Tình Yêu Của Người Đàn Ông Từng Bắt Nạt Tôi

Chương 121: Trái Tim Lạnh Lùng - 1



Chiều đến, khi Hạ Vân Thanh và Phương Mỹ Tình chuẩn bị để đến cuộc hẹn tại nhà hàng thì cũng là lúc các nhân viên và lãnh đạo của tập đoàn Thiên Niên Kỷ tan ca, kết thúc một ngày với cường độ làm việc cao.

Trần Quân Nghị gấp chiếc máy tính lại, đưa tay lên cổ, nới lỏng nút thắt cà vạt. Khi anh vừa toan đứng dậy thì Lâu Nam bước vào, vẻ ngập ngừng hiện rõ trên gương mặt.

- Sếp à, bữa tối của chúng ta có thể dời lại không? Mẹ em đột nhiên đến thăm, giờ đang ở bến xe rồi, một hai bắt em phải đi đón.

- Vậy đón bác đi ăn cùng luôn. – Trần Quân Nghị thoải mái đề nghị.

- Vấn đề là bà ấy không đi một mình mà mang theo cô em hàng xóm. – Lâu Nam méo mặt giải trình.

- À… ờ… hiểu… hiểu. Cậu về đi.

- Anh không hiểu đâu. Em không có ý định theo gái bỏ anh đâu. Là ý của mẹ em thôi.

- Thì ai đã nói gì đâu chứ. Tôi bảo cậu về đón mẹ cậu mà.

Lâu Nam gật đầu, cười gượng. Rồi như chợt nhớ ra việc gì quan trọng, anh đột ngột kêu lên khiến bàn tay vừa vươn ra để lấy chiếc áo vest của Trần Quân Nghị khựng lại.

- Lại gì nữa? – Trần Quân Nghị trợn mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Ôi, em đãng trí quá. Hôm nay là ngày cô Thẩm Thu xuất viện. Em đã đề nghị đến đưa cô ấy về, nhưng giờ… trời ạ, giờ này chắc cô ấy đang đợi.

- Bảo cô ấy bắt taxi là được mà, sao cậu phải bấn loạn như vậy. – Trần Quân Nghị nhàn nhã vuốt thẳng vạt áo vest, đặt ngay ngắn trên cánh tay mình. Anh còn tưởng trời sập tới nơi, hóa ra là chuyện cỏn con như vậy.

Lâu Nam không nói nên lời trước thái độ lạnh như băng ở Bắc Cực của sếp mình. Cách đây một hôm, anh có ghé vào bệnh viện thăm Thẩm Thu và khi biết chiều nay cô được xuất viện, anh đã chủ động mở lời sẽ đến đón cô.

Dù gì thì cô cũng có lòng che chắn cho sếp anh nên mới bị thương nên anh nghĩ mình cũng nên tỏ ra quan tâm cô một chút. Bây giờ đột nhiên bảo cô bắt taxi chắc sẽ làm cô tủi thân.

- Bảo cô ấy đứng ở cổng bệnh viện đi. Tôi sẽ đón. – Trần Quân Nghị cầm lấy chìa khóa xe rồi đi thẳng về phía cửa.

Anh và Lâu Nam hiểu nhau rõ đến mức có những vấn đề gần như đoán biết chính xác những lấn cấn của đối phương.

- Vâng, làm phiền anh rồi. – Lâu Nam vừa đáp vừa rút điện thoại ra, nhanh chóng thao tác trên màn hình.

Nhận được tin nhắn từ anh chàng trợ lý tổng giám đốc, Thẩm Thu dường như không tin vào mắt mình. Cô chớp mắt mấy lần và khi xác nhận mình không đọc nhầm, cô dường như muốn nhảy cẫng lên vì hạnh phúc. Cuối cùng thì cô đã có thể tiến gần thêm một bước đến mục tiêu của mình.

Cô nhanh chóng lau đi đôi môi vừa thoa son, vò tóc cho hơi rối. Cô cố làm ra vẻ nhợt nhạt nhất có thể. Cô hiểu lúc này cô cần có bộ dạng gì để đánh động lòng trắc ẩn của người đàn ông quyền lực đó. Cô hiểu lúc này cô không cần phải tỏ ra xinh đẹp.

Những ngày đầu đông, nắng tắt sớm. Khi chiếc ô tô của Trần Quân Nghị dừng trước cổng bệnh viện thì thành phố cũng chìm vào sắc tím âm u, hai bên đường phố đã lác đác lên đèn. Cảnh sắc này càng khiến trái tim anh hoang lạnh, nhớ người anh yêu da diết.