Bước nhảy không gian?" Cậu nhóc đang nhai kẹo cao su trong đội Hoyt sửng sốt: "Cũng xảo quyệt thật nha? Lắp đặt cái này cho cơ giáp có khác gì gian lận đâu?"
"Chuẩn chuẩn! Chả khác gì dùng tool hack cheat cả, cứ nhảy lung tung thì còn chơi cái gì nữa?"
"Rhea giàu thật đấy! Xài hẳn công nghệ bước nhảy không gian cho cơ giáp."
Từ thái độ coi thường trận đấu đến giờ vô cùng tập trung chăm chú xem thi đấu, lúc này, ánh mắt thiếu niên dán chặt vào Kỷ Dung. Vị trí của cậu trong đội cũng giống như Kỷ Dung, chuyên về cận chiến, tiên phong chủ lực.
Xem trận vừa rồi, cậu tự hỏi, nếu là bản thân mình, chắc chắn không thể né được hết các đòn tấn công liên tiếp ấy.
Đột kích kiểu này rất gây lú, trước trận đấu với Liên Bang, Rhea chưa bao giờ sử dụng bước nhảy không gian của Kẻ Trừng Phạt đời 3.
Thiếu niên liếc nhìn Loren, cũng hơi hiểu được tại sao đội trưởng nhất định yêu cầu bọn họ phải đến xem trận đấu này.
"Cứ thế này Liên Bang gặp nguy mất. Cho dù đội mình đấu với Rhea cũng khoai lắm đấy. Đây chắc là con át chủ bài năm nay của Rhea rồi." Một thành viên đội Hoyt nhướng mày, tay sờ sờ cằm, nghiêm túc nói. "Tiên phong của Liên Bang phản xạ nhanh thật."
"Xem tiếp đi." Loren nói khẽ.
Loren nhíu mày, cẩn thận quan sát trận đấu đang được phát sóng trên màn hình lớn.
"RONG và YUAN đều chưa bị loại. Hai người này phản ứng rất nhanh." Đội phó Rhea thất vọng nói. "Cứ nghĩ là đến tận tứ kết bán kết mới phải dùng đến Bước Nhảy Không Gian, không ngờ đụng Liên Bang sớm quá."
"Ái chà chà, năm nay Liên Bang mạnh thật sự, nếu không đụng nhau sớm thế này thì thành tích của họ nhất định rất tốt. Tiếc là gặp Rhea bọn mình, ha."
Eddie, đội trưởng đội Rhea nhếch mép. Dù con át chủ bài của team đã lộ tẩy, nhưng cũng không khó để anh ta cũng tưởng tượng được vẻ bất ngờ choáng váng của toàn bộ người theo dõi.
Eddie thích bầu không khí này, trở thành trung tâm trong đám đông và được tất cả mọi người dõi theo.
Dạo này Liên Bang đang hot, không ít người còn nhận định Liên Bang chắc suất ứng cử viên Á Quân giải đấu. Chỉ có vị trí quán quân là không đổi, vẫn luôn thuộc về đội Hoyt.
Mục tiêu của Rhea trong mùa giải này là vị trí Á Quân, bởi vậy, đội được đánh giá là hạt giống số 2 như Liên Bang đã trở thành vật cản, à không, chỉ là hòn đá cản chân đội tuyển Rhea mà thôi.
Xem qua những trận đấu của Liên Bang từ đầu mùa giải, Eddie không thể không thừa nhận Liên Bang năm nay cực mạnh, đặc biệt là hai người Kỷ Dung và Giang Nguyên. Hai người này kể cả đặt trong quân đội cũng nổi bần bật chứ đừng nói là giữa một đám sinh viên học viện quân sự.
Tiếc ghê, lại đụng trúng Eddie hắn và Kẻ Chinh Phục.
Hướng nghiên cứu của kỹ thuật bước nhảy không gian trang bị trên Kẻ Chinh Phục đời 3 chủ yếu là phục vụ các vị trí sát thủ, vệ binh trên chiến trường tinh tế trong tương lai.
