Tôi lại gọi cho quản lý của Cố Đình An, trình bày rõ ràng tình hình.
Vừa cúp máy xong, tin nhắn đầu tiên trong điện thoại của tôi đã lập tức lọt top tìm kiếm.
[Hot] Tin nhắn đầu tiên trên điện thoại Giang Trừng
[Nóng] Giang Trừng - Cố Đình An nghi vấn hẹn hò
[Bùng nổ] Giang Trừng - Cố Đình An đang yêu nồng nhiệt
...
Ngay lập tức Cố Đình An cũng bị "đào" lại.
Trong hai năm qua, Cố Đình An phát triển mạnh mẽ trong giới điện ảnh và truyền hình.
Anh có gương mặt sắc sảo, vẻ ngoài cuốn hút, diễn xuất tốt, nên lượng fan đông đảo.
Còn tôi trong giới giải trí, vừa hát hay, nhảy đẹp, ngoại hình ưa nhìn nên cũng có lượng fan không nhỏ.
Việc hai người cùng hiện lên hot search là chuyện hết sức đáng lo.
Vì ảnh hưởng quá lớn nên ba năm bên nhau mà chưa từng công khai.
Không phải không nghĩ tới công khai, mà cái giá phải trả quá đắt.
Ngay khi hot search xuất hiện, cả hai quản lý phản ứng nhanh, tung ra các phương án ứng phó khẩn cấp đã chuẩn bị từ trước.
Khi tôi và Cố Đình An còn bên nhau, họ đã chuẩn bị nhiều phương án nhằm giảm thiểu thiệt hại khi bị lộ chuyện tình cảm.
Kế hoạch lần này là chúng tôi giữ im lặng, không lên tiếng, để họ tìm cách hạ hot search và dùng các hot search khác đánh lạc hướng.
Dù vậy, fan hai bên vẫn lao vào khẩu chiến nhỏ.
Bất đắc dĩ, tôi phải đăng một bài Weibo nói muốn tập trung phát triển sự nghiệp, không trả lời những chuyện ngoài lề.
Còn phía Cố Đình An thì hoàn toàn im lặng.
Vì chuyện này, tôi đã tự nhốt mình trong phòng khóc suốt hai ngày.
Cuối cùng, người quản lý phải vực tôi dậy khỏi giường.
"Thôi nào, chẳng qua chỉ là thất tình thôi mà? Chị cũng từng khóc một trận rồi là hết," cô ấy kéo rèm cửa, để ánh sáng tràn vào, an ủi tôi: "Em không còn tình yêu, nhưng ít nhất còn sự nghiệp đấy."
Tôi dụi mắt sưng húp, hít thở và gật đầu.
Quả thật, không có tình yêu thì vẫn còn sự nghiệp.
Có sự nghiệp thì có tiền, tiền chính là vương đạo.
"Dậy đi, rửa mặt rồi xử lý mắt đi, sưng vậy thì ngày mai livestream sẽ không ổn đâu." Người quản lý đưa cho tôi cốc nước.
Đầu óc tôi ngừng hoạt động vài giây mới phản ứng.
Tôi uống một ngụm rồi hỏi: "Livestream gì cơ?"
Nghe vậy, người quản lý nói: "Livestream ngày lễ Độc thân, em đã bảo chị nhận giúp em rồi mà."
Đầu óc tôi lại tê liệt vài giây mới hiểu ra.
Livestream ngày lễ Độc thân... Cố Đình An cũng sẽ tham gia!
Hồi đó chúng tôi còn chưa cãi nhau, chưa chia tay.
Để có thêm thời gian gặp mặt, chúng tôi nhận cùng lúc livestream ngày lễ Độc thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ai ngờ chỉ trong vài tháng, mọi chuyện đã đổi thay.
Đã chia tay rồi, tôi không muốn dính dáng gì đến Cố Đình An nữa.
Tôi vội hỏi người quản lý có thể không tham gia livestream này không.
"Tất nhiên không thể rồi, tiền chị đã nhận rồi." Cô ấy thẳng thừng từ chối, rồi an ủi tôi: "Trừng Trừng à, có gì đâu mà lo? Chỉ là bạn trai cũ thôi, ai mà chẳng có? Xem anh ấy như người bình thường đi, hãy thể hiện sự chuyên nghiệp, livestream lần này sẽ là bước khởi đầu thuận lợi cho sự nghiệp em đấy!"
Người quản lý "tẩy não" tôi suốt nửa giờ.
"Yên tâm đi, em hiểu rồi mà!" Tôi tự tin, xoa tay chuẩn bị thử sức.
"Được rồi, vậy chị yên tâm," cô ấy hài lòng, lấy tài liệu sản phẩm trong túi đưa cho tôi, "Em phải học thuộc lòng tất cả thông tin trong này để livestream ngày mai."
Tôi nhận tài liệu, gật đầu.
Sau khi cô ấy rời đi, tôi bắt đầu ghi nhớ từng chi tiết.
Một khi đã làm thì phải làm tốt nhất!
3
Dù tự nhủ bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần gặp Cố Đình An, tim tôi vẫn đập loạn lên, lòng vẫn còn đau nhói mơ hồ.
Anh cũng nhìn thấy tôi, muốn tiến lại nói chuyện, nhưng tôi né tránh, nhanh chóng vào phòng trang điểm riêng.
Còn một giờ nữa mới bắt đầu livestream, khi tôi đang xem lại sản phẩm thì có người gõ cửa.
Tôi tưởng là người quản lý nên gọi: "Vào đi."
Người vào đóng khóa cửa lại.
Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Đình An.
"Anh vào làm gì?" Tôi hỏi.
Anh không trả lời trực tiếp mà đưa cho tôi đồ ăn: "Ăn chút gì không?"
Anh mang đến bánh ngọt và nước ép lựu - món tôi thích nhất.
"Tôi không cần..."
"Ăn đi." Anh chưa để tôi nói hết đã tự cắm ống hút vào cốc nước ép rồi đưa lên môi tôi.
Giọng anh trầm ấm dễ nghe, cố dịu dàng dỗ dành, khiến tôi vô thức uống vài ngụm.
"Anh!" Tôi vừa ngại vừa bực, giật lấy cốc ra.
Lúc tôi định nổi nóng, cửa lại có tiếng gõ.
"Cô Giang ơi, giờ cô tiện không? Chúng ta đi chạy lại quy trình nhé?" Giọng MC vọng vào.
"Đến ngay," tôi trả lời rồi định mở cửa.
Bất chợt nhớ anh còn ở đây, tôi nhỏ giọng: "Anh trốn đi."
"Trốn ở đâu?" Cố Đình An nghe lời, nhưng phòng trang điểm nhỏ xíu, chẳng chỗ nào đủ cho anh cao 1m87 này.
Tôi: "..."
Đang lúng túng thì MC tiếp tục gõ cửa: "Cô Giang ơi?"
"Đến đây!" Tôi vội mở cửa.
MC thấy tôi và Cố Đình An ở cùng nhau có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng phản ứng.