Một luồng không khí lùa qua theo chuyển động, cánh cửa xe mở ra, chàng trai đút tay trong túi bước xuống.
Khoảnh khắc tiếp theo, kết giới bị phá bỏ, gió lạnh theo khung kính vỡ ùa vào, vang lên âm thanh vù vù. Ánh đèn trong xe tắt lịm, chỉ còn lại ánh sáng đèn pha trắng bệch nhợt nhạt.
Tấm biển trạm dừng vốn được ánh đèn pha chiếu sáng biến mất, hóa thành một mảng đất rộng lớn.
Có lẽ chiếc xe bus này đã rời khỏi thành phố, đi tới vị trí giao nhau giữa thành phố và nông thôn.
Thích Mê lấy lại tinh thần, vừa định xuống xe đuổi theo chàng trai trẻ bí ẩn kia nói chuyện thì bỗng nhiên trước mắt hiện lên một luồng ánh sáng chói lóa.
Một giây sau, cô lập tức có cảm giác hai con mắt giống như bị d.a.o đ.â.m mạnh vào đau đớn vô cùng.
Cô vô thức nhắm mắt lại.
Tầm nhìn của cô hoàn toàn chuyển sang màu trắng, phải ngay lập tức nắm lấy thứ gì đó gần đó để chống đỡ cơ thể.
Thích Mê căng thẳng siết chặt đao bên thắt lưng. Sợ lúc này có thứ gì đó tấn công tới nên cô cố gắng vểnh tai cẩn thận nghe động tĩnh xung quanh.
Mười mấy giây sau, màu trắng trước mắt dần dần tối sầm lại, hai dòng chất lỏng ấm áp từ trong mắt chảy xuống, cảm giác hư ảo không rõ ràng tiêu tán.
Loại cảm giác này quá quen thuộc, đây là cảm giác đau đớn khi có được những kỹ năng mới.
Trước kia lúc cô học được kỹ năng phát minh [Biến phế thải thành bảo vật] hai tay cũng bị bỏng, đau đớn đến mức không chịu được. Phải đến khi hai tay bong ra một lớp da, cô mới cảm thấy cơn bỏng chấm dứt và cơ thể đã hoàn toàn tiếp nhận kỹ năng này.
Lần này cũng giống như vậy, hai con mắt của cô như đang được phá đi sống lại. Trước phá sau lập, những thứ trong quá khứ phải bị phá vỡ làm nát sau đó mới có thể tái sinh.
Thích Mê đứng tại chỗ chờ đợi cơ thể tiếp nhận kỹ năng mới này, đến khi cơn đau hoàn toàn biến mất thì đã qua hơn mười phút.
Cô thử mở mắt ra, nhìn thấy sàn xe màu xám tro, bậc thang bên cạnh xe màu vàng, cửa xe màu xanh da trời, đi xa hơn nữa, chính là một mảnh hoang dã.
Trên mảnh đất lớn được bùn đất màu nâu đen phủ kín, từng gốc cây thảm thực vật vàng đều biến thành màu đen. Hẳn là cải trắng thối rữa sau khi trồng trọt.
Nhìn xa xa, cuối một thảm thực vật hư thối là mấy căn nhà nông thôn tự xây với gạch xanh ngói đỏ. Mấy thân cây trước cửa trụi lủi đứng lặng ở nơi đó, gió thổi qua, những chiếc lá rụng trên mặt đất bay múa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thích Mê giật mình, nhìn về phía điện thoại di động đặt trước xe.
Dưới trường hợp không có ánh sáng, cô lại có thể nhìn xa như vậy, rõ ràng như vậy.
Chẳng lẽ cô đã có thể nhìn xuyên thấu ban đêm?
Để xác minh phỏng đoán của mình, Thích Mê đi tới xem đèn pha trước xe, cô cảm giác ánh sáng có chút chói mắt, sau khi tắt đèn đi mới dễ chịu hơn rất nhiều.
Cùng lúc đó, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở cơ thể đang tiếp nhận kỹ năng mới.
[Vật chất hắc ám bất ngờ lây nhiễm vào đôi mắt bạn, chúc mừng, bạn đã nhận được kỹ năng [Nhìn ban đêm].
Mô tả kỹ năng: Bạn có thể tự do nhìn vật ở trong đêm tối.
Nguyệt
Chú ý: gặp phải ánh sáng mạnh có thể tổn hại thị lực.]
Thích Mê ngồi trở lại vị trí, nhắm mắt lại dụi dụi.
Sau khi cảm thấy thoải mái hơn, cô đi vào trong khu đất nhặt lấy rau thối rữa, ném lên xe. Ngoài cải trắng còn có rất nhiều khoai tây, cà tím và cà rốt.
Chất đầy những thứ này ở lối đi nhỏ xong, cô phủi phủi bùn đất trên tay, lên xe đóng cửa, quay xe quẹo một cái chạy về phía thành phố.
Sau khi chạy xe được nửa tiếng, Thích Mê nhìn thấy Eva lưng đeo theo một cây đao lớn đến gần xác con quái vật mập mạp.
Thích Mê bật đèn xe, bấm còi hai cái.
Eva hoảng sợ, vội vàng giơ tay ngăn trở ánh sáng chói mắt. Đợi ánh mắt thích ứng, thấy rõ ràng là Thích Mê, cô ấy lập tức hào hứng đi tới: "Wow, tuyệt quá!”
Thích Mê mở cửa xe, nét mặt nghi hoặc: "Sao cô lại ở đây?”
"Tôi nghe nói nơi này có ám vật tụ tập kết giới. Hệ thống nói sẽ có phần kỹ năng khen thưởng nên tôi tới xem qua một chút." Eva quơ quơ điện thoại di động, đi lên xe: "Kết quả tôi vừa tới nơi này không bao lâu, hệ thống đã nói kết giới bị phá... Không cần hỏi, Mê, hẳn là cô làm đúng không? Cô đã thu được kỹ năng gì à?"
Thích Mê vừa nghe có nhiệm vụ, lập tức giật lấy điện thoại di động của Eva, thấy vị trí hiện tại trên bản đồ thật sự hiển thị một dấu chấm than màu xanh của nhiệm vụ.
Thật sự có nhiệm vụ.
Thích Mê trả điện thoại, sau khi tỉnh táo hơn, cô trả lời câu hỏi của Eva: “À, kỹ năng cô nói... tôi đã nhận được kỹ năng nhìn ban đêm rồi, sau này khi chiến đấu sẽ thuận tiện hơn nhiều.”