Hòn đá treo lơ lửng trong lòng Thạch Hiểu Sắc vốn dĩ sắp rơi xuống rồi, không ngờ đối phương lại đột nhiên đoán trúng "sự thật" mà chẳng có dấu hiệu báo trước gì, khiến hắn khẽ giật mình.
Hắn do dự trong chốc lát, không xác nhận cũng chẳng phủ nhận, cười gượng hỏi:
“Cái này mà… sao anh lại hỏi như vậy?”
“Bớt nói nhảm đi, đừng có đánh trống lảng với tôi!”
Đầu dây bên kia mất kiên nhẫn, đe dọa: “Nếu anh dám nói dối, tôi đảm bảo anh sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.”
Thạch Hiểu Sắc đảo tròng mắt một vòng, đoán có lẽ là đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không thì người ta đâu có hốt hoảng gọi điện hỏi như vậy. Nghĩ đến hậu quả nếu lời nói dối bị vạch trần, hắn rùng mình một cái, đành phải thú thật:
“Được rồi, tôi nói thật. Bài này đúng là không phải tôi tự sáng tác, tôi lén quay trộm từ người khác.”
Trước khi bên kia nổi giận, hắn vội vàng bổ sung:
“Nhưng tôi đảm bảo bài này chưa từng được công bố đâu! Người đó vừa viết xong không lâu thì tôi đã lấy được rồi, sau đó trong ngày là tôi bán luôn cho các anh.”
Đầu dây bên kia im lặng tầm mười mấy giây, Thạch Hiểu Sắc đoán chắc người ta đang bàn bạc với đồng nghiệp, hắn kiên nhẫn chờ đợi, trong lòng cũng thấp thỏm sợ bị dính vào chuyện rắc rối gì.
Đến khi đối phương hỏi tới thông tin tác giả thật sự của bài hát, hắn liền muốn phủi sạch quan hệ, một mạch khai tuốt tuột toàn bộ thông tin về Thẩm Cận Phong mà hắn biết, thậm chí còn báo cả ID tài khoản mạng xã hội mà hắn từng lén nhìn được của Thẩm Cận Phong.
Sau khi xác nhận người sáng tác thực sự là Thẩm Cận Phong, đội ngũ của Chu Lương Khê liền tìm kiếm ID Weibo của anh, thấy trang cá nhân có xác thực là nghệ sĩ của công ty Giải Trí Tinh Du, trong lòng mừng rỡ, lập tức bàn ra đối sách.
Giải Trí Tinh Du và Giải Trí Thiên Hữu vốn là đối thủ cạnh tranh, giờ chuyện này lại liên quan đến nghệ sĩ hai bên. Tuy bề ngoài có vẻ bất lợi cho Chu Lương Khê, nhưng thực ra phía họ đang nắm trong tay nhiều thông tin hơn hẳn Thẩm Cận Phong – người đang còn bị úp sọt. Chỉ cần vận dụng khéo léo, họ không chỉ có thể biến Chu Lương Khê thành nạn nhân vô tội bị hãm hại, mà còn lợi dụng sự "lật kèo" để kích thích fan, tăng độ trung thành và kéo thêm người hâm mộ mới.
Rất nhanh, đội ngũ truyền thông của Chu Lương Khê liền điều hướng dư luận theo hướng: “Không thực tế khi nói Chu Lương Khê đạo nhạc chỉ sau một đêm, đây là một vụ gài bẫy có chủ ý”. Đồng thời, studio của anh ta đăng bài Weibo, gắn thẻ ID của Thẩm Cận Phong, bày tỏ mong muốn anh ra mặt làm rõ vụ việc.
Dân mạng không phải ngốc, được dẫn dắt chút là lập tức nhận ra dư luận một chiều lúc đầu có điều bất ổn, rất có thể là có người đứng sau cố ý dẫn hướng.
Ngay cả có đạo nhạc trong đêm thật thì việc viết lời, thu âm, phối nhạc... cái nào cũng cần thời gian chứ? Hiệu suất cao đến đâu cũng không thể xong trong một đêm, đúng không?
Không bằng chứng, không căn cứ, tại sao lại khăng khăng khẳng định Chu Lương Khê đạo nhạc của một streamer mới nổi? Chỉ vì cậu ta nói trong livestream đó là bài của mình thôi á? Nói vậy mà tin sao?
Phần bình luận và tin nhắn riêng trên Weibo của Thẩm Cận Phong nhanh chóng bị fan Chu Lương Khê tràn vào công kích, lời lẽ khó nghe tới tấp.
Nhưng anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, tiện tay vứt điện thoại sang một bên, vừa ăn thịt nướng vừa lướt màn hình như đang xem hài kịch.
