Tôi Omega A Nhất Toàn Vũ Trụ

Chương 76: Hăng hái làm việc nghĩa



Nghe thấy Horace dặn, Kỷ Dung hơi ngạc nhiên, sau đó nói: "Vâng ạ."

"Daryl"

Nghe tên mình, thân thể Daryl run lên, quỳ mọp trên đất. Sự tò mò của ông ta về người gọi đến đã bay mất dạng. Khi bệ hạ gọi tên ông ta, ông ta cảm thấy như có một luồng hơi lạnh buốt thổi xuyên qua đầu.

Cánh môi run rẩy, ông ta từ từ ngẩng đầu lên, nuốt nước bọt, run run nói: "Có, có thần."

Daryl không dám thở mạnh, cố gắng vắt óc nghĩ xem gần đây mình có làm điều gì phạm lỗi hay không. Bệ hạ gọi tên làm ông ta sợ hãi thật sự!

Mặc dù gia tộc Bramble là một trong những quý tộc ở Hoyr, nhìn từ bên ngoài có vẻ bọn họ rất hùng mạnh, có thể đứng vững gót chân ngay cả dưới quyền cai trị của hoàng đế thiết huyết Horace.

Thế như ông ta biết sở dĩ Horace không đụng đến nhà họ là vì ông ta có đủ ngoan ngoãn để phán đoán tính thế, đối với vị hoàng đế trẻ tuổi này thì tỏ ra sử dụng khá là thuận tay, chứ không thì cũng chỉ là một nhà quý tộc, hoàng đế nói một lời dòng họ Bramble có thể lập tức trở thành "lịch sử".

Nghĩ đến đâu, Daryl không khỏi lộ vẻ cay đắng. Quý tộc hiện giờ nhà nào mà chả như nhà nào?

"Bệ hạ, thần thực sự không phản đối cải cách, quý tộc..."

Daryl run rẩy giải thích, nếu bệ hạ tiến hành cải cách thì tầng lớp quý tộc chắc chắn sẽ biến mất. Lợi ích của các gia tộc sẽ bị tổn hại, điều này là không thể tránh khỏi. Dư luận thúc đẩy chủ nghĩa quân chủ lập hiến không phải ngày một ngày hai, ngay từ những thời hoàng đế thứ hai, thứ ba của Hoyt đã từng cân nhắc vấn đề này, thậm chí ở thời phụ thân của Horace, bệ hạ Canaan đã bắt đầu tiến hành hiện thực hóa...

Chỉ là năng lực của ngài ấy không bằng một phần vạn vị hoàng đế trẻ hiện tại. Chỉ cần là gia tộc có liên quan đến vụ tai nạn ô tô đó đều đã biến một cái tên trong lịch sử Hoyt. Hiện giờ bệ hạ muốn cải cách, đám quý tộc này cũng chỉ biết im như thóc, bệ hạ nói đều đúng.

"Will là ai?" Horace thấy Daryl căng thẳng giải thích thì nhướng mày, cắt ngang lời lảm nhảm của ông.

"Dạ?" Daryl chợt bừng tỉnh, hơi lúng túng, bị Horace hỏi bất ngờ đến ngu người.

Tiếng khịt mũi của Horace gõ tỉnh Daryl, đầu óc ông ta trống rỗng, gió lạnh luồn vào não bộ. Nhà Bramble chỉ có một người duy nhất tên Will, đó chính là cháu trai của ông ta.

Tiêu rồi.

Tuy ông ta không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ông ta biết chắc thằng cháu trai mình là cái hạng người gì, nhất định là nó đang gây chuyện!

Thằng ranh kia chọc vào ai không biết? Lại còn liên hệ được đến tận bệ hạ!

Bây giờ ông ta chỉ muốn đập chết thằng cháu trời đánh. Không, lẽ ra ngay từ đầu bố nó không bao giờ nên đẻ ra thằng con này!

