Tình Yêu Hết Hạn

Chương 6



Thấy tôi không chủ động tìm anh ta, rất nhanh anh ta đã không thể ngồi yên. 

 

“Chẳng phải em là người coi trọng công ty nhất sao? Người ta nói em là một kẻ cuồng công việc. Thế nào, anh đã đuổi hết khách hàng, làm mất lòng tất cả nhà cung cấp, em còn không đến mắng anh?” 

 

“Giang Dư Bạch,” tôi bình tĩnh đáp: “anh chỉ mất trí nhớ, chứ không mất trí khôn. Anh có thể đừng làm mấy chuyện trẻ con này nữa được không?” 

 

Nói xong, tôi cúp máy. 

 

Anh ta tiếp tục gọi đến. 

 

Tôi chỉ còn cách tạm thời đưa anh ta vào danh sách chặn. 

 

Không ngờ, mẹ anh ta lại tìm đến tận nhà tôi. 

 

Lúc đó, tôi đang cùng người môi giới chụp ảnh căn nhà. Nhìn thấy tôi, bà ấy không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ dè dặt hỏi: 

 

“Có thể nói chuyện một chút không?” 

 

“Có chuyện gì thì nói thẳng đi. Bác cũng thấy đấy, tôi đang khá bận.” 

 

“Duẫn Ân, dù sao con cũng gọi tôi là mẹ ba năm trời, có thể đừng dùng giọng điệu này nói chuyện với tôi được không?” 

 

Trong mắt bà ấy dường như có ánh lệ: 

 

“Con trai tôi, nó bây giờ tinh thần rất tệ. Con cũng biết đấy, tôi chỉ có một mình nó. Bố nó đã mất từ rất lâu, chỉ còn mình tôi...” 

 

“Đủ rồi, bác muốn nói gì thì nói thẳng ra đi.” 

 

“Con có thể... đừng ly hôn với nó không? Dù chỉ là giả vờ thôi, để nó đồng ý điều trị cũng được. Hiện tại nó chỉ nghe lời con, tôi thật sự hết cách rồi.” 

 

Hóa ra, Giang Dư Bạch đã hoàn toàn cắt đứt với Kiều Nam, coi cô ta như đại họa, nhìn thấy cô ta là kích động. 

 

Anh ta tin chắc rằng cô ta là kẻ khởi nguồn của tất cả mọi chuyện, tin rằng nếu không có cô ta, chúng tôi sẽ không ly hôn. 

 

Anh ta còn nói, nếu không thể nhận được sự tha thứ của tôi, anh ta sẽ từ bỏ điều trị. 

 

Nhưng… tôi không quan tâm. 

 

Có vẻ như mẹ của anh ta cũng nhận ra điều này, bà gần như sắp quỳ xuống cầu xin tôi. 

 

Tôi thoáng ngẩn người, liệu đây có phải là cùng một người đàn bà ác độc ngày trước, khi biết Kiều Nam mang thai, đã kiên quyết ép tôi ly hôn với con trai bà? 

 

Quả nhiên, chỉ khi viên đạn b.ắ.n trúng chính mình, người ta mới biết thế nào là đau đớn. 

 

Giờ đây, bà chỉ là một người mẹ sợ mất đi con trai mình, hèn mọn thế nào cũng chẳng có gì bất ngờ. 

Nhất Phiến Băng Tâm

 

“Xin lỗi, chuyện này tôi không giúp được.” 

 

Tôi thẳng thừng từ chối: 

 

“Bác biết rõ con trai bác đã đối xử với tôi thế nào. Bác nghĩ tôi có thể quên hết mọi chuyện, quay lại yêu thương như ban đầu sao? 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tinh-yeu-het-han-ljsg/6.html.]

“Nếu tôi không nhớ nhầm, chồng bác ngày trước cũng từng ngoại tình phải không? Đến nỗi khi ông ta qua đời, bác còn không rơi nổi một giọt nước mắt. 

 

“Bác cũng không tha thứ cho ông ta, đúng chứ? 

 

“Vậy thì, bác dựa vào đâu mà đến làm khó tôi?” 

 

Ánh sáng trong mắt bà dần tắt. 

 

Cuối cùng, bà cắn răng nói: 

 

“Tôi sẽ cho cô thêm năm trăm nghìn, chỉ cần cô thuyết phục con trai tôi để nó chịu điều trị. Chỉ cần con tôi… có thể khỏe lại.” 

 

“Được, giao dịch thành công.” 

 

Bà dường như không tin nổi, ngẩng đầu nhìn tôi: 

 

“Cô nói gì?” 

 

Tôi cong khóe môi, mỉm cười với bà: 

 

“Tôi nói giao dịch thành công. Bây giờ chuyển khoản, tôi sẽ đi ngay.” 

 

Tại sao lại không chứ? Tôi là một thương nhân, tôi chỉ nhìn vào lợi ích. Nếu diễn một vở kịch có thể nhận được năm trăm nghìn, vậy thì rất đáng. 

 

Dù rằng, lần này không đơn giản như chỉ cần đến nhìn anh ta một cái là được năm trăm nghìn… 

 

08 

 

Trên đường đến bệnh viện, nhìn phong cảnh lùi dần lại phía sau, tôi cảm thấy chưa bao giờ nhẹ nhõm đến thế. 

 

Tôi đối với Giang Dư Bạch, thật sự không còn chút tình cảm nào nữa. 

 

Sức chịu đựng của con người vượt xa những gì ta tưởng. Những chướng ngại tưởng như không thể vượt qua, rồi cũng qua đi, thậm chí không cần nỗ lực. 

 

Tôi vẫn còn nhớ, khi mất đứa con không lâu, Kiều Nam mang thai. Mẹ Giang bất chấp tất cả ép tôi ly hôn, nói ra những lời cay nghiệt nhất. 

 

Còn Kiều Nam, nhờ vào sự thiên vị của mẹ Giang và Giang Dư Bạch, đã hết sức nhục mạ tôi, thậm chí công khai ép tôi nhường vị trí trong công ty. 

 

Những người trong công ty cũng hùa theo, chế giễu tôi một cách lộ liễu hoặc ngấm ngầm. 

 

“Giám đốc Lý đúng là mạnh mẽ thật, nếu là tôi thì không chịu nổi lâu như vậy đâu.” 

 

“Các cậu không hiểu rồi, Giám đốc Lý là không nỡ buông bỏ công ty. Đây là tâm huyết của cô ấy, là minh chứng cho tình yêu giữa cô ấy và Giang tổng.” 

 

“Nhưng rồi sao chứ? Giang tổng bây giờ không yêu cô ấy nữa, đã có người mới rồi.” 

 

“Cũng tại cô ấy thôi, chẳng có chút nữ tính nào, lúc nào cũng làm như mình là đàn ông. Để tôi nói cho các cậu nghe, đàn ông không thích phụ nữ mạnh mẽ đâu…” 

 

“Ai thèm đàn ông thích chứ? Anh ta ngoại tình mà còn lý do lý trấu, hừ…” 

 

“Thôi, chúng ta chỉ là làm công ăn lương, đừng xen vào chuyện người khác nữa. Nhưng cũng nên biết điều một chút, đừng đắc tội với Kiều Nam. Người ta là bà chủ tương lai đấy, giờ đang hả hê lắm.” 

 

…