Cũng vì đã quá lâu không đạt được thành tích tốt hơn, để cải thiện thành tích của đại hội lần này, Kẻ Chinh Phục đời 3 mới được đưa vào trong đội hình cơ giáp thi đấu.
Liên Bang có đỉnh đến đâu thì cũng không thể địch lại được "sát thủ".
Trên không trung, bọ Roch bay râm ran, Giang Nguyên nhíu mày, mấy người dựa lưng vào nhau.
"Bước nhảy không gian, có nghĩa là họ có thể áp sát đột ngột, phải làm sao đây?" Cyril cau mày, cơ giáp của cậu cũng chưa hư hại gì vì trận tập kích lúc nãy chủ yếu nhằm vào Kỷ Dung và Giang Nguyên.
Giang Nguyên cân nhắc trong chốc lát, vừa nãy cậu né tránh được những đòn đánh chí mạng kia là do động tác phản xạ mà Alphonse thực hiện trước khi ý thức cậu kịp phản ứng. Trong tình huống có sự chuẩn bị, bản thân cậu cũng có thể chặn được những đòn đột kích này.
"Phải tính được thời gian CD của các bước nhảy." Giang Nguyên trầm giọng nói.
Kỷ Dung lập tức hạ mệnh lệnh: "Tôi tấn công, các cậu cùng quan sát, xác định thời gian.""Rõ!"
Mọi người đều cho rằng Liên Bang sẽ lập nhóm chặn lại các cuộc đột kích, thế nhưng họ lại thấy Kỷ Dung đã khởi động Thunderbolt 7 xông lên. So với đợt tấn công đầu tiên, lần này từng kỹ thuật điều khiển cơ giáp đều được thể hiện một cách hoàn hảo, thậm chí còn hoàn mỹ hơn cả sách giáo khoa.
Bước trượt băng, biến tốc hai bên, cao tần hạ tần, tấn công bạo kích, ba trăm sáu mươi độ liên hoàn toàn lực tấn công!
"Má, RONG điên rồi? Đột nhiên chủ động tấn công, không call team à? Dính đột kích phát là bảy cái cơ giáp Thunderbolt 7 đứng chắn cũng không chắn cho được đâu!"
Thế công từng đợt từng đợt dội xuống, từng đòn từng đòn phát ra.
Tấn công chính là cách phòng ngự tốt nhất. Thay vì co cụm lại chống đỡ, chẳng bằng chủ động tấn công!
Sau một đợt tấn công như bão táp mưa sa của Kỷ Dung, đột nhiên một chiếc cơ giáp biến mất, chưa đầy 0,1 giây sau, Kẻ Chinh Phục đã xuất hiện phía sau Kỷ Dung, vũ khí trong tay anh ta đã tích đủ năng lượng, biến thành tia sáng màu bạc lao thẳng vào cơ giáp của Kỷ Dung.
Bát Trảm Đao.
Giang Nguyên giơ tay, đạn xuyên giáp lên nòng, ngắm chuẩn!
Pằng
Pằng
Pằng
Giang Nguyên bắn liên tiếp ba phát về phía trước.
Liên trảm bốn lần, năm lần, sáu lần...tám lần!
Bát trảm bị ba viên đạn xuyên giáp của Giang Nguyên chặn lại ba lần đầu, năm lần sau với Kỷ Dung thì không vấn đề gì nữa rồi.
Ngược lại, đòn đánh của Kỷ Dung khiến đối phương không đỡ nổi, cậu ta bị đè ra đánh.
"Còn chưa mở bước nhảy à?" Giang Nguyên thầm hỏi. "Bước nhảy này có giới hạn thời gian, không thể sử dụng liên tục."
Trực diện lĩnh đòn tấn công liên hoàn của Kỷ Dung, đội phó Rhea không thể chống cự. Tuyển thủ Liên Bang này không phải là quái vật đấy chứ? Loại thể lực mạnh mẽ cỡ nào mới có thể tấn công liên tiếp như vô hạn thế này?