"Là, là cháu, cháu trai thần..." Daryl lảo đảo trả lời, hai chân mềm nhũn như bún.

"Ồ" Horace liếc nhìn ông ta, "Cháu trai này của ông cũng giỏi lợi dụng sơ hở đấy"

"Nó nó đã gây ra chuyện gì ạ?" Daryl vừa lo lắng vừa tức giận, lời nói tuôn ra cũng trôi chảy hơn.

Lời nói của ông ta ngắt lại một chút, hiển nhiên là sợ Horace hiểu lầm mình có ý bênh vực cháu trai, vội vàng giải thích: "Bệ hạ, thần lo lắng thằng nhãi này lại gây ra chuyện gì phá làng phá xóm, thần tuyệt đối không có ý định bao che nó..."

"Không sao, giờ nó đang cùng con trai ta đến đồn cảnh sát, muốn kiện con ta về tội cố ý gây thương tích." Horace nhìn Daryl với vẻ thích thú "Ông nói xem, ta nên làm gì?"

Daryl sắp xỉu tới nơi rồi. Bệ hạ, bệ hạ có con trai khi nào? Không phải là ngài ấy vẫn chưa kết hôn, không có bồ, không không không, chủ yếu là con trai của bệ hạ đánh cháu nội mình...

"Bệ hạ, cháu trai thần không là cái thá gì hết, con trai của người đánh nó chắc chắn là vì nó đáng bị đánh!" Daryl vội vàng nói. "Thần sẽ bắt nó phải xin lỗi ngay bây giờ! Ngài..."

Daryl tức đến loạn cả lên. Ông ta như muốn xin bệ hạ đưa ngay máy liên lạc cho ông để ông chửi thằng chó đó một trận.

May mắn thay trước khi vạ miệng, ông ta đã kịp tự mình bình tĩnh lại.

Daryl lúng túng nhìn máy liên lạc trong tay Horace, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt và lấy máy liên lạc của mình ra.

"Được rồi, đã giải quyết xong." Horace cầm máy liên lạc lên và nói với Kỷ Dung.

"Nhanh thế ạ?" Kỷ Dung sửng sốt. Anh liếc nhìn gã lưu manh đang thản nhiên ngồi kia.

Gã alpha liếc lại Kỷ Dung, cũng không ngăn cản. Hắn bắt chéo chân đắc ý nói: "Mày tìm ai cũng thế thôi. Việc này tao làm là hợp pháp, mày cứ tìm đi, tao chẳng cần cản, xem xem đứa nào dám đứng ra bảo vệ mày!"

Cole đứng một bên sắc mặt xấu xí. Gã tên Will kia có vẻ muốn kiện tụng, cho dù chàng trai này có tìm được một quý tộc lớn giúp đỡ mình, chỉ cần gã một mực không chịu thừa nhận, dù có đưa đến trước mặt bệ hạ Horace thì gã cũng có lý. Hơn nữa, gia tộc Bramble còn tồn tại đến tận ngày này, hẳn là phải có bản lĩnh và vị thế nhất định.

Nếu không thì bao nhiêu dòng họ đã sụp đổ, sao họ vẫn còn sừng sững tồn tại đến giờ...

Chiếu theo luật pháp mà làm, ông ta hiểu luật pháp thì vô tình. Ngay cả hoàng đế của họ cũng từng nói, hoàng đế cũng phải tuân theo luật pháp.

Đôi mắt Cessy đỏ lên. Cậu lặng người nhìn Giang Nguyên và Kỷ Dung, trong lòng tràn đầy áy náy. Tất cả là do cậu, nếu biết trước, hôm nay cậu đã không ra khỏi nhà...

"Papa tôi nói đã xử lý xong rồi." Kỷ Dung chỉ vào máy liên lạc của mình và nói.

Sau khi liên hệ, papa để anh chờ chưa đến một phút. Có thật là đã xử lý xong không nhỉ? Nếu papa giải quyết xong thật thì tuyệt vời. Dù gì nếu làm đúng quy trình Liên bang sẽ lắm thủ tục lằng nhằng phiền lắm, có thể sẽ ảnh hưởng đến trận đấu tiếp theo.

