Tôi Thấy Thiên Hà Trong Mắt Em

Chương 42: Cùng nhau đi mua sắm



Một giờ sau, hai người đã đến trung tâm mua sắm cao cấp nhất của thành phố, nơi tập trung các thương hiệu nổi tiếng khắp nơi trên thế giới. Diệp Chi hiếm khi đến trung tâm thương mại mua sắm, cô luôn nghĩ rằng mức tiêu thụ ở đây lớn hơn nhiều so với trên thực tế vì giá cả khá đắt đỏ. Nhưng năm nay cô lại đến thường xuyên hơn. Lần đầu tiên là nửa năm trước, khi cô đến đây để mua một chiếc cà vạt tặng cho bạn trai. Lần thứ hai là ngày hôm qua, cô đã mua vài bộ quần áo và giày dép cho bạn trai, và hôm nay là lần thứ ba, cũng là mua cho bạn trai.

Trung tâm mua sắm này không có nhiều người như những trung tâm mua sắm khác, cũng không đông đúc, phần lớn người đi qua đều ăn mặc sang trọng chỉnh tề, rất ít người ăn mặc xuề xòa giống như Diệp Chi, áo phông và quần jean đơn giản, nhưng lọt vào ánh mắt của mọi người lúc này lại giống như cô đi ra đường trong bộ đồ ngủ và chân mang một đôi dép lê đi trong nhà vậy. Nhưng quang trọng gì chứ! Chỉ cần bạn trai thấy ổn là được.

Thiên Vũ và Diệp Chi đến cửa hàng quần áo nam ở tầng hai, hai người đi cầu thang bộ ở lối thoát hiểm.

"Thưa cô, chúng ta lại gặp nhau rồi." Nhân viên bán hàng khi nhìn thấy Diệp Chi liền nhận ra.

Rốt cuộc, sáng hôm qua vì hỏi nhiều về việc chọn quần áo cho bạn trai nên khiến nhân viên bán hàng này nhớ luôn mặt, nên sự xuất hiện của quý cô này đã làm nữ nhân viên bán hàng nhớ ra ngay.

“Quần áo tôi mua ngày hôm qua không vừa, nên hôm nay đưa anh ấy đi chọn lại.”

Diệp Chi nói xong với nữ nhân viên bán hàng, khi cô quay đầu nhìn đã thấy bạn trai ở đối diện chọn xong quần áo. Nhân viên bán hàng đỏ mặt khi nhìn Thiên Vũ, cô thì thầm với Diệp Chi, "Bạn trai của cô rất đẹp trai, hai người rất xứng đôi."

Mọi khách hàng điều thích những nhân viên dẻo miệng nói chuyện êm tai, nhưng Diệp Chi tin vào mắt nhìn của nữ nhân viên này, rõ ràng cô và bạn trai thật sự rất xứng đôi.

Diệp Chi mỉm cười hài lòng sau đó lấy một tấm thẻ từ trong túi ra và nhướng mày với nữ nhân viên bán hàng, "Anh ấy chọn cái nào cô cứ gói lại hết."

"Được rồi, thưa cô!" Nhân viên bán hàng lập tức vui vẻ gật đầu.

Lúc này Thiên Vũ đang thử quần áo, Diệp Chi ngồi trên sô pha chờ đợi, cô cúi đầu xem tin tức trên điện thoại di động.

Phía bên kia khu mua sắm.

“Anh muốn mua một chiếc đồng hồ, gần đây cổ tay trống không thật sự rất khó chịu.” Lâm Tín đứng trên thang cuốn đưa cổ tay ra và nói với cô gái trẻ bên cạnh.

Cô gái tóc ngắn mê luyến nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ta, sau đó khoác một tay lên cánh tay Lâm Tín cười tươi nói, "Để em mua cho anh! Xem như là quà em tặng anh được không?"

Cánh tay của anh ta rút lại, giả vờ tức giận và nói, "Đừng coi anh như một thằng nghèo kiết xác ngay cả đồng cũng không mua nổi."

Nói xong anh ta do dự đợi cô gái năn nỉ, nhưng cô gái thấy anh ta nổi giận nên không dám lên tiếng. Cuối cùng dường như có chút bất lực trước thái độ này của cô gái, Lâm Tín giả vờ nhắc nhở, "Lần trước em đã mua rồi còn gì! Nhưng cái đó anh không thích."

"Phải rồi!" Ngắn gọn, cô gái tóc ngắn vội vàng gật đầu lia lịa.

