Toàn Showbiz Nghe Tôi Nổi Điên

Chương 72: Một người đàn ông vô dụng phía sau Ninh Lạc (1)



Ninh Lạc vẫy tay từ xa như một sợi rong biển phiêu bồng theo sóng: "Đến đây~~ Mau đến chơi đi~~"

Lộ Đình Châu đi về phía bãi nước nông.

Hướng Bốc Ngôn và Chu Kiều nhìn theo bước chân anh.

Trong ống kính, mái tóc hồng của Hướng Bốc Ngôn toát lên vẻ buồn bã: "Em cũng muốn đi bắt tôm hùm đất."

Chu Kiều đứng cạnh hắn ta, ngập ngừng một chốc rồi cũng kiên định gật đầu: "Anh cũng muốn."

Hướng Bốc Ngôn thở dài: "Lộ Đình Châu đã không còn là Lộ Đình Châu mà em biết nữa rồi."

Chu Kiều tò mò, hỏi thêm: "Thầy Lộ mà em biết là người như thế nào?"

Hướng Bốc Ngôn tóm tắt chuẩn xác: "Người bình thường."

Chu Kiều: "..."

Giống như đã nói, mà cũng giống như chẳng nói gì cả.

Hướng Bốc Ngôn nhìn hai người kia thành công gặp nhau, sâu sắc cảm thán: "Câu cá có niềm vui của câu cá, hai đứa mình vẫn có thể trò chuyện."

Chu Kiều nở nụ cười nhạt, đáp 'ừm': "Được, em muốn nói chuyện gì?"

Mắt Hướng Bốc Ngôn lóe sáng: "Chẳng hạn nói về chuyện tình cảm của anh và dầu... khụ, Tạ Kha?"

Hạt bàn tính đã lộ ra ngoài.

Chu Kiều: "..."

Từ chối uyển chuyển nhé.

Bên này, Ninh Lạc xắn ống quần lên, bóp tay hầm hè: "Kế hoạch tiêu diệt loài tôm hùm đất, khởi động!"

Lộ Đình Châu đặt vợt xuống, nhắc một câu: "Cẩn thận chúng nó cắn chân."

Ninh Lạc giật mình: "Cắn em?"

【 Em biết ngay em là một chiếc bánh ngọt ngon lành, ai nhìn cũng muốn cắn một miếng mà. 】

...Hơi lố lăng rồi đấy.

Tay cầm vợt của Lộ Đình Châu khựng lại, nghiêm túc nói: "Tiểu Lạc, sau này giữ khoảng cách với Tạ Kha chút."

"Sao thế, thấy em chơi với người khác không vui à?" Ninh Lạc thể hiện mình hiểu, vỗ vai anh, "Chiếm hữu cao phải không, em hiểu mà, em cũng thế."

Bình luận bắt đầu hét lên.

Câu tiếp theo của Ninh Lạc mạnh mẽ, kiên cường bất khuất: "Lúc em chiếm hữu mạnh nhất, em cảm thấy tiền của các anh đều là của em!"

Bình luận ngừng hét.

[ ........... ]

[ Ninh Lạc, cậu có một sức co rút gợi cảm chết người. ]

Lộ Đình Châu rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta đau lòng: "Mơ ước và si tâm vọng tưởng vẫn có chút khác biệt."

Ninh Lạc nghèn nghẹn: "Anh đang nói em nhất định không có tiền đấy hả?"

Lộ Đình Châu đưa cán vợt cho cậu cầm giúp mình, nghe vậy buồn cười: "Tôi đâu có nói thế. Thầy Ninh, cậu đừng tung tin đồn về tôi."

Ninh Lạc bị một tiếng 'thầy Ninh' của anh gọi mà tê tai, định xoa mới nhớ trong tay có đồ, nói khẽ: "Anh gọi thêm vài tiếng nữa đi."

"Gọi gì?" Lộ Đình Châu đang xắn ống quần, đồ anh mặc trên người không phải quần áo riêng mà đều là của nhãn hàng, cử động ít nhiều có chút bất tiện.

Nói xong, khựng lại thoáng chốc rồi hiểu ra, nâng cao giọng cười, chậm rãi và rõ ràng gọi: "Thầy Ninh, thầy Ninh, thầy Ninh."

"Dạ dạ dạ." Ninh Lạc liên tục đáp lời, sợ lỡ mất một tiếng.

【 Hehe em khoái quá, bây giờ em chính là thầy Ninh đứng trên đầu vua màn ảnh, đứng trên đỉnh giới giải trí! 】

Khóe môi Lộ Đình Châu cong lên mang theo chút bất lực, nhưng nụ cười trong đáy mắt tràn đến mức chảy ra ngoài. Dưới ánh mặt trời, góc nghiêng tuấn mỹ dị thường dịu dàng.

Anh giơ tay xoa đầu Ninh Lạc, ngón tay xuyên qua từng sợi tóc, lướt qua nhiệt độ của ánh nắng.