"Xử lý?" Will như đang nghe một câu chuyện cười nào đó. Gã cười hô hố: "Được, tao xem mày xử lý kiểu gì!"

"Để xem quý tộc nào dám mó tay vào giúp mày!"

Đồn cảnh sát rơi vào im lặng trong chốc lát, đột nhiên lại có tiếng máy liên lạc vang lên.

Will nhìn tên người gọi đến máy của mình, vẻ mặt gã xoay một trăm tám mươi độ, sợ đến mức nhảy dựng khỏi ghế.

Không không không, ông nội tìm gã chắc chắn không phải vì thằng này, chắc chắn chỉ là trùng hợp thôi.

Will tự an ủi mình, sau đó nhận cuộc gọi, cung kính nói: "Ông, ông nội, sao ông lại gọi cho cháu?"

Ngay sau khi cuộc gọi được kết nối, tiếng gầm của Daryl phát ra từ máy liên lạc, ở một cao độ mà cả cái đồn cảnh sát này đều nghe thấy rõ ràng.

"Thằng ranh này, quỳ xuống cho tao!"

"Dạ?" Will sửng sốt, không thể tin nổi: "Ông nội, cháu bị sao ạ? Cháu đang ở đồn cảnh sát, không ở nhà... chuyện này..."

Vừa nói, gã vừa nhìn Kỷ Dung với vẻ mặt bàng hoàng khó tin. Làm sao mà cha thằng này lại tìm được ông nội mình?

Will muốn giải thích, nhưng Daryl ngắt lời gã.

"Quỳ xuống!"

Phịch!

Nghe tiếng quát này, hai chân WIll mềm nhũn, quỳ thẳng xuống đất. Ông nội bảo quỳ thì ngay cả cha gã cũng phải quỳ, gã cũng không quan tâm có mất mặt hay không.

Will vừa quỳ xuống, vẻ mặt mọi người dường như đã chết lặng, cùng nhìn về phía Kỷ Dung?

Chuyện gì đây?

Cole bối rối. Trong trí nhớ của ông ta, lãnh chúa Daryl, người đứng đầu gia tộc Bramble là một vị quý tộc đầy quyền lực, thậm chí còn có thể diện kiến bệ hạ! Vị quý tộc này mắng cháu mình thì không nói, thậm chí còn gọi điện sang bắt cháu quỳ xuống! Ông ta chắc chắn đang rất tức giận!

Có thể khiến ông ta mắng cháu mình đến mức vứt hết mặt mũi quý tộc đi như thế, cha của cậu trai người Liên Bang này rốt cuộc là ai?

Trong lúc ông ta đang nghi ngờ cuộc đời, ông lại nghe thấy tiếng Daryl ở đầu dây bên kia run run gầm lên giận dữ: "Thằng khốn này, omega động dục thì có chơi cũng không phạm pháp? Đây là lời mà con người nói ra được à? Hả?"

"Ông nội... ông nghe con nói, chúng nó bịa đặt đấy, ông tin con, con..." Will nhớ đến chuyện này mồ hôi lạnh chảy ra, muốn giải thích.

"Mày ngậm mõm mày lại cho tao! Mày làm như ông mày không biết mày là hạng người gì?" Daryl giận dữ chửi rủa.

Will sắp khóc đến nơi, gã vẫn không đoán ra được thằng nhóc nước ngoài này đã gọi cho ai. Gã thề là nếu không phải chỉ liên lạc qua cuộc gọi, ông nội gã sẽ bóp chết gã luôn.

"Đưa máy cho cảnh sát!"

"Đưa, đưa cho cảnh sát?" Will hoài nghi hỏi lại, gã không biết ông nội gã định làm gì.

"Sao nào? Mày muốn tao tự đến tận đồn cảnh sát à?"

