Đêm nay Diệp Chi ngủ không ngon. Cô tỉnh dậy vào nửa đêm, không thể ngủ tiếp nên ngồi dậy bước đến bàn làm việc, nghiên cứu và sắp xếp lại sách hướng dẫn về những câu chuyện tình yêu. Ngồi một lúc cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Nguyễn Diệp Chi không bao giờ đánh trận mà không chuẩn bị trước. Đến lúc đó, cô nhất định sẽ có thể khéo léo dùng ngôn từ yêu thương chạm vào trái tim băng giá của bạn trai và khiến nó tan chảy.
...
Ngày hôm sau, sáng sớm Diệp Chi đã đến công ty, cô đợi Lưu Hải Yến đến ký hợp đồng, nhân tiện đưa cô ấy đi thăm trụ sở công nghệ sản xuất ô tô tự lái của DC company.
"Có thể hợp tác với tổng giám đốc Diệp Chi chắc chắn là lựa chọn tốt nhất mà Cường Thịnh đã đưa ra." Lưu Hải Yến chân thành nói.
Không có gì ngạc nhiên khi công nghệ của DC company chỉ trong vài năm đã phát triển nhanh chóng như vậy, rõ ràng nhờ vào sự lãnh đạo của một tổng giám đốc tài giỏi mới đưa công ty đi trước thời đại.
Diệp Chi đã nghe quá nhiều lời khen ngợi nên chẳng có gì mới mẻ để bận tâm, cô mỉm cười với Lưu Hải Yến và nói một cách nhẹ nhàng, "Thật tốt khi tổng giám đốc Lưu hài lòng."
Lưu Hải Yến là một người rất giỏi trong việc quan sát lời nói và biểu cảm của đối phương, cho nên mới có thể đảm nhận trọng trách lớn lao mà ba cô giao cho.
Diệp Chi nhanh chóng chuyển chủ đề, "Cô Lưu có muốn đi xem nội thất ngay bây giờ không?"
Tất nhiên Lưu Hải Yến sẵn sàng đồng ý, Diệp Chi quay sang nói với Lâm Giang, "Cậu ở lại công ty, tôi sẽ đi cùng tổng giám đốc Lưu giúp cô ấy chọn một số đồ nội thất."
Lâm Giang gật đầu.
Kể từ lúc biết Diệp Chi và Lâm Tín đã chia tay, tảng đá đè nặng trong lòng Lâm Giang cuối cùng cũng biến mất, lúc này trong anh có vẻ thoải mái hơn rất nhiều.
Đi một vòng showroom, Lưu Hải Yến đã chọn xong những thứ cần mua, còn Diệp Chi vẫn lưỡng lự không biết nên trang trí nhà mới theo phong cách thế nào. Đồ nội thất của thương hiệu DC lần này thực sự được thiết kế đặc biệt dành cho các cặp đôi mới cưới, và mọi thứ đều có thể được tìm thấy theo từng cặp. Diệp Chi bị mờ mắt khi nhìn các mẫu thiết kế vừa đẹp lại tin tế, cô thấy tất cả điều đẹp miễn chê, quan trọng là chúng đều có đôi có cặp rất đúng ý cô.
"Diệp Chi, không quyết định được nên chọn loại nào sao? Nếu vậy cô có thể hỏi ý kiến bạn trai mà?" Thấy Diệp Chi vẫn do dự chưa chọn được món nào, Lưu Hải Yến ngập ngừng hỏi. Nên biết, rất khó để tìm kiếm thông tin về cuộc sống riêng tư của tổng giám đốc DC company, trên cơ bản những thông tin về đời tư của Diệp Chi hoàn toàn trống rỗng.
“Tôi tự mình chọn trước là được rồi.” Tuy rằng bạn trai còn chưa thể nắm giữ được, nhưng Diệp Chi rất tự tin mình sẽ chiếm được trái tim của Thiên Vũ. Nên chuẩn bị trước cho tương lai sẽ tốt hơn.
Giường phải đủ rộng để hai người có thể nằm cùng nhau, sau đó cùng nhau lăn vài vòng, làm nhiều chuyện tình cảm khác. Ghế xếp và ghế ngồi cũng nên đi theo cặp. Nhân tiện, ghế sofa phải to và dài! Theo kinh nghiệm của Diệp Chi đã tổng kết từ các đối tác mà cô từng tiếp xúc, họ điều có gia đình và sống chung trong thời gian dài. Giữa hai người, một khi có sự cãi nhau hay giận dỗi, ghế sô pha sẽ là vị trí quan trọng nhất dành cho người đàn ông. Nhưng chắc chắn cô sẽ không để Thiên Vũ phải ngủ ghế sô pha, nếu như người có lỗi là anh ấy, cô cũng sẵn sàng ra sô pha ngủ một mình, đợi khi nào anh ấy xin lỗi mới chịu vào phòng. Thiên Vũ của cô rất dễ bị cảm lạnh mà.
Đi thêm vài vòng, Diệp Chi mới chọn được một đống đồ đạc, cuối cùng thuê luôn một chiếc xe tải chở tất cả đến biệt thự mới mua.
Sau khi tạm biệt Lưu Hải Yến, cô theo xe cùng nhau đi đến biệt thự.
