Tôi Mang Theo Đám Nhãi Con Ở Nhà Trẻ Đi Cầu Sinh

Chương 62



Vốn dĩ muốn hóa thành bộ dáng nhân loại để ở bên cạnh Thích Mê, hiện tại vừa thấy, không bằng lấy thân phận người sống trong ngày tận thế tới gần cô, ít nhất có thể cùng cô kề vai sát cánh chiến đấu, không cần là một đứa nhóc lúc nào cũng được cô bảo vệ.

Lãng Dữ quay đầu nhìn về phía nhà trẻ.

Trước cửa sau hè, lờ mờ có một bóng dáng kỳ lạ màu xanh xuất hiện.

Thỉnh thoảng trên đường phố cũng sẽ có một số hình ảnh ma quái lóe lên.

Trong ngày tận thế, bởi vì người c.h.ế.t đột ngột quá nhiều, loại quỷ hồn ám vật này vô cùng thường thấy.

Tận thế này cũng là một đêm vùng cực không có mặt trời, hoàn toàn là do ám vật nuôi cấy, tàn sát bừa bãi thế nhưng lại là chuyện bình thường.

Thông thường, sức mạnh phân tán của ám vật vô cùng yếu, không có gì ảnh hưởng đến người chơi, ngay cả khi ám vật ở gần sát bên người chơi, họ cũng sẽ không hề phát hiện ra.

Nhưng vì một lý do nào đó mà tất cả các ám vật lại tụ tập với nhau, như thế sẽ làm không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, sinh ra kết giới, xuất hiện cái thể loại tình huống đáng sợ khó có thể giải thích được.

Nguyệt

Ám vật ở nhà trẻ này trước mắt còn không tính là nhiều, nhưng để nó lên men sinh sôi nảy nở, tình huống cũng sẽ không được lạc quan.

Thấy một con quỷ màu xanh chui vào cửa sổ, Lãng Dư giơ tay đang muốn công kích, trong thoáng chốc, một cơn lốc lao ra từ trong nhà trẻ, nháy mắt xua tan con quỷ.

Động tác của cậu cứng lại: “Hả?”

Một con quỷ khác chui vào cũng phải chịu kết cục tương tự, bị một cơn lốc không thể giải thích thổi tan.

Lãng Dư hoài nghi hạ mắt, đi đến bên cạnh cửa sổ lớp Đậu Đinh.

Tầm mắt xuyên qua cửa sổ, anh thấy Trịnh Viện Viện và Đỗ Thụy Đang nhìn ngắm một bức họa, thương lượng xem có nên đem nó đi đốt hay không.

Chính là bức họa y như vẽ bùa của Vu Kiều Kiều.

Lãng Dữ: “……”

Hóa ra đấy lại là một tấm Phù sao?

Thích Mê lái xe hơn nửa vòng thành phố, giữa đường dừng chân đổ thêm xăng cho xe máy, cuối cùng trên đường ra ngoại thành, cô cũng tìm được một chiếc xe buýt du lịch hai tầng thích hợp.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy chia ra ngồi hai xe không an toàn, vẫn nên đi một chiếc xe thì đảm bảo hơn. Tầng trên của xe du lịch có thể cải tạo thành chỗ ngủ và chỗ chơi đùa cho bọn trẻ, tầng dưới cải tạo thành phòng khách, phòng bếp cùng WC, dọc đường đi sẽ không có vấn đề gì.

Sau khi dừng xe máy ở ven đường, cô đi vòng quanh xe buýt quan sát, thấy cửa mở không ra, nên cô cầm thùng dụng cụ chuyên dùng đập vỡ cửa kính bên sườn tầng một, cẩn thận tránh đi những mảnh vỡ cửa kính, chui vào trong xe.

Cô mới vừa mở đèn flash di động ra, giây tiếp theo, không khỏi hít một ngụm khí lạnh——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Trên mỗi một ghế ngồi đều có quần áo, được xếp gọn gàng tựa vào lưng ghế, phía dưới chỗ ngồi còn bày ra giày và vớ, có gọn gàng có lộn xộn. Rõ ràng không có bất cứ

sự kiện khủng bố nào xuất hiện, nhưng dưới ánh sáng trắng bệch chiếu xuống, cảnh tượng trong xe vẫn vô cùng quỷ dị.

Thật giống như mỗi chỗ ngồi đều có một hành khách, nhưng lại không thể nhìn thấy.

Chỉ có thể cảm nhận được rằng họ đã từng tồn tại.

Mỗi tầng đều có 30 chỗ ngồi, trên mỗi chỗ ngồi đều có quần áo, nói cách khác, những người này hẳn là đã bị một con quái vật hút đi, ngay cả xương cốt cũng không còn.

Thích Mê nâng di động lên chiếu đến vị trí tài xế.

Không có quần áo.

Chẳng lẽ tài xế tiến hóa, hút khô cả một xe con người còn sống sờ sờ như vậy?

Thích Mê tưởng tượng ra cảnh tượng kia, liền nhịn không được mà rùng mình lạnh sống lưng——

Tất cả mọi người ngồi trên ghế xe buýt ngồi chờ đợi đến được địa điểm muốn đến, tài xế giẫm phanh thắng gấp, khi xoay người lại đã biến thành một con quái vật mắt lồi, lần lượt hút hết sinh khí của từng người trên xe, căn bản muốn trốn cũng không thể trốn.

*

Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng, Thích Mê đi tới vị trí tài xế.

Chìa khóa chiếc xe này vẫn còn cắm ở chỗ cũ, cô thử vặn chìa khởi động, sau vài lần cố gắng thử, chiếc xe này thật sự đã được cô khởi động.

Hửm?

Từ từ, cánh cửa đã bị khoá trái…

Thích Mê nhanh chóng rút d.a.o bên eo ra.

Con quái vật kia chưa đi ra ngoài, hắn vẫn còn ở trong xe!

Có lẽ là để xác minh cho phỏng đoán của cô, tầng trên phát ra một âm thanh nuốt nước bọt.

Ở lối đi lên cầu thang tầng hai, một thân hình tai to mặt lớn lộ ra vẻ nham hiểm, hai nhãn cầu lòi ra xoay tròn, bỗng chốc nhìn chằm chằm về hướng cô, nước dãi trong suốt chảy ra từ khuôn miệng dài của hắn, tiếng cười kỳ dị vang vọng, vầng trán hiện lên gân xanh.

“Chẹp chẹp —— thế mà còn có người tới nơi này chui đầu vào lưới ——!”

Một tiếng nuốt nước miếng vừa phát ra, cái miệng như xúc tu kia nhanh chóng duỗi tới đánh úp.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com