"Không, không... Con sẽ đưa ngay ạ!" Mồ hôi lạnh lại toát ra, Will không biết ông nội gã làm thế là có gì gì, nhưng gã vẫn đưa ngay máy liên lạc cho viên cảnh sát đứng gần đó.

Viên cảnh sát trung niên hơi lo lắng khi nhận cuộc gọi. Lãnh chúa Daryl là quý tộc có thể ra vào cung điện gặp mặt hoàng đế. Ngay cả khi quyền lực của giới quý tộc bây giờ đã không còn bành trướng như trước kia, thì đó cũng không phải là thứ mà thường dân như ông có thể với tới.

Ông hơi sợ hãi khi bắt đầu cuộc trò chuyện, chỉ nghe ông già ở đầu dây bên kia dịu giọng đi và nói: "Không cần điều tra chuyện này, nhất định là thằng cháu khốn nạn của ta muốn làm chuyện xấu. Chuyện này là do nhà ta quản không nghiêm, xin hãy bắt giữ nó lại đúng theo quy định của pháp luật!"

Mặc dù viên cảnh sát đang cầm máy, nhưng tất cả mọi người trong đồn đều có thể nghe thấy giọng nói phát ra từ thiết bị.

"Phiền anh đưa máy cho vị kia..." Daryl nói rất mơ hồ, chủ yếu là vì ông ta không biết nên gọi con trai của bệ hạ, Kỷ Dung, là gì.

Viên cảnh sát đưa máy cho Kỷ Dung, sau đó nghe thấy Daryl nói: "Cảm ơn các cậu, đánh hay lắm, nếu không thằng khốn nhà tôi đã gây ra chuyện lớn vi phạm pháp luật nghiêm trọng rồi. Thực sự xin lỗi vì đã gây rắc rối cho các bạn. Mong các bạn lượng thứ."

Mọi người đều choáng váng. Vị đại quý tộc Hoyt này không những bắt cháu nội quỳ xuống mà còn không tiếp tục điều tra, trực tiếp định tội cháu mình luôn! Đề nghị cảnh sát bắt gã! Lại còn tự mình nói xin lỗi nữa!

Mọi người cảm thấy chuyện này đúng là như nằm mơ nói mộng!

Cha của cậu bé người nước ngoài này rốt cuộc đã tìm đến nhân vật quyền lực nào của Hoyt vậy? Lại có thể đảo ngược tình huống một cách không thể tin nổi thế này? Giọng điệu của Daryl nói dễ nghe thì có vẻ giống như thương lượng, còn khó nghe thì thậm chí hơi ra vẻ cầu xin nữa đó!

Ngay cả đứng trước nguyên soái Hans, thân vương Hosea, lãnh chúa Daryl, vị đại quý tộc này cũng không thể có dáng vẻ hèn mọn đến thế! Có địa vị cao hơn tất cả bọn họ... là ai đây?

Cũng không thể nào tìm thẳng đến bệ hạ đúng không?

Đến hòa giải giúp hai bố con An Cessy, Cole không khỏi rùng mình, trong lòng chấn động.

"Cứ tiến hành xử lý theo quy định của pháp luật, như thế có được không?" Daryl thận trọng dò hỏi từ phía đầu dây bên kia.

Kỷ Dung: ...

Thật ra anh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ thấy thủ tục Liên Bang lằng nhằng mà phiền phức quá nên mới nhờ papa ở Hoyt xem có giúp gì được không. Anh chỉ thử một tí thôi, chỉ cần hòa giải không có vấn đề gì là được rồi.

Nhưng mà...

Papa của anh, đỉnh vãi ò.

Dù gì thì Bramble cũng là quý tộc lớn ở Hoyt, cứ cắn chặt họ mãi cũng không hay ho gì. Dù papa rất đỉnh nhưng papa có thể sẽ gặp phiền phức. Anh không muốn gây thêm rắc rối cho papa vừa nhận của mình. Kỷ Dung suy nghĩ một lats rồi nói: "Thế cứ theo luật mà làm."

