Tôi Thấy Thiên Hà Trong Mắt Em

Chương 34: Thiên Vũ có bạn gái?



Khoảnh khắc ông Trần Thiên Tân nhìn thấy tin tức được đăng trên điện thoại di động của mình, ông đã gác lại mọi công việc ở công ty và chạy đến tòa nhà Văn Hiến nơi con trai đang sống, trên đường đi, lại không thể liên lạc được với con trai, vì vậy ông đã gọi cho ban quản lý tòa nhà để hỏi. Sau đó, dù biết Thiên Vũ vẫn bình an vô sự nhưng Trần Thiên Tân vẫn chạy xe đến chung cư Văn Hiến để xem.

Ông xuống xe tại cổng khu dân cư, bảo tài xế đợi ở đối diện rồi một mình đi vào. Trần Thiên Tân đối với nơi này cũng không xa lạ gì, ông đã nhiều lần tới đây một mình, nhưng không để Thiên Vũ nhìn thấy. Vụ hỏa hoạn vào hai giờ sáng đã khiến cả khu dân cư trở nên náo loạn, và những người lính cứu hỏa đã nhanh chóng loại bỏ từng mối nguy hiểm, bảo vệ cho sự an toàn của cả khu dân cư.

Khi ông Trần Thiên Tân đi đến cửa của tòa nhà thứ năm, trái tim ông chùng xuống và nếp nhăn trên hai hàng lông mày càng sâu hơn, ông đã xem những bức ảnh được đăng trên bản tin, nhưng chúng không gây sốc nhiều so với cảnh tượng nhìn thấy trước mắt. Tồi tệ nhất là toàn bộ tầng một, mọi thứ bị nổ tung đến biến dạng, vết cháy lan đến tận tầng bốn, tầng năm cũng có dấu vết bị cháy đen.

“Nơi này tạm thời đóng cửa.” Người quản lý khu chung cư nói.

Tướng người ông Trần Thiên Tân cao lớn, mặc một bộ vest được đo may cẩn thận, nhưng áp đảo là giọng điệu trầm thấp và lạnh nhạt, “Có chuyện gì vậy?” Ông hỏi người quản lý tòa nhà.

"Chủ của căn hộ ở tầng hai sạc xe điện, gần sáng xe điện phát nổ gây ra hỏa hoạn, cũng may không có ai bị thương." Người quản lý tòa nhà trả lời, lại hỏi Trần Thiên Tân, "Ông có người nhà ở đây à?"

“Con trai tôi sống ở đây." Ông Trần Thiên Tân nhìn lên bức tường bị cháy đen sau vụ hỏa hoạn.

“Ồ, trước đó ông có phải là người đã gọi đến không?” Người quản lý tòa nhà cuối cùng cũng nghe ra giọng nói của Trần Thiên Tân, “Con trai ông không bị thương, lần này cũng nhờ cậu ấy phát hiện và điện cho cứu hộ, nếu không tình hình có thể sẽ tồi tệ hơn rất nhiều."

Cảnh sát đã đưa cư dân ở tầng bốn và tầng đến nơi ở tạm, việc hỏi han cũng đã kết thúc và người chủ quản lý tòa nhà cũng biết tình hình chung của mọi người.

“Mọi người làm sao ra ngoài được?” Trần Thiên Tân đột nhiên nhìn người quản lý tòa nhà hỏi.

Người quản lý chỉ vào mái nhà của tòa nhà, "Đội cứu hỏa đến kịp thời. Họ thiết lập một cái thang để cho mọi người từ từ đi xuống."

Từ trên mái nhà đi xuống!...

Khuôn mặt Trần Thiên Tân cực kỳ khó coi, lông mày nhíu càng sâu, ông quay đầu lại tránh ánh mắt của người quản lý tòa nhà đang đứng bên cạnh.

Lúc này nhìn người đàn ông đứng tuổi này đã già đi trông thấy.

“Ông không cần lo lắng, con trai ông sáng sớm đã được bạn gái đón về rồi.” Người quản lý tòa nhà nói nhiều thêm một câu.

Trần Thiên Tân sửng sốt, nhất thời nghi ngờ lỗ tai của mình nghe nhầm, ông quay đầu nhìn về phía quản lý tòa nhà, "Bạn gái?"

Thiên Vũ có bạn gái khi nào?

