Tôi Thấy Thiên Hà Trong Mắt Em

Chương 17: Tác dụng của việc khoe ảnh lên mạng



Tối nay Diệp Chi rất vui, vừa về đến nhà cô đã bắt đầu nghĩ xem nên để món quà mà bạn trai tặng cho mình ở đâu. Đặt nó ở nơi dễ thấy nhất trong phòng khách? Phòng khách quá lớn, một chai nước hoa cũng không dễ bị người khác nhìn thấy. Nên biết đây là món quà đầu tiên bạn trai tặng, không phải quà sinh nhật cũng không phải quà mừng năm mới, không gì cả, chỉ là vì cô thích mùi nước hoa anh đang dùng thế là anh tặng, vì anh muốn làm mình vui, anh ấy luôn quan tâm đến mình tuy bề ngoài tỏ ra lạnh lùng. Không thể xem thường được, phải chân trọng để nơi dễ nhìn thấy nhất để có thể ngắm nhìn mỗi ngày.
Cuối cùng, Diệp Chi nghĩ về bạn trai rất nhiều nên quyết định đặt lọ nước hoa vào tủ sách trong phòng làm việc của cô, không chỉ có kính để ngăn bụi mà còn là nơi cô thường đến đọc sách. Diệp Chi cẩn thận đặt lọ nước hoa do bạn trai tặng vào đó và nhìn nó rất lâu qua tấm kính. Còn chai nước hoa cô mua ở trung tâm thương mại bị bỏ quên lăn lóc trên ghế sô pha trong phòng khách. Nếu biết nói chuyện, chắc chắn nó sẽ oán cách nói rằng, “Tôi cũng là do bạn trai cô làm ra đấy nhé, đừng có mà phân biệt đối xử như vậy chứ!”
Diệp Chi đứng suy nghĩ về lọ nước hoa mà bạn trai tặng mình, cô cảm thấy vẫn chưa đủ. Ngoại trừ trợ lý bạn thân Lâm Giang thỉnh thoảng đến chơi đi vào phòng thì không còn ai bước vào đây cả, mục đích của cô là muốn mọi người điều nhìn thấy cơ mà. Nghĩ thế, Diệp Chi lấy điện thoại mở camera, cố tìm kiếm nhiều góc độ khác nhau, cuối cùng cô đặt lọ nước hoa và chụp một loạt các bức ảnh ở mọi ngóc ngách trong nhà sau đó đăng lên Zalo va Facebook để lưu giữ khoảnh khắc, với dòng chữ: [Quà từ bạn trai]
Người phụ nữ chưa bao giờ đăng ảnh đã thay đổi, lần đầu tiên cô ấy hào hứng vừa chụp ảnh xong là lập tức đăng ngay, và những bức ảnh đã thu hút được sự chú ý của các đối tác đã từng hợp tác với công ty và bạn bè trên Zalo cũng như là Facebook thả tim và like cho cô. Diệp Chi hài lòng nhìn số lượt thích trên Facebook tiếp tục tăng, thể hiện sự thành công thu hút được sự chú ý của mọi. Từ ngày hôm nay, họ sẽ không tiếp tục cho rằng giám đốc của họ sống đến từng tuổi này vẫn không có người yêu.
Ngay cả những đối tác kinh doanh cũng sẽ biết giám đốc công ty sản xuất và phân phối hàng gia dụng Nguyễn Diệp Chi đã có bạn trai, và đang được bạn trai rất mực yêu thương. Chỉ trong một đêm, mọi người sẽ có cái nhìn hoàn toàn khác về cô, và sau đó cô có thể khoe bạn trai của mình bằng một bức ảnh vô cùng lãng mạn của hai người khi chụp chung với nhau.
Tuy nhiên, niềm vui thỏa mãn của Diệp Chi chưa được bao lâu thì đã nhanh chóng bị đập tan bởi một bình luận của ông Hạ chủ khách sạn Xuân Hạ, bạn không cùng trang lứa của cô.
Ông Hạ: [Diệp Chi, đây không phải là lọ nước hoa cô tự mua ở trung tâm thương mại sao? Hay là tôi đã nhìn nhầm?]
Diệp Chi đang vô cùng hứng thú bỗng nhiên nhìn thấy bình luận như vậy, tim cô đập thình thịch, khóc không ra nước mắt. Ông Hạ, sao nỡ lòng nào không tin tôi chứ?
Cô còn chưa kịp trả lời bình luận của ông Hạ thì lại nhìn thấy bình luận tiếp theo của Lâm Giang: [Giám đốc, đây không phải là nước hoa cậu tự mua ở trung tâm thương mại à?]
Bình luận phía dưới những bức ảnh của Diệp Chi ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người làm trong công ty, chưa kể trợ lý trưởng cũng hùa theo và nói tương tự như đang muốn xác nhận giám đốc của anh đang nói dối. Kết quả là những người vừa like xong cũng lần lượt nối gót nhau đồng loạt bình luận.
Diệp Chi, "..."
