Không ít nam sinh có mặt tại đó âm thầm đồng tình với lời của Thẩm Ưu trong lòng.
Thế nhưng các nữ sinh còn chưa kịp xúc động vì sự "chung tình" và "si tình" của cậu ta, thì lại nghe thấy tiếng lòng đầy ghét bỏ của Thẩm Ưu——
【Ể, cứ tưởng anh ta si tình lắm, ai ngờ chỉ là một quả dưa leo nát!】
【Vừa bị Trần Thanh Nhã từ chối xong, đã chạy tới câu lạc bộ tìm gái giải khuây, bẩn thật!】
Nghe vậy, không ít người bắt đầu nhìn Từ Duệ Lỗi với ánh mắt đầy khinh miệt.
Từ Duệ Lỗi sững sờ, đang định nổi giận thì đột nhiên nhớ ra điều gì, lập tức bình tĩnh lại, ho khan mấy tiếng giả vờ tỉnh táo, “Tôi có bạn gái rồi, mấy hôm trước còn công khai trên vòng bạn bè, ai xem rồi chắc đều nhớ chứ?”
À đúng rồi! Quả thật cậu ta có bạn gái!
Nghe vậy, mọi người lập tức nhớ lại cái hôm Từ Duệ Lỗi spam cả chục story khoe tình yêu ngọt ngào, nhiều người không chịu nổi còn chặn luôn cậu ta.
Ban đầu, Từ Duệ Lỗi định phản bác Thẩm Ưu, nhưng khi lời định thoát khỏi miệng, lại chợt nhận ra hình như những gì anh nghe được chỉ là “tiếng lòng” của cô, thế là đổi lời: “Tôi và bạn gái rất yêu nhau, mong một số người đừng nói bừa bãi làm ảnh hưởng danh tiếng tôi và phá hoại tình cảm của tụi tôi!”
Ngoại trừ Thẩm Ưu, tất cả mọi người đều hiểu rõ "một số người" mà Từ Duệ Lỗi nói chính là cô.
Dáng vẻ chắc chắn của Từ Duệ Lỗi khiến đám đông bắt đầu nghi ngờ độ chính xác của những lời "tiếng lòng" mà Thẩm Ưu tiết lộ.
Có khi bọn họ quá mù quáng tin vào “tiếng lòng” của Thẩm Ưu rồi chăng?
Dù tối qua tại bữa tiệc Thẩm Ưu đã bóc rất nhiều “dưa” nhà họ Tôn, khiến giám đốc Tôn suýt gục ngã, nhưng giờ cũng chẳng ai chứng minh được mấy “dưa” đó là chính xác 100%.
Dù toàn bộ đều là sự thật, thì cũng có thể là trùng hợp ngẫu nhiên, hoặc là cô vô tình biết bí mật nhà họ Tôn thôi, chứ chẳng lẽ chuyện gì cô cũng biết?
Từ Duệ Lỗi phát hiện ánh mắt của mọi người thay đổi, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, còn cười đắc ý một cái.
【Ờm, sao tự nhiên lại tuyên bố có bạn gái vậy? Có ai hỏi đâu? Kỳ lạ thật, tôi đâu có ăn loạn cẩu lương!】
Thẩm Ưu đầy nghi hoặc, còn Từ Diệp Phàm bên cạnh định nhắc nhở cô, nhưng phát hiện không thể phát ra tiếng.
Chưa hiểu đầu đuôi ra sao, Thẩm Ưu lại lật sổ “Tổng hợp ăn dưa thiếu đức”, cười lạnh trong lòng——
【Hừ, mặt dày thật, còn dám nhắc tới bạn gái nữa cơ đấy!】
Nghe đến đây, nụ cười trên mặt Từ Duệ Lỗi cứng lại, linh cảm có chuyện chẳng lành.
Cô còn muốn nói gì nữa?
【Ngoại hình thì tầm thường, còn học đòi kiểu tổng tài cổ điển mà tìm người thay thế? Đúng là cạn lời. Bạn gái của anh đúng là đáng thương, chỉ là một phần trong kế hoạch làm chó l.i.ế.m đơn phương Trần Thanh Nhã của anh thôi à?】
Cái gì? Bạn gái chỉ là người thay thế Trần Thanh Nhã?
【Công khai là giả, cố ý kích thích Trần Thanh Nhã mới là thật!】
Mọi người lập tức hứng thú trở lại, có người lấy điện thoại ra lục lại vòng bạn bè của Từ Duệ Lỗi, vừa nhìn liền phát hiện, ồ, cô bạn gái trong ảnh thật sự có vài phần giống Trần Thanh Nhã!
【Buồn cười thật, Từ Duệ Lỗi lại tin lời mấy “quân sư đầu chó” kia, tưởng vậy là có thể làm Trần Thanh Nhã quan tâm mình?】
Gân xanh trên trán Từ Duệ Lỗi giật giật, đang định nổi đóa thì đột nhiên nghe tiếp——
【Nếu anh ta biết mấy quân sư đầu chó kia sau lưng đều là chó l.i.ế.m Trần Thanh Nhã, chắc sẽ sụp đổ tại chỗ mất, haha.】
Từ Duệ Lỗi: ?
