Tình Yêu Ngược

Chương 10



Kèm theo tài liệu "đào thải nhân viên xếp cuối" là bảng xếp hạng hiệu suất bán hàng trung bình của từng người trong phòng tài chính suốt một năm qua.

Bạch Mộ Hòa còn đặc biệt gan to không sợ chết, khoanh tròn tên những người dự kiến bị loại.

Vì Chu Bóc Lột luôn tuân thủ nguyên tắc phân phối đều, nên dễ hiểu là cả danh sách bị đánh dấu đỏ một mảng lớn.

Chỉ tiêu KPI vốn chỉ mang tính hình thức ở bộ phận vận hành, cũng bị lôi ra bàn lại. Trong phút chốc, cả văn phòng như bị thổi tung.

Nhóm lãnh đạo cấp cao lao thẳng vào phòng làm việc của Bạch Mộ Hòa. Còn tôi thì bị vài đồng nghiệp "thân thiết" kéo vào phòng trà.

Trước khi vào, tôi tiện tay chộp vài tập tài liệu trên bàn, bình tĩnh nghe họ trút bầu tâm sự. Có người chẳng màng thể diện, ầm ĩ đòi gặp Bạch Mộ Hòa làm rõ. Có người dạy dỗ tôi luật lao động, nói làm vậy là vi phạm. Cũng có người lo xa, hỏi nếu chẳng may bị sa thải thì sẽ được bồi thường mấy tháng lương;

Tiểu Lý – người từng bắt gặp cảnh tôi cưỡng hôn Bạch Mộ Hòa thì gợi ý tôi đi quyến rũ anh ta, lấy thân báo đáp, ép anh hủy tài liệu này.

Chờ đến khi bọn họ nguôi ngoai phần nào, tôi rót trà, từng chén một đưa tới tay từng người.

"Giang Việt, giờ ai còn tâm trạng uống trà nữa chứ!" có người càu nhàu.

"Thế hay để tôi thăm dò thử xem ý của Chu tổng thế nào?" Tôi nháy mắt đưa tình.

Bọn họ nhìn nhau một cái, rồi đồng loạt gật đầu.

Tôi móc điện thoại ra, đăng ảnh tài liệu đào thải nhân viên xếp cuối lên nhóm chat công ty, rồi @ thẳng Chu Bóc Lột.

Cú thao tác này quá cháy, khiến cả đám trố mắt nhìn tôi, không nói nên lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vài phút sau, Chu Bóc Lột gửi lại một tấm ảnh. Chính là bản giấy ủy quyền có chữ ký ông ta ngày hôm qua.

"Tiểu Việt, cậu phản bội rồi!" Một người trong đám lên tiếng kháng nghị.

"Không!" Tôi vỗ vai cô ấy, "Không phải tôi phản bội, mà là thời đại Chu Bóc Lột độc tôn đã chấm dứt."

Quất Tử

"Chắc chứ?" Họ đồng loạt nhìn tôi chằm chằm.

"Còn chưa rõ sao?" Tôi mở ảnh chụp giấy ủy quyền ra,

"Chu Bóc Lột rõ ràng là muốn rút khỏi quyền lực rồi, giờ công ty là do Bạch Mộ Hòa quyết định. RX sắp đổi trời rồi."

Có người vẫn chưa tin, "Thế còn đám thân thích của Chu tổng, Bạch tổng liệu đối phó nổi không?"

"Thì cứ chờ mà xem." Tôi thong thả nhấp một ngụm trà, "Đừng quên, các cậu cũng từng ghét cay ghét đắng cái kiểu chia đều phần ăn kia mà. Giờ tôi chỉ giúp các cậu tìm lại lý tưởng ban đầu thôi, không tốt sao?"

Họ dần dần ngồi thẳng lưng, còn tôi thì nhìn ra được trong ánh mắt họ, là những tham vọng đang dần trỗi dậy.

"Tài liệu này sẽ được phát sau vài ngày." Tôi đặt bản kế hoạch đánh giá và thưởng phạt mới lên bàn

"Các chị em, giờ chỉ có hai con đường: hoặc một bước lên trời, hoặc gói ghém cuốn xéo. Không còn lối thoát khác."

Vừa dứt lời, cửa phòng trà mở ra. Bạch Mộ Hòa đứng ở ngưỡng cửa, đụng mặt chúng tôi đang tụ họp bí mật. Hai phe nhìn nhau qua khoảng cách.

"Bạch tổng có việc gì à?" Tôi vẫy tay, cười tươi rói.

"Không." Anh hơi gật đầu, lạnh lùng xoay người rời đi.