Liên kích thứ mười ba... mười bốn... năm mươi bảy... tám mươi...
Đù má đến một trăm cmnr!
Cố lên cố lên tôi ơi, chỉ còn ba giây nữa thôi, ba giây nữa là mình nhảy tiếp được rồi...
Thời điểm liên kích của Kỷ Dung đạt đến con số 108, vốn dĩ đòn này là không thể tránh né, nhưng cú đánh đã bị hụt. Đối thủ của Kỷ Dung còn đột ngột xuất hiện sau lưng anh.
"36s..."
Giang Nguyên nhẹ bẫng nói, đồng thời một viên đạn xuyên giáp bay ra!
Lửa đạn văng tung tóe.
Eddie choáng váng giây lát, đội phó của anh ta đã nổ tung.
...
"F**k, phát đạn này, đỉnh kout!"
"Số người trên sân đang là 6:5. Liên Bang đã hạ được một người, nhưng đối phương có thể đột ngột tiếp cập họ, ưu thế này quá rõ ràng..."
Christ và những người khác đều lo lắng. Cùng lúc, trong màn hình trực tiếp, Kẻ Chinh Phục đang tấn công liên tục, di chuyển quỷ dị khó lường như thần chết cầm lưỡi hái lởn vởn quanh muốn gặt cái đầu Kỷ Dung.
Kiểu gì đám này cũng bẻ lái sang đột ngột tấn công Giang Nguyên.
Ngay khi Chris và những người khác nghĩ đến trường hợp này, họ nhìn thấy sáu Kẻ Chinh Phục còn lại trên chiến trường đột ngột di chuyển, biến mất cùng lúc, sau đó xuất hiện lần lượt ở trái phải trên dưới trước sau của Giang Nguyên, đồng thời tấn công!
"Thôi rồi... thần súng tèo chắc rồi!"
"Mẹ nó chứ, ông đây không dám nhìn luôn, ác ôn vờ lờ! Thế này thì trốn kiểu gì?"
Người hâm mộ Giang Nguyên muốn thòng tim luôn, không thở nổi.
Chạy đằng nào giờ? Sáu người cùng quây đánh, kín luôn sáu phía, không còn chỗ trốn!
Nolan cũng vô thức nhắm mắt không dám nhìn. Mặc dù Giang Nguyên đang bị vây công trên chiến trường ảo, không phải gặp nguy hiểm tính mạng ngoài đời, thế nhưng nói là bị đánh một chút, cú đánh "một chút" này vẫn có thể gây ra chấn động. Có mấy thành viên các đội ở những trận trước vẫn còn đang nằm tĩnh dưỡng ở trong bệnh viện Hoàng Gia Hoyt kia kìa...
Nolan: Cái đám Rhea này khác đéo gì gian lận đâu! Đệch! Vô liêm sỉ!
Nolan nhắm mắt lại, không dám nhìn cảnh Giang Nguyên nổ tung xác, thế nhưng nhắm một lúc vẫn không thấy có tiếng nổ nào cả. Cậu mở mắt ra thì thấy đồng đội mình đang há hốc mồm ra nhìn màn hình, không khép nổi miệng.
Chuyện gì đây?
Nolan sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên màn hình livestream.
"Tiễn mày cook luôn.!" Eddie nhếch mép, dựa vào ghế điều khiển cơ giáp nói.
Bùm.
Thunderbolt số 02 đang bị bao vây bởi sáu Kẻ Chinh Phục đời 3, sáu tên cùng lao lên. Thunderbolt đột nhiên xoay người né đòn của một trong sáu người, để lại tàn ảnh ở vị trí vừa đứng. Sau đó, Giang Nguyên ném khẩu súng trong tay ra chặn đòn đánh của cơ giáp thứ hai.