Đám đông cúi đầu cố nén cười.
Trước thì chưa biết, giờ thì ai cũng biết.
Chắc anh ta sắp sụp thật rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
【Thảm nhất vẫn là cô bạn gái bị bắt làm người thay thế, mang thai phải bỏ học, vẫn đang mơ mộng mình có bạn trai tốt. Nếu cô ấy biết Từ Duệ Lỗi vẫn còn tình cảm với Trần Thanh Nhã, lại còn suốt ngày lăng nhăng bên ngoài, chắc sẽ tức đến sẩy thai mất!】
Không ít nữ sinh nghe xong tiếng lòng đầy tiếc nuối của Thẩm Ưu, liền thấy thương xót cho cô gái kia.
【Mà nói đi cũng phải nói lại, Từ Duệ Lỗi vốn chẳng định để đứa bé đó được sinh ra, cũng chẳng muốn chịu trách nhiệm. Từ đầu đến cuối chỉ xem cô gái ấy như công cụ để chọc tức Trần Thanh Nhã và thỏa mãn dục vọng. Vài hôm nữa sẽ kiếm cớ gây ra "tai nạn", khiến bạn gái sẩy thai, rồi lại đổ lỗi do cô ta không biết giữ gìn, sau đó đòi chia tay!】
Nghe đến đây, cả người Từ Duệ Lỗi toát mồ hôi lạnh.
Khốn nạn! Những suy nghĩ đó anh chưa từng nói với ai! Cô ta là giun trong bụng anh à? Sao biết rõ thế chứ?!
Đám con gái ai nấy đều siết chặt nắm tay, ngay cả một vài nam sinh cũng không nhịn được mà khinh bỉ anh ta.
Hổ dữ còn không ăn thịt con, Từ Duệ Lỗi là giống tra nam gì vậy chứ?!
【Ồ, hóa ra “dưa” của Từ Duệ Lỗi còn nhiều lắm!】
Còn gì nữa không? Nói hết đi, bọn họ mê nghe lắm!
【Chậc chậc chậc, anh ta còn thường xuyên lái xe khi say nữa! Tháng trước uống rượu về nhà, lúc đỗ xe còn để đèn nháy, có thai phụ đi qua nhắc nhở, anh ta lại cho là bị lên mặt dạy dỗ, liền ra tay đánh người ta sẩy thai luôn!】
Mọi người: “…” Bóc phốt phạm tội luôn rồi.
【Ái chà… bụng dạ còn hẹp hơn cả…】
Phụt.
Nghe tiếng lòng mỉa mai của Thẩm Ưu, Từ Diệp Phàm không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Thẩm Ưu khó hiểu nhìn cô: “Cậu cười gì vậy?”
Từ Diệp Phàm cười tít mắt nhìn Từ Duệ Lỗi đang mặt đen sì: “Tớ đột nhiên nhớ đến một câu, người ta càng thiếu cái gì thì càng thích khoe cái đó.”
Hóa ra là đang cười chuyện Từ Duệ Lỗi spam vòng bạn bè khoe yêu đương à.
Thẩm Ưu cũng thấy lời của cô có lý, nhưng không gật đầu hưởng ứng mà chớp mắt, tỏ vẻ “trà xanh”: “Diệp Phàm, cậu nói vậy, anh họ cậu sẽ hiểu lầm là cậu cố ý mỉa mai anh ấy đó nha.”
【Để tôi xem còn “dưa” nào của Từ Duệ Lỗi nữa nào...】
Đủ rồi!
Từ Duệ Lỗi không thể chịu nổi nữa, không muốn để Thẩm Ưu tiếp tục bóc phốt, mặt đen sầm lao về phía hai người, đẩy mạnh Từ Diệp Phàm ra, giơ tay định tóm lấy Thẩm Ưu.
“Á!”
Cánh tay đột nhiên bị vật gì đó đánh trúng, tê rần lên một cái, khiến anh ta không bắt được Thẩm Ưu, chỉ có thể nhìn cô né tránh.
Cúi đầu nhìn, thì ra là một viên bi thủy tinh.
Từ Duệ Lỗi tức giận nhìn quanh, “Ai?!”
“Tôi làm đó.”
Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nam sinh tóc nhuộm ánh bạc đang đứng trên gác lửng. Mái tóc rối nhẹ bay trong gió, rủ xuống trán. Cậu ta chống khuỷu tay lên lan can, tay cầm một chiếc ná, vẻ mặt lười nhác, đôi môi nhợt nhạt cong lên nụ cười đầy thờ ơ.
“Sao nào, muốn tính sổ với tôi à?”
Lửa giận trên đầu Từ Duệ Lỗi lập tức bị dập tắt.
Tạ Trần Tiêu là một tiểu bá vương, sớm biết là cậu ta ném thì anh đã không dám lên tiếng rồi.
Còn tính sổ gì chứ, ai dám chọc vào cậu ta?!
Tạ Trần Tiêu nhìn về phía cửa, vẫy tay một cái, “Xin lỗi nhé, để tôi làm anh hùng cứu mỹ nhân một lần đi.”
Mọi người nhìn theo ánh mắt cậu ta, sắc mặt Từ Duệ Lỗi lập tức cứng đờ.