Tôi Thấy Thiên Hà Trong Mắt Em

Chương 57: Tìm lời khuyên từ bạn trai cũ



Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn con bù nhìn bằng bông đang dựa vào bàn, nó có một đôi mắt cười híp lại và cái miệng nhếch lên trông hơi giống người đã nhét nó vào tay anh. Sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác vệ sĩ không xác định kia, cô ấy có vẻ cực kỳ chói sáng khi là tổng giám đốc của một công ty lớn, bản thân còn rất giỏi việc lập trình sửa chữa máy móc. Tính tình thì hoà nhã đáng yêu, thật sự là một cô gái tốt, rất tốt.

Thiên Vũ cúi đầu lạnh lùng nhìn hai tay mình, ngoài Ranshan ra, anh không có gì cả, trong người có mắc bệnh tâm lý và chứng sợ độ cao, anh cũng không quen bị một người có khí thế mãnh liệt như vậy xâm nhập vào thế giới của mình. Nếu cô ấy là một bà mẹ đơn thân, vậy anh có thể còn cơ hội. Nhưng cô ấy… Cô ấy như một vì sao sáng chói trên bầu trời, sợ rằng dù muốn chạm vào cũng không thể với tới.

Xem ra, làm hàng xóm cũng không tệ, chí ít có thể nhìn thấy nhau mỗi ngày.



Lúc này Diệp Chi vừa mới tắm xong, cô ngồi trên ghế sô pha suy nghĩ, cảm thấy mối quan hệ của mình và Thiên Vũ đã được cải thiện nên tâm trạng rất vui vẻ. Vừa nhấc điện thoại lên nhìn thấy tin tức trên đó, cả người cô liền đông cứng, sau đó như bị một tia sét từ trên trời giáng xuống. Thiên Vũ đã chuyển tiền vào tài khoản Zalo Pay cho cô, số tiền này còn nhiều hơn số tiền đã tiêu xài vài ngày trước.

Còn có một tin nhắn khác bên dưới.

Thiên Vũ: [Vì hiểu lầm đã được giải quyết, nên chúng ta có thể giải quyết số tiền anh đã dùng của em mấy ngày qua. Do anh đã hiểu lầm rằng em là vệ sĩ của ba anh thuê, nên mới không quan tâm đến chi tiêu của mình. Xin lỗi em.]

Anh ấy rõ ràng muốn vạch ra một ranh giới với mình!

Rõ ràng cái gì, mình còn chưa bày tỏ tình cảm với anh ấy thì làm sao có thể rõ ràng được chứ? Làm sao vạch rõ ranh giới. Có lẽ anh ấy không muốn nợ tiền của bất cứ ai.

Diệp Chi nhìn dòng chữ nghiêm túc có chút lạnh lùng của Thiên Vũ, cô cảm thấy con đường tán tỉnh bạn trai của mình thật sự ảm đạm và một tương lai vô vọng.

Được rồi, vậy thì tại sao không tự tạo cơ hội cho bản thân còn hơn là phó mặt cho số phận? Mình đâu có làm gì sai? Mình chỉ muốn theo đuổi tình yêu đích thực của đời mình thôi mà!

Diệp Chi chộp lấy điện thoại, cố gắng nhớ lại xem những đối tác mà mình quen biết có ai đã từng gặp phải những tình huống tương tự như thế này chưa, nhưng đầu óc cô lúc này lại trống rỗng.

Hỏi ông Hạ đi! KHÔNG! KHÔNG!

Vài ngày trước, mình đã hứa sẽ mời ông ấy làm chứng nhân cho hôn lễ của mình, nếu bây giờ nói cho ông ấy biết sự thật mình nhận nhầm bạn trai và đang lên kế hoạch theo đuổi người ta, chắc chắn trong vòng một giờ, chuyện này nhất định sẽ lan truyền mạnh mẽ trong giới kinh doanh, như vậy thì còn mặt mũi gì nữa. Ngay cả bạn trai cũng nhận nhầm thì còn làm tổng giám đốc được sao?

Diệp Chi loại trừ ông Hạ ra khỏi danh sách cần tư vấn. Còn Lâm Giang, thôi đi, cậu ta còn chưa có người yêu thì biết gì mà tư vấn. Người cuối cùng nhớ đến lúc này là Lâm Tín, bạn trai cũ vừa mới chia tay ngày hôm qua.