Để dập tắt mối hoài nghi trong lòng mọi người, Diệp Chi ngay lập tức trả lời bình luận của người đầu tiên tung tin đồn.
[Tôi có mua và đã dùng thử, nhưng tôi không thích mùi hương đó, nên bạn trai của tôi đã tặng một chai khác.]
Ông Hạ: [Thật sao?]
Một từ đơn giản cho thấy rất nhiều sự ngờ vực vẫn còn tồn tại. Các ý kiến cũng hùa theo quay lại hỏi câu này.
Rất hiếm khi Diệp Chi bực bội và muốn nổi cáu. Những người ngày thường niềm nở ôn hòa, sao bây giờ lại giống như cá mập ngửi thấy mùi máu lần lượt lao ra đớp mồi thế hả? Cuối tháng không hưởng thiết gì hết. Giờ này không chịu đi ngủ mà còn muốn xem trò vui à?
Chẳng những họ không nghỉ ngơi mà vòng bình luận trên trang cá nhân của Diệp Chi ngày càng sôi nổi. Có người còn đoán được bước tiếp theo của giám đốc sẽ làm là gì nên trực tiếp gửi bình luận nhắc nhở: [Tôi đã chụp ảnh màn hình rồi, xóa cũng vô dụng thôi.]
Diệp Chi cảm thấy đau đầu, cô đang định lấy một lọ nước hoa mình đã mua từ phòng khách ghép với lọ nước hoa bạn trai tặng để chụp chung với nhau, chứng minh mình không nói dối. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, không khí trong khu bình luận đột nhiên thay đổi.
Chủ tịch Trần: [Diệp Chi, công ty của cô có ý định sẽ hợp tác với Ranshan sao?]
Một bình luận đơn giản thành công ngay lập tức mang lại sự chú ý của mọi người, vấn đề chiến lược phát triển của công ty không nên mang vào khu bình luận trên mạng xã hội đâu.
Ông Hạ: [Ra là vậy, chiến lược tiếp thị của Diệp Chi rất tốt, nhưng sự hợp tác giữa một công ty sản xuất hàng gia dụng và một công ty sản xuất nước hoa thì sẽ như thế nào nhỉ?]
[Nồi cơm điện sau khi sản xuất cũng cần dùng nước hoa để tạo mùi thơm? Giám đốc muốn đi trước thời đại chăng?]
[Cũng có thể hợp tác làm nước hoa ô tô, năm nay không phải giám đốc chúng ta cũng đã hợp tác với một hãng xe ô tô rồi sao?]
Diệp Chi bất lực nhìn những bình luận bên dưới dần biến thành những cuộc thảo luận về phát triển thương mại cho công ty của cô. Diệp Chi không biết có nên cảm ơn ông Trần người đã thành công dẫn dắt mọi người nhìn sang một phía cạnh mới hay không đây! Xem ra cô đã thất bại khi muốn khoe món quà của bạn trai tặng cho mình với tất cả mọi người, Diệp Chi buồn bã rời khỏi khu bình luận, trước khi cô bắt tay vào công việc để quên đi nỗi buồn thì nhận được tin nhắn riêng từ chủ tịch Trần gửi đến.
Ông Trần: [Diệp Chi, cô thật sự muốn hợp tác với Ranshan sao?]
Diệp Chi rất ngạc nhiên, người này là Trần Thiên Tân, ông chủ của công ty ô tô Thiên Tân Group, hai người họ quen biết nhau qua công việc nhưng không thân thiết lắm, vừa mới có cuộc nói chuyện về việc sản xuất xe ô tô tự lái cách đây không lâu. Nhưng tại sao ông ấy lại quan tâm và hỏi về vấn đề này?
Diệp Chi kéo chiếc ghế trước bàn làm việc và ngồi xuống, trả lời tin nhắn của ông Trần: [Không, đó thực sự là nước hoa mà bạn trai tôi đã tặng cho tôi.]
Cô nhìn khung tin nhắn một lúc, nó hiện lên ba chấm cho biết đối phương đang soạn tin, đợi một lúc sau quả nhiên có tin gửi đến.
Ông Trần: [Ranshan là một thương hiệu nước hoa rất tốt, nếu cô muốn hợp tác cùng lúc sản xuất nước hoa và xe hơi, cô cũng có thể cân nhắc việc hợp tác với Ranshan.]
Diệp Chi nhướng mày, Thiên Tân Group là một công ty xe hơi lâu đời, dường như chưa từng nghe nói về bất kỳ hoạt động kinh doanh nào có liên quan đến nước hoa. Bên cạnh đó, Diệp Chi tạm thời chưa thể phát triển dây chuyền sản xuất ô tô, cô ấy chỉ là chủ đầu tư, nếu thấy việc hợp tác không khả quan cô ấy có thể rút vốn bất cứ lúc nào. Nhưng ngay cả khi Diệp Chi thành công trong việc hợp tác với các công ty ô tô để phát triển một chiếc ô tô lái hoàn toàn tự động, thì hợp tác với một hãng sản xuất nước hoa là không có khả năng.
