá hủy vầng thiên địa này, chặt đứt các loại pháp tắc trói buộc của nó hoặc cải biến chúng hoạ chăng mới triệt để tiêu diệt được Hoả Nhãn Yêu Lang. Bằng không mà nói, Hỏa Nhãn Yêu Lang ở đây chính là loại tồn tại bất tử bất diệt, dù cho bị giết chết thì đại trận cũng sẽ tạo hóa lại thành viên mới bù đắp vào. Mà để lý giải cho tình huống vừa rồi, giới tu chân cũng xây dựng nên một loại đạo lý được ví von là "Âm Dương Tiêu Trưởng, Âm Cực Tất Sinh Dương, Dương Cực Tất Sinh Âm" được rất nhiều người thừa nhận.
- Haiz, ta làm sao mà biết được chứ! Bất quá ta cho rằng chuyện này ắt hẳn có liên quan đến việc mỗi khi gặp nguy hiểm thì đám Hỏa Nhãn Yêu Lang đều cắm đầu cắm cổ hướng Thần Tuyết Sơn mà chạy. Hiển nhiên nguyên nhân bên trong chuyện này không phải chỉ vì xung quanh Thần Tuyết Sơn có đại trận bao phủ cho nên trốn ở trong đó sẽ an toàn mà còn bao gồm cả nguyên nhân ở bên trong đó bọn chúng không thể bị giết chết. Có lẽ chính vì nguyên nhân này mà trong đám tu sĩ Vô Đạo Môn dù có không ít người có thể tự do ra vào cấm chế nhưng không phải khi nào cũng bắt giết được yêu lang để thu lấy nội đan.
Nghe Lập Thiên giải thích, Hàn Tuyết Liên gật đầu cho là phải, chỉ có điều dưới tình huống nguy cấp như hiện tại, nàng cũng chẳng có hơi sức đâu mà đi phân tích đúng sai. Lúc này nàng đã nhìn thấy rất nhiều Hỏa Nhãn Yêu Lang sau khi sống lại đã không đứng thành nhóm mà tản ra khắp nơi, dường như bọn chúng đã rút được bài học kinh nghiệm từ trước đó cho nên hiện tại mới làm ra hành vi khôn khéo như vậy. Không những thế, những con đứng phía đầu đoàn khí thế đã đề lên, từng bước từng bước tạo thành vòng vây tiếp cận hai người, suy đoán đang thủ thế chuẩn bị cho đợt tấn công đầu tiên.
- Tiểu nha đầu, ngươi nhìn kỹ lại xem, có phải thực lực của đám yêu lang đã tăng lên hay không?
Nghe Lập Thiên nói, Hàn Tuyết Liên mới để ý. Sau khi cẩn thận quan sát, nàng cũng xác định tu vi của cả đám yêu lang đều tăng lên dù ít dù nhiều, trong đó những con đầu đàn là biểu hiện rõ ràng nhất, khí cơ trên thân dường như tăng gấp đôi gấp ba so với trước. Rõ ràng, sau khi trải qua một lần chết đi sống lại, đám yêu lang vậy mà lại nhận được đại cơ duyên, thực lực tăng mạnh. Tuy rằng bằng chỗ thực lực đó thì chưa đủ để uy hiếp đến tính mạng của hai người, nhưng rõ ràng việc hai người muốn đối phó bọn chúng trong tương lai cũng sẽ khó khăn hơn nhiều.