Daryl nghe Kỷ Dung nói xong mới hài lòng, vui vẻ ra mặt: "Thế thì tốt quá, ta sẽ để người của cục cảnh sát ném thằng nhãi kia vào trại giam ngay!"

Will đờ người ra. Đúng là theo quy định pháp luật, nhưng đó hoàn toàn không phải những gì gã đã nghĩ.

Ông nội gã còn chả thèm nghe bất kỳ lời giải thích nào. Ông ấy chỉ ấn đầu hắn xuống và thừa nhận những người khác đã "hăng hái làm việc nghĩa", gã là thằng khốn nạn. Mặc dù gã biết đây là sự thật, nhưng...

Nhưng gã không muốn ngồi tù!

Uhuhuhu.

Sau khi cúp máy, Will bị cảnh sát dẫn đi. Mọi người lại nhìn về phía Kỷ Dung.

Ngay cả Giang Nguyên vẫn luôn im lặng cũng đầy kinh ngạc, nhìn Kỷ Dung và hỏi: "Papa mà cậu vừa nhận đó à?"

Kỷ Dung gật đầu: "Tôi chỉ thử thôi. Papa tôi hình như rất lợi hại..."

Cole còn chưa rời đi, khóe miệng co giật. Không chỉ có lợi hại đâu, ông ta nghe giọng nói của đại quý tộc Daryl mà sợ chết khiếp lên được này. Ánh mắt ông ta rơi trên người Kỷ Dung, không tránh khỏi suy nghĩ một chút, có thể tạo ra cục diện này, rốt cuộc thần thánh phương nào?

Hạ Xuyên vội vội vàng vàng chạy đến, ba bước gộp một chạy thẳng vào đồn. Khi thấy Kỷ Dung và Giang Nguyên, anh còn an ủi nói: "Đừng sợ, chuyện này thầy đã nói với nguyên soái rồi! Bộ Ngoại giao sẽ giải quyết."

"Còn giải quyết gì nữa?" Một viên cảnh sát nói. "Xong hết rồi."Xong rồi?" Hạ Xuyên sửng sốt. "Ồ, bộ Ngoại giao hành động nhanh thật, vậy tôi xin phép đưa người về."

Cole không nhịn được nói: "Liên quan gì đến Bộ Ngoại giao nhà ông chứ..."

Hạ Xuyên nhìn Kỷ Dung và Giang Nguyên. Hai đứa đều không bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì. Anh sửng sốt: "Vậy hiện tại mọi chuyện là thế nào?"

"Cũng không có gì đâu ạ." Kỷ Dung xòe tay ra nói.

Hạ Xuyên lúng túng: "Không sao rồi?"

Kỷ Dung nháy mắt với Hạ Xuyên, nói: "Gã kia đã bị nhận ra, bị bắt lại rồi. Giang Nguyên và em đều là do hăng hái làm việc nghĩa."

"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Hạ Xuyên càng loạn hơn. Tại sao gã khốn kia lại đổi lời khai? Anh đã tra tư liệu về nhà Bramble trên đường đến đây. Họ là những quý tộc lâu đời của Hoyt, có quyền lực và sức ảnh hưởng phu thường. Khi báo cáo sự việc cho Bộ Ngoại giao, bên đó cũng phản ảnh lại là sự việc rất khó giải quyết.

Chưa đầy mười phút, đại quý tộc Hoyt đột nhiên thú tội và ngừng vu khống họ?

"Em nói với cha em." Thấy vẻ mặt Hạ Xuyên, Kỷ Dung biết anh đang hiểu nhầm thành Kỷ Sùng nên bổ sung thêm: "Người cha còn lại em mới nhận ấy, sau đó thì thành thế này..."

Hạ Xuyên: ???

Hạ Xuyên: !!!

----------------

Chương sau ngắn, he he :3

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com