Sau lưng là bóng cây rậm rạp mùa hè trải dài.

Fan cp điên cuồng chụp màn hình, đồng loạt bày tỏ đã 'nghiện'.

[ Trời ơi, ai có thể từ chối một ông hoàng màn bạc luôn cười và đáp lại dù đối phương nói gì chứ? Phải không Ninh Tiểu Lạc @Ninh Lạc. ]

[ Ban đầu mị tưởng thầy Lộ là kiểu dịu dàng, sau thấy có thể là kiểu thâm hiểm, giờ thấy ảnh nên là kiểu bạn trai daddy, lần nào cũng cưng chiều Ninh Lạc. ]

[ Sao thế, thầy Lộ của các cô đổi sang thuộc tính hành tây rồi à? ]*

*Hành tây có nhiều lớp vỏ ám chỉ anh Châu có nhiều lớp tính cách.

[...Cưng à, cái joke này nhất định phải tung ra hử? ]

[ Tao đoán kẻ phá hỏng không khí này chắc chắn là fan Lạc, lái xe nâng hàng chở đi giùm! ]

Tôm hùm đất ở đây thật sự nhiều, nhưng đợi chúng tự chui vào lưới quá chậm, Ninh Lạc làm gì có kiên nhẫn đợi, xắn tay áo đẩy Lộ Đình Châu ra sau, vung cán tre trực tiếp vớt, quậy qua quậy lại, ấy vậy cũng vớt được kha khá.

Chỉ là hơi tốn sức người.

Hôm nay vốn đã rất oi bức, Ninh Lạc nhanh chóng đổ đầy mồ hôi, trên trán không ngừng xuất hiện giọt mồ hôi trượt xuống, đứng bên bờ sông giày cũng ướt sũng, trông khá chật vật.

Nhưng mà cậu vẫn hứng khởi cao độ, chỉ cần nghĩ đến tối nay Lộ Đình Châu sẽ làm tôm hùm đất sốt mala cay tê, tôm hùm đất sốt tỏi và tôm hùm đất sốt tương liền không nhịn được cứ nuốt nước bọt, tràn ngập nhiệt huyết, vớt từ rổ này đến rổ khác.

Lộ Đình Châu muốn giúp cũng không chen vào được, nhìn tôm hùm đất đầy tràn ra ngoài, bèn bảo: "Thế thôi, nhiều hơn nữa không ăn hết đâu."

"Được, vậy chừng này thôi!" Ninh Lạc lau mồ hôi dưới cằm, bấy giờ mới nhớ ra Lộ Đình Châu chẳng có cảm giác trải nghiệm gì, thế là đưa cán tre cho anh, "Anh có muốn thử chơi không?"

Lộ Đình Châu: "Nhiều quá rồi, vớt nữa phí."

Trong đầu Ninh Lạc toàn sáng kiến: "Thả một ít rồi vớt lại là xong, cân đối thu chi."

[ ? ]

[ Hay lắm cân đối thu chi, hay lắm Ninh Lạc. ]

[ Người anh em toàn sáng kiến (ngón cái). ]

[ Ninh Lạc, đừng cúi đầu, đầu cậu sẽ rơi đấy. ]

Lộ Đình Châu rút một tờ khăn giấy đưa cho cậu lau mồ hôi, cười nhẹ nói: "Thôi, tôi vẫn làm người đàn ông vô dụng phía sau thầy Ninh vậy."

Ninh Lạc đầy vẻ tán thưởng, giơ ngón cái tặng anh: "Theo anh Lạc lăn lộn, ba ngày ăn chín bữa!"

Anh quay phim im lặng suốt: "..."

Thầy Lộ, anh không thấy anh nói câu này thực sự rất ooc à?

Anh OOC rồi!

Ninh Lạc ném cán tre xuống đất, lại xin Lộ Đình Châu mấy tờ giấy. Lúc trước không cảm thấy, dừng lại mới thấy nóng.

Đuôi tóc bị mồ hôi làm ướt thành từng lọn từng lọn, Ninh Lạc lắc lắc đầu.

Dân cư mạng chụp màn hình kèm chú thích: Chó con rũ lông.

Ninh Lạc dùng tay quạt gió: "Nóng quá, em cảm thấy cả người đều đang bốc cháy."

"Về rồi tắm." Lộ Đình Châu thu dọn đồ đạc, vừa quay người liền ngây ngẩn.

Ninh Lạc thấy quá nóng bèn vén vạt áo quạt, một đoạn eo thon gọn ẩn hiện, đường nét lưu loát, một tay có thể nắm trọn. Làn da như lụa, trắng đến chói mắt, tựa một nắm tuyết mới dưới ánh mặt trời, run rẩy sắp tan ra.