Diệp Chi trả lời thẳng thắn với chủ tịch Trần: [DC company sẽ không cân nhắc việc hợp tác với Ranshan, nước hoa không phải là lĩnh vực mà chúng tôi quan tâm.]
Ông Trần: [Nếu có đối tác nào muốn hợp tác về lĩnh vực liên quan đến nước hoa, cô Diệp Chi cũng có thể giới thiệu cho họ, Ranshan là một thương hiệu nước hoa rất tốt, tương lai sẽ còn phát triển xa hơn.]
Diệp Chi thuận tay nhắn tin đáp lại một câu rồi chào tạm biệt ông Trần, cô nghĩ thầm, chủ tịch Trần hôm nay có chút kỳ lạ. Diệp Chi chỉ gặp chủ tịch Trần một lần vào hai năm trước, ông ấy tuy tuổi đã trung niên nhưng rất phong độ và cao ráo, ngoại hình rất nổi bật trong số các đối tác trung niên làm việc cùng cô, nhưng giữa hai hàng lông mày của ông ấy lại có hai nếp nhăn khá sâu, có lẻ do suy nghĩ quá nhiều. Cả quá trình làm việc, ông ấy đều rất nghiêm túc. Đối phương có vẻ không phải là người hay tọc mạch, nhưng không hiểu sao hôm nay ông ấy lại nói chuyện riêng với Diệp Chi chỉ vì một hãng sản xuất nước hoa.
Diệp Chi đặt điện thoại xuống bàn, không suy nghĩ nhiều nữa, cô quay lại nhìn chằm chằm vào lọ nước hoa trong tủ kính, suy nghĩ xem mình nên tặng món quà gì cho bạn trai để đáp lại sự quan tâm của anh. Cảm giác như những thứ bình thường không đủ tốt đẹp dành cho một người quá hoàn hảo như anh ấy. Diệp Chi lại cầm điện thoại lên xem lịch trình của mình trong tuần này, không có gì quan trọng, cô có thể xử lý những tài liệu còn lại khi có thời gian. Cô bấm vào Zalo của trợ lý trưởng Lâm Giang và hỏi anh ta.
[Gần đây có cuộc đấu giá nào không?]
Hôm nay khi cùng ông Hạ ăn tối, cô nhớ tới đối phương có nói muốn cùng vợ mình đến buổi đấu giá trang sức.
Lâm Giang vội vàng trả lời: [Có, là ngày mai, sao vậy?]
Diệp Chi lập tức gõ bàn phím trả lời: [Tôi muốn đi.]
Lâm Giang nhìn chằm chằm tin nhắn của Diệp Chi vừa gửi đến, lúc nãy trong khu bình luận trên Facebook thấy câu trả lời dường như chắc chắn của giám đốc mình, Lâm Giang đột nhiên cảm thấy rất vô lý, Diệp Chi thực sự có tình cảm với người tên Lâm Tín đó sao? Không thể nào!
Ngồi trước quầy bar trong phòng khách, Lâm Giang cảm thấy nghi ngờ, Diệp Chi thậm chí còn nhớ nhầm tên của anh ta thì sao có thể yêu anh ta, vì vậy anh cười thầm, đây có lẽ là tình yêu của học sinh tiểu học chăng! Hay là giám đốc muốn học cách yêu kiểu trẻ thơ.
Anh ngẩng đầu uống cạn rượu đỏ trong ly mới trả lời tin nhắn cho Diệp Chi: [Buổi đấu giá trang sức ngày mai cần có thiệp mời mới được vào, nhưng tôi vừa vặn có hai cái, ngày mai đưa cho cậu.]
Diệp Chi: [Được, cảm ơn nha.]
Lâm Giang nhắn lại: [Không có gì, nhưng cậu nhớ chuẩn bị quần áo lịch sự tươm tất để mặc trong buổi đấu giá.]
Diệp Chi ngay lập tức trả lời: [Tại sao phải mặc quần áo lịch sự tươm tất khi đi mua trang sức?]
Lâm Giang nhìn tin nhắn được gửi tới, nụ cười trên môi anh dưới ánh đèn càng tăng thêm, anh biết cô bạn thân của mình là loại người không màng đến bề ngoài, là giám đốc của một công ty lớn, một doanh nhân mới nổi trong ngành, không bao giờ quan tâm đến làm đẹp cho bản thân chắc chỉ có một mình cô ấy. Nhưng Lâm Giang biết Diệp Chi là một người rất tham vọng, loại người như cô ấy luôn dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích của mình. Trên thương trường điều đó là cần thiết, anh đã thấy quá nhiều những người như thế. Nhưng Lâm Tín, anh ta lại quá bình thường, ngoại trừ vóc dáng và khuôn mặt xinh đẹp ra thì không có gì có thể sánh được với Diệp Chi.
Đối phương chỉ là một viên sỏi, không thể tạo nên sóng gió trong cuộc đời của cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com