Hai nếp nhăn sâu giữa hai hàng lông mày của Trần Thiên Tân giãn ra rồi nhíu lại, chẳng lẽ... Mỹ Vân đã đến đây sao?

Ông nhớ Thiên Vũ và Mỹ Vân cũng không quá thân thiết, cớ sao người này lại cho rằng cô gái đó là bạn gái của con trai ông!

“Đúng vậy, bạn gái của cậu ấy rất hung dữ, tôi biết cô ấy đang lo lắng, nhưng cũng không nên la hét ầm ỉ khi chưa hỏi rõ ràng như thế.” Nghĩ đến Diệp Chi, quản lý tòa nhà không khỏi toát mồ hôi, có chút cảm kích cô, nhưng cũng sợ cô ấy. Bạn gái của chàng trai trẻ tuổi trên tầng hai trông cũng lúng túng như người đàn ông trước mặt này vậy.

Nghe người quản lý tòa nhà nói như vậy, trong suy nghĩ của Trần Thiên Tân liền loại bỏ Đỗ Mỹ Vân ra khỏi đầu, cô ấy bây giờ là một ngôi sao nổi tiếng nên sẽ không thể hiện cảm xúc quá mứt tức giận trước mặt mọi người, chưa kể tính tình Mỹ Vân chưa bao giờ có liên quan đến hai từ hung dữ mà người quản lý này vừa nhắc đến.

“Là cô ấy sao?” Trần Thiên Tân lấy điện thoại di động ra, tìm ảnh của Đỗ Mỹ Vân cho người quản lý tòa nhà xem có ý muốn thăm dò.

Người quản lý tòa nhà nhìn sang, sau đó ngẩng đầu lên và nhìn ông Trần Thiên Tân với ánh mắt khó hiểu, "Đây không phải là ngôi sao điện ảnh Đỗ Mỹ Vân hay sao? Ngôi sao lớn đó, không phải cô gái mà tôi đang nói đến đâu."

Không phải Đỗ Mỹ Vân, vậy đó là ai? Ông Trần Tân nhíu mày.

Cảm xúc ban đầu của Trần Thiên Tân đều bị lời nói đột ngột của người quản lý cắt ngang mạch suy nghĩ, nhớ lại tính cách lạnh nhạt và đơn độc của con trai mình, ông vẫn không thể nghĩ ra ai có thể là bạn gái của Thiên Vũ. Trong lòng ông luôn mong muốn con trai có người mình thích, nên sự tình lần này làm ông càng tò mò hơn.

“Tôi có thể hỏi cô gái đó trông như thế nào không?” Trần Thiên Tân nhỏ giọng hỏi người quản lý toà nhà.

“Ông không biết bạn gái của con trai mình à?” Người quản lý tòa nhà lúc này rất ngạc nhiên, sau đó hiểu ra, “Người trẻ bây giờ đều như vậy, nhưng bạn gái của con trai ông rất xinh và cao ráo, lại cực kỳ lanh lợi. Là một cô gái tốt.”

Trong đầu Trần Thiên Tân tràn đầy suy nghĩ, Thiên Vũ có một cô bạn gái được người khác đánh giá cao như thế, đúng là làm người cha già này không khỏi tò mò. Thậm chí không thể tưởng tượng được một người trầm lặng như Thiên Vũ sẽ yêu kiểu người như thế.

Người quản lý tòa nhà có vẻ không vui lắm khi gặp cô gái đó, vì thái độ khá dữ dằn và kiên quyết của cô ấy, "Tôi nghĩ hai người rất xứng đôi. Một người trầm lặng ít nói và một người nói nhiều làm người ta nhức đầu. Tôi chỉ nói đùa thôi, ông đừng để ý."

Trần Thiên Tân không mấy quan tâm đến lời nói phiến diện của người quản lý toà nhà, lúc này ông chỉ cảm thấy lo lắng trong lòng đã dịu đi một chút vì con trai mình đã có bạn gái ở bên, Thiên Vũ sẽ không sao. Ông muốn gặp Thiên Vũ nhưng ông cũng biết con trai không muốn gặp ông.

Trần Thiên Tân quay trở lại nơi đổ xe, bóng lưng ông có chút cô đơn. Người quản lý tòa nhà đứng ở cửa tòa nhà chính, thở dài một mình, "Sao người trong gia đình này dường như quan hệ không tốt lắm nhỉ?"

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com