[ !!!! Đụ mẹ, chụp màn hình nhanh! ]

[ Đệt thằng này có cơ bụng?? Thân hình nghệ sĩ các cậu đẹp thật. ]

[ Fan mẹ biến chất một giây, bây giờ chỉ muốn ôm vợ gặm gặm gặm gặm gặm. ]

[ Aaaaa Lộ Đình Châu anh quản ẻm xíu đi! Đừng tùy tiện vén áo! ]

[ Vén! Vén nhiều vào! Em muốn nhìn lên xem có màu gì khác. ]

Ninh Lạc còn định quạt thêm mấy cái, vạt áo bỗng bị kéo xuống chắc chắn, cậu chớp mắt nghi hoặc, tầm mắt hướng lên, đụng vào đáy mắt đen thẫm của Lộ Đình Châu. Không biết tại sao xuất hiện cảm giác nguy hiểm như bị thợ săn nhắm đến, radar động vật nhỏ kêu liên hồi.

Cậu theo bản năng nuốt nước bọt: "Em..."

Lộ Đình Châu ngắt lời: "Về trước."

Lộ Đình Châu buông vạt áo cậu ra, nắm chặt cổ tay, dùng lực không thể chối từ buộc Ninh Lạc cũng phải buông tay đang túm vạt áo.

Lộ Đình Châu nghiêng người che máy quay chắn Ninh Lạc, yết hầu lặng lẽ lăn vài cái, xương hàm căng chặt: "Không được quạt nữa."

Nói xong cảm thấy giọng điệu hơi cứng nhắc liền dịu lại: "Có máy quay ở đây, không thích hợp."

Giọng hơi khàn, không nói rõ được là tức giận hay điều gì khác.

Nhiệt độ cơ thể anh thấp hơn Ninh Lạc nhiều, cậu có chút tham luyến cái mát từ lòng bàn tay anh, không những không giãy ra mà còn cọ cọ, ngoan ngoãn đáp: "Được rồi, nghe anh."

[ Haha có người ghen rồi, em không nói là ai. ]

[ Aaaa không chịu nổi nữa, ngọt đến mức tao muốn xé áo biến thành khỉ gào thét. ]

[ Bé Lạc ngoan quá, cục cưng là chiếc bánh dâu nhỏ sẽ bị biến thái nuốt một hơi đấy, hehe.]

[ Tay tiêm insulin run run, hai người thật sự muốn làm em ngất vì ngọt à! ]*

[ Là không thích hợp hay không vui? Thầy Lộ nói rõ đi (cười nháy mắt). ]

[ Lộ Đình Châu anh buông ra, em muốn nhìn vẻ đẹp của bé Lạc! ]

[ Không sợ, em đã quay video rồi! ]

[ Lộ Đình Châu: Đêm nay các người tốt nhất mở mắt ngủ. ]

Hai hashtag #NinhLạcvénáo và #LộĐìnhChâughen lập tức lên top tìm kiếm, thu hút nhiều dân mạng háo hức, khí thế hoành tráng góp gạch vào super topic cp của hai người.

[ Em giết cá ở Đại Nhuận Phát mười năm, tưởng rằng trái tim mình lạnh như đá, từ nay chỉ theo đuổi vàng ròng không chơi tình yêu thuần khiết. KHÔNG! NGỜ! TỚI! Hai người không kết hôn thật sự rất khó kết thúc! ]

Dân mạng không biết sẽ kết thúc thế nào, dù sao thì sư phụ Ninh và sư phụ Lộ bận rộn cả chiều đã đóng tiệm.

Hướng Bốc Ngôn nhìn hai người kia một người dìu một người giẫm lên dốc về đường cái, cầm đồ về nhà, khó tin quay đầu, chỉ vào mình hỏi Chu Kiều: "Hai người họ cứ thế đi rồi? Còn tụi mình thì sao?!"

Không coi ai ra gì, đúng là không coi ai ra gì!

"Đừng vội," Chu Kiều dịu dàng an ủi hắn ta, "Sau này những ngày như thế này còn nhiều, quen là được."

Hướng Bốc Ngôn: "..."

Anh giỏi an ủi người khác thật.

Hướng Bốc Ngôn bị hai người kia chọc tức một lần, về đến nhà lại bị Ninh Lạc khinh thường.

Ninh Lạc nhìn thành quả cả chiều của họ, hết sức khinh thường, hai tay chắp sau lưng ngẩng đầu: "Cả chiều chỉ được hai con cá, hiệu suất cực kỳ thấp. Rốt cuộc là loại cá gì mà khó câu thế."

Hướng Bốc Ngôn trưng đôi mắt cá chết*: "Nói nữa tôi bắn chết cậu bằng một phát đại bác."

Ninh Lạc liếc hắn ta: "Cấm bắn bừa bãi."*

"..."

Hướng Bốc Ngôn càng thêm tức, tại chỗ bắt đầu xắn tay áo muốn đánh nhau với Ninh Lạc, khí thế tăng đến 100%, hét to với Chu Kiều: "Đừng ngăn em, em phải quyết chiến với Ninh Lạc!"

Chu Kiều mơ hồ: "Anh có ngăn chú đâu."

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com