Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh

Chương 53



Thích Mê hung ác rút thanh loan đao ra, lại đ.â.m xuống lỗ m.á.u đang phun ra kia.

Phụt một chút, đ.â.m xuyên qua tim hổ.

Hổ biến dị nhanh chóng run lên một cái, tứ chi trong nháy mắt trở nên cứng ngắc. Từ khi Thích Mê nhảy lên lưng con hổ, đến lúc g.i.ế.c c.h.ế.t nó, toàn bộ động tác không dùng đến mười phút đồng hồ, người mặc áo choàng nhìn thấy liền không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh.

Hắn lớn giọng gọi con hổ khác lên tấn công, bị doạ đến nỗi âm thanh the thé: “Mau lên! Lên xé xác cô ta cho tao, tuyệt đối không thể để cô ta sống sót!”

Con hổ bị thương ở đầu chịu đau đớn, sau khi tiếp nhận mệnh lệnh càng thêm nổi điên, bổ nhào về phía Thích Mê.

Thích Mê nhanh chóng trốn đi.

Thanh loan đao trong tay vừa mới rút ra, một chuỗi đồ vật màu xanh biếc vụt qua để lại một tàn ảnh trước mắt cô, trực tiếp cắm thẳng vào đầu con hổ biến dị, đ.â.m xuyên qua cơ thể từ phía trước đến sau lưng rồi bay ra.

Nhanh chóng nhìn lại, đó là mười mấy cọng cỏ đuôi chó đang quấn thành dây leo.

Dây leo khuyếch trương bên trong cơ thể con hổ biến dị, soạt, nhẹ nhàng xé xác con hổ này thành mảnh nhỏ.

Nhất thời, m.á.u tanh văng xuống giống như trời đang đổ mưa.

Thích Mê giật mình, quay đầu lại nhìn.

Lãng Dữ trèo lên bệ cửa sổ, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy hung ác nham hiểm, tròng mắt màu đỏ trong đêm tối sáng ngời dị thường.

Cỏ khô trong viện dưới sự khống chế của cậu điên cuồng sinh trưởng, bện mình thành một cỗ dây leo, giống như một cây trường mâu sắc bén, sau khi con hổ bị xé xác lại trở về hình dáng lớn nhỏ ban đầu, để lại một vũng m.á.u lớn tràn lan.

Thích Mê khẽ nhíu mày, vào lúc này, Eva hô to một tiếng hấp dẫn sự chú ý của cô.

Ngẩng đầu nhìn qua, con sư tử hùng dũng đang sống sờ sờ đã bị Eva chặt mất một nửa cái đầu, đã trở thành m.á.u thịt be bét, nhưng vẫn còn có thể giãy giụa đứng dậy, phát ra tiếng gầm khiếp người.

“Oh my god! Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy? !” Eva giơ đại đao lên kêu ầm.

Nguyệt

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Thích Mê liếc qua sư tử, xác nhận [Cánh Cửa Tử Thần] ở trên lưng nó, liền nhảy từ trên nóc nhà xuống, trước lúc Eva lại huy động trường đao định chặt đứt hai chân của con sư tử biến dị, cô cũng mau chóng tấn công, tay nắm chặt cổ sư tử biến dị, nhảy lên lưng của nó.

Giơ tay c.h.é.m xuống, loan đao nhuộm đỏ m.á.u ở trên lưng con sư tử biến dị, lại dính thêm một lớp m.á.u đỏ tanh hôi.

Cô siết lấy cổ của con sư tử biến dị, gắt gao bóp chặt cổ họng nó, tận lực giảm âm thanh gầm rống của con sư tử xuống, thời khắc rút loan đao ra, m.á.u tanh b.ắ.n tung toé lên người cô, đôi mắt xanh biếc phát sáng trên nền m.á.u đỏ tươi, thật đúng như là mắt quỷ đòi mạng, bị nó nhìn trúng chính là khó thoát khỏi cái chết.

Thích Mê giống như đã g.i.ế.c đỏ cả mắt, thời điểm cho con sư tử biến dị một kích cuối cùng, cô dùng cả thanh loan đao đ.â.m xuyên qua người của nó, mũi đao sáng loáng xuyên qua một bên ngực.

Cái tay siết chặt lấy cổ của sư tử biến dị kia, dùng sức bẻ cổ nó vặn về hướng ngược lại. Cho đến khi xác nhận là con sư tử đã chết, Thích Mê mới dần dần buông tay ra, lúc rút loan đao ra khỏi người con sư tử, thậm chí còn rút ra được một chút nội tạng.

Thích Mê lắc lắc thứ đồ vật bám trên thanh đao, nhảy xuống từ trên người con sư tử.

Vừa quay đầu lại, phát hiện Eva đứng bên cạnh đang ngây người nhìn, lúc cô nhìn về phía này cô ấy đột nhiên vô ý thức lùi về sau một bước.

“Cô làm gì vậy?” Thích Mê cười khẽ một tiếng, giọng điệu nhẹ nhõm. Giống như vừa rồi cô chỉ không bất cẩn giẫm c.h.ế.t mấy con kiến nhỏ mà thôi, quá mức bình tĩnh.

Eva nhìn thoáng qua ống tay áo của cô, nơi đó vẫn còn đang nhỏ m.á.u tí tách, cô ấy thầm yên lặng nuốt nước bọt.

Cô ấy không phải chưa từng thấy qua người có sức mạnh chiến đấu khủng khiếp, nhưng động tác g.i.ế.c chóc lần này của Thích Mê quả thực làm cô ấy bị doạ sợ rồi.

Người chơi bình thường, cho dù là gặp nguy hiểm thì loại chuyện như g.i.ế.c chóc này đều tiến hành từng bước một, một d.a.o không đánh bại được, lại tiến hành đòn tấn công thứ hai, cho đến khi nguy hiểm được giải trừ mới xem như xong chuyện.

Nhưng Thích Mê không giống vậy.

Cô cũng không phải là bị ép, cô chiến đấu không phải vì muốn giải quyết mối nguy hiểm này, mà khi mới vừa bắt đầu cô đã chiếm được thế chủ động.

Mỗi động tácchuẩn xáccủa côđềuôm suynghĩnhất định phải làm cho đối phương chết, rất nghiêm túc, rất thẳng thắn, không mang theo chút do dự nào cả. Trong mấy chục giây liền có thể rút đao ra lại bổ đao xuống, chỉ dựa vào một thanh loan yêu đao lưỡi liềm nhỏ này, liền có thể g.i.ế.c c.h.ế.t hai con mãnh thú biến dị.

Người phụ nữ này thực sự là… Mạnh đến đáng sợ.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com