Cửa hàng bán đồng hồ nằm ở tầng bốn, Lâm Tín cùng cô gái tóc ngắn quay người đi lên thang cuốn ở tầng ba, quét mắt một cái, anh ta nhìn xuống một cửa hàng quần áo nam ở tầng hai.

Đó không phải là Nguyễn Diệp Chi hay sao? Lâm Tín sửng sốt không tin vào mắt mình. Nhưng dù có dùng ngón chân để suy nghĩ thì chắc chắn đó thật sự không phải là Nguyễn Diệp Chi, tổng giám đốc công ty DC company mà anh ta biết. Làm sao cô ta có thể lãng phí thời gian đi cùng ai đó đến đây mua sắm chứ?

Đúng vậy, làm sao có chuyện hoang đường đó xảy ra!

Nhưng khi nghĩ đến Diệp Chi, Lâm Tín liền tức giận, kể từ buổi nói chuyện qua điện thoại ngày hôm đó, anh có gửi tin nhắn nhưng cô ấy không thèm trả lời, gọi điện thoại lại không nghe máy.

“Lát nữa chúng ta đi đâu chơi?” Cô gái tóc ngắn đi bên cạnh ngẩng đầu vui vẻ hỏi Lâm Tín.

“Muốn đi đâu cũng được.” Anh ta mất hứng khi nghĩ đến việc lần đầu tiên mình bị phụ nữ bỏ rơi, nên chỉ cười cười đáp lời, cô gái lập tức càng vui vẻ hơn.

Hãy nhìn xem, đây mới là một người phụ nữ bình thường này.

Sự tự tin về bản thân của Lâm Tín đã bị tổng giám đốc công ty DC company làm cho lung lay, nhưng lúc này anh ta đã tìm lại được niềm tin từ những cô gái khác. Ví như cô gái đi bên cạnh lúc này.

Tại cửa hàng quần áo nam trên tầng hai.

“Được không?” Diệp Chi nhìn bạn trai vừa đi ra hỏi, “Cái lúc nãy anh mặc rất hợp.”

“Ừ.” Thiên Vũ đưa quần áo cho nhân viên bán hàng bên cạnh.

Diệp Chi đi theo nhân viên bán hàng để kiểm tra hàng và tính tiền. Khi cô đi ra đã thấy Thiên Vũ đứng ngoài cửa.

“Anh có muốn đi cửa hàng bên kia xem một chút không?” Diệp Chi chỉ tay vào cửa hàng ở lầu hai phía đối diện, “Em không biết size của anh… hôm qua em mua ở chỗ đó.”

Thiên Vũ im lặng, “…” Mặt anh không tự nhiên khi nhìn theo hướng tay Diệp Chi chỉ. Vì đối diện là cửa hàng đồ lót nam.

Mười phút sau, Thiên Vũ và Diệp Chi từ cửa hàng đối diện đi ra, tay anh xách túi đồ lót nam. Tất nhiên Thiên Vũ không để cô ấy xách dù Diệp Chi muốn cầm hộ anh.

“Cần mua gì nữa không?” Diệp Chi hỏi.

Thiên Vũ nhìn cô, nhắc nhở, “Chậu hoa.”

Diệp Chi quay đầu nhìn tấm biển hướng dẫn bên cạnh, cửa hàng bách hóa của trung tâm mua sắm này nằm ở tầng năm.

“Vậy anh đợi ở đây, em đi mua sẽ quay lại.” Diệp Chi đặt chiếc túi quần áo trong tay lên băng ghế ngoài trời, nói với bạn trai. Cô biết bạn trai sợ độ cao nên không thể lên lầu năm được, tốt nhất để cô đi sẽ nhanh hơn.

Thiên Vũ liền lẳng lặng ngồi ở ghế chờ nữ vệ sĩ trở lại. Anh ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng của cô đi lên thang cuốn rồi lại hơi dời mắt nhìn độ cao của thang cuốn, tim anh nhói lên, cảm giác hoa mắt choáng váng liền ập đến, hô hấp trở nên hỗn loạn.

Thiên Vũ cau mày quay đầu đi không nhìn nữa, anh mím môi thành một đường, chậm rãi bình tĩnh lại cảm xúc, cố gắng làm cho hình ảnh màng máu đỏ sẫm trước mắt biến mất. Đôi bàn tay mảnh khảnh của anh bấu chặt vào ghế, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch vì dùng lực. Thiên Vũ cố gắng giữ bình tĩnh đợi hồi lâu, cảm giác choáng váng cũng giảm xuống, màng máu đỏ trước mắt dần dần biến mất, nhưng sau gáy mồ hôi lạnh đã chảy đầm đìa.

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com