Thẩm Ưu không nhịn được ghé qua nhìn vài dòng, đập vào mắt toàn những lời chửi rủa tục tĩu.
Lúc trên xe, khi biết bài hát trong album mới của Chu Lương Khê không phải bài anh ba cô viết ban đầu, cộng thêm biểu hiện của Thẩm Cận Phong, dù có chậm chạp đến đâu Thẩm Ưu cũng đoán ra rằng có lẽ anh ba cô cố tình để bài đó rơi vào tay Chu Lương Khê.
Biết vậy nên cô yên tâm hơn, nhưng nhìn màn hình cứ hiện lên những lời lẽ độc ác mắng cả ông bà tổ tiên của anh mình, cô nhíu mày không vui.
Thẩm Cận Phong thấy vậy liền cười hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Ưu ưu thấy anh ba bị mắng, đau lòng hả?”
“À…”
Thẩm Ưu kinh ngạc nhìn anh, chần chừ gật đầu:
“Vâng, đúng rồi.”
Thẩm Cận Phong còn chưa kịp cảm động thì ngay giây tiếp theo đã nghe được tiếng lòng của cô:
【Không phải, mắng anh ba thì cứ mắng, lôi cả nhà người ta vào là sao? Không biết quy tắc trong giới là đừng kéo người thân vào à?】
Thẩm Cận Phong: ?!
Bỗng nhiên anh hiểu cảm giác "áo bông rách toang lỗ" mà ba hay nói là gì rồi…
Lạnh lòng thật sự, lạnh đến tận tim.
Thẩm Cận Phong cũng đã thấy bài Weibo mà studio của Chu Lương Khê gắn thẻ mình, nhưng anh không vội đáp trả, chỉ bảo đội quan hệ công chúng mua thêm lượt view giả. Dù đứng ở lập trường nào cũng được, miễn là khiến chủ đề này càng nóng càng tốt.
Anh tiện tay bật chế độ chặn cuộc gọi lạ trên điện thoại.
Trông như một khán giả ngoài cuộc đang ngồi ăn dưa hóng chuyện thiên hạ.
Đợi đến khi dư luận bị chia rẽ thành nhiều phe tranh luận sôi nổi, Thẩm Cận Phong mới ăn uống no nê rồi chậm rãi đăng một bài Weibo:
Anh post hình ảnh bản nhạc rõ ràng, đầy đủ của vài bài anh từng cải biên trong buổi livestream, kèm theo chú thích:
【Những bản nhạc tôi trình diễn trên livestream đều là cải biên từ các ca khúc trước đây của cô giáo Kỷ Vi Vi @KỷViViV nhé, không phải sáng tác gốc của tôi đâu. Công ty @GiaiTriTinhDu đã nhận được sự cho phép từ studio của cô Kỷ từ trước khi tôi livestream rồi. Còn vì sao bài mới của thầy Chu lại giống một trong số này, chắc là trùng hợp thôi ha~[icon nghi ngờ]】
Bài đăng vừa lên, dân mạng liền đối chiếu bản nhạc, nhanh chóng tìm ra bản gốc mà Thẩm Cận Phong đã cải biên, chứng thực lời anh nói hoàn toàn là thật.
Bản cải biên nghe riêng thì khó nhận ra là dựa trên bài nào, nhưng khi nghe song song với bản gốc thì phát hiện ra nhiều điểm tương đồng.
Dân mạng từng xem livestream đêm qua chợt bừng tỉnh:
Ồ! Bảo sao lúc đó anh ta chỉ nói là cải biên, không hề nói đây là bài hát do mình sáng tác!
Quản lý của Kỷ Vi Vi và quản lý của Chu Lương Khê vốn là đối thủ không đội trời chung, hai công ty cũng thường tranh giành tài nguyên, nên vừa thấy cơ hội này có thể vừa nâng mình lên vừa dìm đối thủ, bên phía Kỷ Vi Vi chẳng cần ai thúc giục cũng lập tức ra mặt.
Bên cô cũng đang theo dõi vụ này, rất nhanh đã retweet bài của Thẩm Cận Phong, xác nhận chuyện cấp phép cải biên. Đồng thời, studio của cô học theo studio của Chu Lương Khê, cũng đăng bài yêu cầu phía Chu Lương Khê phải đưa ra lời giải thích rõ ràng về chuyện không hề xin phép bản quyền hay thanh toán phí bản quyền.
Vậy là, chiến hỏa chính thức chuyển sang giữa Chu Lương Khê và Kỷ Vi Vi.
Còn liên quan gì đến Thẩm Cận Phong nữa chứ?
Anh chỉ là một ca sĩ sáng tác thiên tài “bình thường như bao người”, có thể biến bản cải biên hay hơn cả bản gốc thôi mà~