Tôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Anh Chồng Mặt Lạnh

Chương 5



Tôi đẩy cửa ra, ném cuộn giấy vào, bóng người trên bồn cầu lóe lên.

Tôi không nhịn được, dựa vào cửa nhà vệ sinh cười lăn lộn.

[Cười cười cười, buồn cười vậy sao?]

Tôi cười càng lớn hơn.

10.

Vì nhà vệ sinh hết giấy, cả buổi tối anh ta đều mặt mày đen thui không nói lời nào.

Bố tôi hỏi anh ta: "Tiểu Trình à, dạo này công việc không thuận lợi lắm sao, sao thấy con cả buổi tối không vui vậy?"

"Có gì bố giúp được không, con cứ nói, bố sẽ cố gắng giúp con."

[Đi nặng không có giấy, cuộc đời mất đi thú vị, tôi vui sao được?]

Tôi phồng má.

Anh ta nở nụ cười, véo véo thịt mềm bên eo tôi: "Không sao đâu bố, chỉ là Hân Hân nói muốn học nấu ăn, con lo cho em ấy thôi."

Bố tôi cười tít mắt: "Tốt tốt, học được rồi về nhà nấu cho chúng ta ăn một bữa."

Mẹ tôi cũng cười tít mắt: "Xem ra lớp danh giá mẹ đăng ký cho con bé không uổng phí rồi, càng ngày càng hiền thục."

Có chút tình thân, nhưng không nhiều.

Tôi gượng cười vâng một tiếng, lại lén lút đạp chân anh ta dưới gầm bàn.

Hình tượng hiền thê lương mẫu cái khỉ gì, c.h.ế.t đi.

11.

Ăn tối xong, mẹ tôi đuổi hai chúng tôi đi dạo, mỹ danh là: bồi dưỡng tình cảm.

Đi ngang qua phố đồ ăn vặt trường cấp ba, mùi đồ nướng xộc vào mũi, tôi hỏi: "Ăn đồ nướng không?"

Anh ta liếc nhìn với vẻ hơi ghét bỏ: "Quán ven đường không sạch sẽ."

[Không sạch sẽ, ăn vào không bệnh.]

Người đàn ông khẩu thị tâm phi.

[Lúc nãy ngủ, anh thấy trán vợ mọc mụn rồi kìa, nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của vợ đâu.]

[Mình thật chu đáo.]

Tôi thèm nhưng cuối cùng tôi vẫn không mua. Đúng vậy, chính là vì câu nói đó của anh ta.

Tôi quay đầu đi mua trà sữa.

Trên đường đi mua trà sữa, tôi thấy rất nhiều nam sinh cấp ba.

Tôi vuốt tóc, bày ra nụ cười mà tôi cho là quyến rũ nhất, nhìn chằm chằm hàng nam sinh cấp ba đi ngang qua trước mặt tôi.

[Xì, bọn họ có đẹp trai bằng mình không? Chẳng qua là non nớt hơn thôi, hồi trẻ mình cũng non nớt lắm đó.]

Tôi tao nhã đảo mắt.

Nam sinh cấp ba đi ngang qua liếc nhìn tôi rồi nhanh chóng cúi đầu nhịn cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi: "?"

Tôi trông ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị đến vậy sao?

Tôi ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt khó tả của gã đàn ông c.h.ế.t tiệt.

[Tuy rất muốn ghen, nhưng... ha ha ha ha ha.]

Tôi nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Chồng ơi, em trông xấu xí lắm sao?"

Anh ta do dự: "Xinh đẹp mà, chỉ là..."

[Chỉ là, chỉ là, chỉ là trên răng cửa của em dính rau.]

[May mà không có ai quen biết ở đây, nếu không tin tức nóng hổi ngày mai sẽ là: người giàu nhất thành phố dẫn vợ đi dạo phố, răng cửa của vợ lại dính rau.]

[Mất mặt c.h.ế.t đi được.]

[Nhưng... vợ dính rau trên răng cửa vẫn xinh đẹp lắm.]

Ngượng c.h.ế.t đi được.

Tôi tức giận đến mức m.á.u nóng xông lên não, há miệng cắn vào yết hầu của anh ta.

Anh ta run rẩy cả người.

Tôi hài lòng cực kỳ.

[A a a a a, mình tiến cấp rồi, môi, yết hầu... ha ha ha ha có thể tiến hành giai đoạn tiếp theo rồi.]

Gã đàn ông c.h.ế.t tiệt, tôi cạn lời đưa tay gẩy gẩy răng.

[Hây, vợ gẩy răng cũng đẹp.]

12.

Tôi chọn một quán trà sữa đơn giản mà tinh tế, bên trong có từng cặp tình nhân ngồi.

Tôi vặn cánh tay anh ta: "Chồng ơi, anh uống không?"

Anh ta khoanh tay vẻ lạnh lùng: "Không uống, thứ ngọt đến phát ngấy đó có gì ngon."

[A a a a, muốn uống quá, nhưng điện thoại rơi ở nhà rồi, làm một tổng tài bá đạo không thể để vợ trả tiền mua trà sữa được.]

Tôi: "..."

Tôi gọi hai ly trà sữa rồi nhìn bảng "tỏ tình" dán trên tường.

Đỗ Trừng lớp 1 ban 3, mong cậu mãi mãi vui vẻ, tớ thích cậu.

Lâm Tịch, lần đầu gặp đã thích, gặp lại vẫn rung động.

...

Anan

Tôi lẩm bẩm: "Lãng mạn quá."

Người nào đó nhếch mép khinh thường: "Trẻ con, chỉ biết lừa mấy cô bé như các em."

[Tsk, lũ nhóc con, thế này là gì, hồi đó anh viết cả một cuốn nhật ký thầm mến đấy.]

Ánh mắt tôi âm u như d.a.o găm nhìn anh ta.

Muốn c.h.ế.t.