--------------
Trần Thiên Tân biết Thiên Vũ không thích ở trong ngôi biệt thự của ông, nên cho dù chỉ ở một đêm, ngày hôm sau khi tỉnh lại, hai mắt con trai đã thâm quầng đen kịt, ông biết Thiên Vũ không ngủ ngon. Dù gì nơi này điều mang ký ức tuổi thơ của con trai, vui vẻ thì ít mà buồn bã thì nhiều, tất cả là về người mẹ đã sớm qua đời. Vì vậy vào sáng sớm, Trần Thiên Tân cùng Thiên Vũ đã đến cục quản lý nhà ở với ông Hạ để làm thủ tục bàn giao nhà.
Trần Hà cũng đến, nếu không Thiên Vũ sẽ không dễ dàng đồng ý để Trần Thiên Tân mua nhà cho mình.
"Chỉ có một căn?" Trần Thiên Tân khó chịu hỏi ông Hạ. Biệt thự này có hai căn dành cho hai hộ gia đình và ở được xây chung một bức tường, ông ấy muốn mua cả hai căn cho con trai. Bằng cách này, Thiên Vũ có thể tận hưởng nơi ở riêng tư tốt hơn.
“Căn bên cạnh đã được bán vào chiều hôm qua.” Ông Hạ gãi đầu nói, "Anh Trần, trước đó anh chỉ nói muốn mua, mà không nói sẽ mua cả hai căn biệt thự, nên tôi mới bán đi căn bên cạnh.”
Trần Hà ngồi trên xe lăn, bà quay đầu vỗ vỗ mu bàn tay cháu trai, "Trước đây dì từng tới căn biệt thự song song này một lần, một cái cũng được, vì nó khá rộng rãi và yên tĩnh, môi trường cũng rất tốt."
Vị trí tốt, không gian rộng nên được nhiều người yêu thích là rất bình thường. Trần Hà hy vọng cháu trai của mình có thể sống tối ở đó.
“Vâng.” Thiên Vũ gật đầu đồng ý, anh yên lặng đem tay Trần Hà kéo ra.
“Anh không cần lo lắng về tiếng ồn.” Ông Hạ quả quyết nói, “Hàng xóm bên cạnh thường xuyên đi công tác và là một người nghiện công việc, cô ấy có thể ở trong nhà đóng cửa không gặp ai trong mười ngày là chuyện bình thường. Cô ấy mua vì thấy biệt thự có sân vườn rộng rãi và yên tĩnh."
Ông Hạ cười tươi, thật ra ông muốn nói thêm vài câu với Thiên Vũ rằng hàng xóm của cậu là tổng giám đốc công ty DC company Nguyễn Diệp Chi, nhưng khi quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt của hai cha con Trần Thiên Tân, ông lại nuối lời muốn nói xuống cổ họng.
Hai cha con này quá lạnh lùng. Nếu biết người ở sát vách là Diệp Chi, chắc chắn Trần Thiên Tân sẽ không mua nữa. Nhưng Diệp Chi có gì không tốt đâu? Rất tốt nữa đằng khác, cô ấy có bao giờ quan tâm đến hàng xóm mình là ai đâu chứ! Ngay cả đi đụng đầu còn không ngẩng mặt lên nhìn nữa là! Chỉ có tính khí hơi hiếu thắng một chút thôi.
Trong lòng ông Hạ thở dài khi nhớ đến người bạn quá nghiêm túc và nghiện công việc của mình.
Sau khi mọi thứ giải quyết xong, ông Hạ đưa chìa khóa nhà và nói mật khẩu khóa điện tử cho Thiên Vũ biết.
“Thiên Vũ, chúng ta đi xem một chút đi.” Sau khi đi ra, Trần Hà nói, “Nếu có thứ gì cần mua, hãy để dì giúp con đặt hàng.”
“Được.” Thiên Vũ đẩy xe lăn đến trước xe ô tô sau đó bế Trần Hà lên xe, xếp xe lăn đặt vào cốp sau rồi lên xe.
Trần Hà định nói chuyện với Thiên Vũ, hỏi anh vài vấn đề về vụ cháy chung cư, nhưng bà chợt nhớ ra một chuyện.
“Vệ sĩ đi cùng con hôm đó đâu rồi?”
Thiên Vũ im lặng một lúc, anh nói, “Cô ấy…”
“Tôi đuổi việc cô ấy rồi.” Trần Thiên Tân ngồi phía trước đột nhiên lên tiếng.
Sự việc này quá vô nghĩa nên không cần phải giải thích làm gì. Trong lòng Trần Thiên Tân nghĩ đơn giản, ông cho rằng Diệp Chi muốn tiếp cận Thiên Vũ nên mới bày ra nhiều trò như thế, dù vô tình hay cố ý cũng không quan trọng.
“Cô ấy làm không tốt sao?” Trần Hà cau mày, “Mà thôi, nghỉ việc cũng tốt.”
Đúng lúc này, trong căn biệt thự mới mua của mình, nữ vệ sĩ vừa bị 'sa thải' đang nhìn đóng đồ đạc do chính mình chọn được nhân viên chuyển từng món một vào nhà. Diệp Chi nhìn xung quanh, cô rất hài lòng với khoảng cách giữa hai căn biệt thự.