Sau khi ký vào đơn ly hôn, nhân tình của Giang Dư Bạch vừa khóc vừa gọi điện cho tôi:
“Xem như tôi cầu xin chị, đến bệnh viện nhìn anh ấy một lần được không? Bác sĩ nói nếu không phẫu thuật, anh ấy sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
Tôi bật cười khinh miệt:
“Ồ vậy sao? Vậy cứ để anh ta c.h.ế.t đi.”
Thì ra, Giang Dư Bạch vội vàng đi chia sẻ niềm vui ly hôn với nhân tình của anh ta, trên đường lại va chạm với một chiếc xe tải lớn và bị mất trí nhớ.
Ký ức của anh ta dừng lại ở mười năm trước, khi anh ta yêu tôi nhất.
Anh ta đã quên những tổn thương, dằn vặt mà chúng tôi đã gây ra cho nhau sau này, quên luôn cả việc anh ta bất chấp mọi giá để ly hôn với tôi, chỉ để cho nhân tình của anh ta một danh phận.
Thế nên bây giờ, anh ta nói với nhân tình của mình:
“Cô cút đi, tôi chỉ cần Lý Duẫn Ân.”
Lý Duẫn Ân chính là tôi.
Nhưng chúng tôi đã ly hôn rồi, và tôi cũng đã không còn yêu anh ta nữa.
01
Khi nhận được cuộc gọi của Kiều Nam, tôi đang nằm trên bãi biển phơi nắng.
Vừa kết nối, cô ta đã bật khóc, gần như cầu xin:
“Chị Duẫn Ân, chị có thể đến bệnh viện một chuyến được không? Bác sĩ nói nếu không kịp thời phẫu thuật, e rằng Giang tổng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
“Nhưng anh ấy... anh ấy nhất quyết đợi chị đến.
“Anh ấy nói nếu không gặp được chị, anh ấy thà c.h.ế.t còn hơn.”
Tôi bật cười khinh miệt, như thể vừa nghe được một câu chuyện cười lớn, lười biếng đáp:
“Ồ, vậy sao? Vậy cô cứ nói với anh ta rằng, cứ c.h.ế.t đi cho rồi.”
Tôi cúp máy.
Cô ta tiếp tục gọi lại, tôi tiện tay đưa số cô ta vào danh sách chặn.
Rất nhanh sau đó, tôi nhận được tin nhắn trên WeChat từ trợ lý của Giang Dư Bạch, Từ Uy, giải thích toàn bộ sự việc.
Hóa ra, sau khi ký vào đơn ly hôn với tôi, Giang Dư Bạch vội vàng đi chia sẻ niềm vui này với nhân tình Kiều Nam. Trên đường đi, anh ta lại va chạm với một chiếc xe tải lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tinh-yeu-het-han-ljsg/1.html.]
Anh ta bị thương rất nặng, gãy mấy chiếc xương sườn.
Chân... chân có lẽ cũng đã gãy.
Những vết thương này vẫn có thể hồi phục, nhưng nghiêm trọng nhất là chấn thương ở não. Máu tụ trong hộp sọ chèn ép dây thần kinh, khiến anh ta mất đi ký ức gần mười năm qua.
Nói cách khác, ký ức của anh ta dừng lại ở mười năm trước, khi anh ta mười tám tuổi.
Đó là lúc anh ta yêu tôi nhất.
Là lúc trong mắt anh ta chỉ có tôi, không thể dung nạp bất kỳ người phụ nữ nào khác.
Nhất Phiến Băng Tâm
Nhưng bây giờ anh ta đã hai mươi tám tuổi, anh ta không còn yêu tôi nữa, chúng tôi cũng đã ly hôn. Tôi thực sự không muốn có bất kỳ liên hệ nào với anh ta nữa. Anh ta sống hay chết, không cần phải báo cho tôi.
Đang suy nghĩ, đột nhiên tôi nhận được tin nhắn từ chính Giang Dư Bạch.
Liên tục rất nhiều tin nhắn.
Có thể thấy anh ta rất kích động.
【Bảo bối, sau này chúng ta đã kết hôn phải không? Cuối cùng anh cũng cưới được em rồi, ha ha ha!】
【Tại sao anh lại ly hôn với em? Không thể nào, tuyệt đối không thể!】
【Bọn họ đưa cho anh xem giấy ly hôn, còn nói chính anh đã tự mình nhờ người soạn thảo. Em phải tin anh, chắc chắn là nhân cách khác của anh làm, hoặc là bị ma nhập, chứ không phải anh!】
【Anh yêu em đến như vậy, làm sao có thể vừa cưới được em lại vừa muốn bỏ em chứ?】
【Còn cái Kiều Nam đó, là ai? Cứu anh với, cô ta xấu kinh khủng, làm sao anh có thể thích kiểu người như cô ta chứ!】
【Bảo bối, em về đi. Em không về, anh sẽ không phẫu thuật đâu!】
【Không có em, sống cũng chẳng có ý nghĩa gì!】
Giang Dư Bạch đã nhiều năm không gọi tôi là “bảo bối” nữa.
Anh ta quên rồi: “bảo bối” của anh ta đã không còn là tôi từ lâu.
Anh ta cũng quên mất rằng, giờ đây anh ta không còn dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với tôi nữa.
Giữa chúng tôi, đã có một hố sâu vĩnh viễn không thể vượt qua. Đó không phải là thứ có thể giải quyết bằng những lời nũng nịu hay giả ngây giả dại nữa.
Tôi đặt điện thoại xuống, dùng vành mũ rộng lớn che kín khuôn mặt.
Trong khoảnh khắc, lòng tôi rối bời.
Trong đầu, hình ảnh Giang Dư Bạch mười tám tuổi và hai mươi tám tuổi đột nhiên trùng khớp với nhau. Những khoảnh khắc yêu và không yêu giao thoa như một giấc mơ hoang đường không thể nào tin nổi.