Cậu tránh đòn của chiếc thứ ba, thứ tư bằng một loại bước trượt kỳ lạ...
Sốc nhất là sau cú di chuyển vị trí để né đòn của Thunderbolt 02, hai chiếc cơ giáp thứ năm và thứ sáu của Rhea đã va chạm trực tiếp, tự đấm vào mồm quân mình.
Cmn đây là ảo giác đúng không?
MÁ!
Sáu người vây đánh còn né được?
Cái này cần có phản ứng bộ não cỡ nào mới làm được vậy? Còn phải tính toán vị trí an toàn sau những khoảng thời gian cực ngắn.
Chắc chắn là ảo giác!
Giang Nguyên thoát khỏi đợt vây đánh hiểm hóc, nhưng tâm trạng của cậu rất tốt. Đã xác định thời gian CD của bước nhảy là 36 giây, chắc hẳn là vì vỏ cơ giáp không thể chịu được nhiệt độ quá cao khi nhảy liên tiếp.
"Thoát được?" Đội trưởng Eddie cau mày, nhưng hắn cũng bình tĩnh lại ngay, chỉ là trùng hợp thôi. Thoát được lần này, chắc chắn không có lần sau!
...
Trên khán đài, cậu nhóc đội Hoyt đang nhai kẹo cao su há hốc miệng: "Móa, cậu ấy may mắn thật đúng không? Tránh được tất cả các đòn luôn!"
"May mắn à..." Loren nhướng mày, có thật là may mắn không?
Đang nghĩ ngợi, Loren nhìn thấy Thunderbolt 01 của Kỷ Dung trên tay cầm dao cơ khí đã sạc đầy lao đến bằng tốc độ tối đa, một tia lửa tóe lên, con dao ấy đã đóng đinh một Kẻ Chinh Phục xuống đất.
Thunderbolt 02 đồng thời rút thanh đao thánh giá sau lưng ra ném cho 01.
Đến lúc này Eddie mới nhận ra có điều gì đó không ổn! Hai đồng đội của anh ta biến mất rồi!
"Pằng"
Một tiếng súng!
Một tia lửa đạn!
Thứ mà Giang Nguyên và Kỷ Dung cầm trong tay mới giống như lưỡi đao hành hình trong tay đao phủ, một lần vung xuống là gặt một đầu cơ giáp, những chiếc cơ giáp bị vô hiệu hóa tấm chắn năng lượng vì quá nhiệt sau mỗi lần thi triển bước nhảy không gian.
...
Thời gian dường như dừng lại, đó là lúc "gặt hái".
Có ba sáu giây để "gặt hái"!
Eddie nằm trên mặt đất choáng váng. Tại sau đọt tấn công của họ lại thất bại? Không thể nào, né kiểu gì? Sao thế được...
Bùm!
Liên Bang win!
Người xem livestream đều hoang mang hết cả lên? Sát thủ có bước nhảy không gian khủng bố thế cơ mà? Liên Bang thắng?
Không, cái này phản khoa học!
Kết thúc như gặt hành vậy, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra?
Tất nhiên cũng có những người xem hiểu được...
Loren ngồi tại chỗ mỉm cười, cuối cùng cũng gặp được một đối thủ thú vị. Ngay từ khi nhận ra cơ giáp đời ba của đối thủ có thể sử dụng bước nhảy không gian, đội Liên Bang đã bắt đầu tính toán thời gian CD của bước nhảy!
Mà Giang Nguyên và Kỷ Dung chính là mồi nhử. Bọn họ tính ra được "khoảng nghỉ", một khoảnh khắc mà tất cả đối thủ đều không thể dịch chuyển. Đám Rhea muốn bình an thì nhất định sẽ toàn lực đột kích hạ gục Giang Nguyên trước, sau đó chính là "khoảng nghỉ", khi mà không ai có thể dịch chuyển tức thời, không ai có thể đột ngột tấn công, đó là lúc Liên Bang tự tin "gặt hái".
Rất mạnh.
Năng lực phản ứng tức thời kiểu này, thực sự rất mạnh.
Cho dù trong cú tấn công vừa rồi, Giang Nguyên có ngã xuống, Kỷ Dung và đồng đội vẫn hoàn toàn có thể hoàn thành quá trình gặt hái trong thời gian còn lại.
"Mẹ kiếp, đỉnh thật!"
Nghe Simon cảm thán, Louis liếc nhìn cậu: "Xem được rồi? Không chê nữa?"
Đồng đội Hoyt lắc đầu quầy quậy, không chê nữa, Liên Bang mạnh quá thể quá đáng rồi!
TOP16 thi đấu theo thể thức ba thắng hai, vì không tính điểm nữa nên không cần đánh đến ván thứ ba. Sau khi Liên Bang thắng hai ván, trận đấu giữa Liên Bang và Rhea cũng kết thúc.
Trong phòng livestream...
"Đỉnh nóc, kịch trần, Liên Bang số một! Súng thần vô địch!"
"Phản ứng này nhanh đến mức khó tin luôn! Cậu ấy xử lý kiểu gì ở đợt tấn công đầu tiên vậy? Không khoa học! Đây có còn là con người không?"
"Tại sao lại không phải con người? Tay bắn tỉa đẹp trai quá! Tui tuyên bố anh bắn tỉa chính là beta mạnh nhất lịch sử! Tui vĩnh viễn yêu ảnh!"
"RONG chính là vua cận chiến trong lòng tui, đỉnh khum nè?"
"Liên Bang không làm em thất vọng, em đã vote hết cho các anh! Thắng cược chuyến này đủ để em đổi hết toàn bộ skin của mình luôn! Mờ ê mê ~"
...
Trận đấu kết thúc.
Lưu Sơn vươn vai duỗi người, nhàn nhã nói: "Anh đây cảm thấy hôm nay lại là một ngày duỗi chân nằm thắng..."
"lẽ ra là được nằm thắng đấy nhưng mà cậu ngủm ngay từ đầu còn gì." Cyril không nể mặt tí nào.
Lưu Sơn: "Này tôi cũng cần tí thể diện đấy nhé?"
Cyril: "Hê hê, đồ gà mờ!"
Lưu Sơn: "Này cậu mà bị úp sọt từ đầu thì chắc gì đã chạy được?"
Cyril: "Gà mờ."
Lưu Sơn: "..."
Mấy người thay quần áo xong, vừa bước ra khỏi phòng thay đồ đã thấy đám Nolan đang đứng chờ.
"Mấy ông đỉnh vờ lờ! Há há há!" Nolan rạng rỡ cười với bọn họ.
"Thường thường thôi." Cố Bạch cười nói.
Nolan thần bí nói: "Đúng rồi, cậu có biết hôm nay tôi đã nhìn thấy ai đến xem trận đấu của các cậu không?"
"Ai?" Kỳ Dung tùy ý hỏi.
Nolan: "Loren, đội trưởng đội Hoyt."
Kỷ Dung à một tiếng, cũng không để tâm. Lúc nãy đổ mồ hôi nên trên người có mùi pheromone, anh lấy bình xịt che mùi ra xịt lên người.
Sau khi rời khỏi khán đài, Loren thấy các thành viên đội Liên Bang ở lối vào địa điểm thi đấu. Cậu bước tới chào hỏi thì ngửi thấy mùi dâu tây thoang thoảng tỏng không khí. Hình như cậu đã từng ngửi thấy mùi này ở đâu đó.
Loren nhếch môi: "Cậu dùng xịt mùi dâu tây à?"
Kỷ Dung: "Ừ, thì sao?"
Loren nhìn chằm chằm vào Kỷ Dung, từ trên xuống dưới... Chiều cao này, thân hình này...
Đúng, chính là vị "omega" vị dâu tây đã thành công thu hút sự chú ý, khơi dậy tò mò của cậu trong bữa tiệc lần trước.