Lâm Tín không biết về mối quan hệ chồng chéo của Diệp Chi và Thiên Vũ và Trần Thiên Tân là ba của Thiên Vũ, nhưng Lâm Tín lại là một trong những người có liên quan, điều quan trọng nhất là anh ta có một số kỹ năng về phương diện theo đuổi người khác phái.

Đơn giản và hoàn hảo.

Nghĩ vậy, Diệp Chi đưa tay sờ vào túi, nhưng điện thoại di động dùng vào việc cá nhân của cô lại không ở bên cạnh. Vì vậy, đang lúc bối rối, Diệp Chi cũng ráng nhớ ra tài khoản Zalo của Lâm Tín mà cô đã nhìn thấy khi thay đổi tên bạn bè vào ngày hôm qua. Cô mở Zalo, vào mục tìm kiếm bằng số điện thoại di động thông thường của bạn bè có lưu trong danh bạ, sau tìm thấy ảnh của Lâm Tín thì bấm vào yêu cầu kết bạn với anh ta.

[Tôi là Diệp Chi, tôi có chuyện muốn xin lời khuyên từ anh.]

Lúc này Lâm Tín đang nằm ở trên giường vừa đắp mặt nạ dưỡng da vừa nghịch điện thoại di động, nhìn thấy có lời mời kết bạn liền ấn vào xem, sau đó anh ta bất ngờ lật người ngồi dậy.

Tại sao Nguyễn Diệp Chi keo kiệt đó lại gửi lời mời kết bạn với mình trên Zalo? Không phải đã chia tay rồi sao?

Lâm Tín không bấm đồng ý ngay, thay vào đó anh ta lại trả lời tin nhắn.

[Muốn bày trò gì nữa đây? Hối hận nên muốn quay lại với tôi sao? Không đời nào nhé!]

Diệp Chi: [... không phải, hay là chúng ta gọi video call nói chuyện nhé?]

Lâm Tín nhìn thấy câu này liền tức giận cười to. Hẹn hò với nhau hơn nửa năm, gọi điện cho cô mấy lần điều không có ngoại lệ, chỉ có hai kết quả xảy ra, một là không nghe máy, hai là cúp máy luôn. Tôi không hề mong đợi có thể được tổng giám đốc Diệp Chi gọi video call, nhưng giờ hai người đã chia tay thế mà lại muốn gọi video call cho tôi, đối xử với tôi như thế sao?

Lâm Tín cười lạnh một tiếng, gõ răng rắc ngón tay.

[Có chuyện gì xảy ra vậy? Em phá sản rồi à? Anh không phải doanh nhân nên không thể cho em lời khuyên đâu, em có thể đòi hỏi lời khuyên gì từ anh chứ?]

Diệp Chi: [Tôi không bị phá sản, tôi vẫn còn rất giàu, cô gái đi cùng anh tối qua là bạn gái mới của anh à?]

Lâm Tín không hiểu cho lắm, chẳng lẽ Diệp Chi đổi ý muốn cùng anh nối lại quan hệ? Nếu là vậy thì… Trên thực tế, Lâm Tín không phải là người sẵn lòng bỏ qua chuyện mình bị phụ nữ đá, nhưng nếu Diệp Chi sẵn sàng chi tiền cho anh thì mọi chuyện sẽ khác.

Lâm Tín lắp lửng đáp: [Có gì đâu, anh và cô ấy vừa mới quen nhau thôi, tối đó chỉ ăn cơm, nói chuyện, không làm gì cả.]

Sáng hôm qua, cô gái tóc ngắn đã bỏ ra năm triệu mua đồng hồ tặng anh ta mà chỉ được nắm tay. Lâm Tín luôn coi mình là quý giá, trừ khi có người xứng đáng với anh ta như Diệp Chi chẳng hạn, còn những cô gái khác, anh ta chỉ tán tỉnh và bỏ chạy sau khi đã lừa được một số tiền kha khá.

Thấy câu trả lời này của Lâm Tín, Diệp Chi hơi do dự, một lúc sau cô nhắn lại: [Không có gì? Thôi bỏ đi.]

Xem ra Lâm Tín cũng không tài giỏi gì, có vẻ không đáng tin cậy.

Ý em là gì, bỏ đi là sao?

Lâm Tín bị khiêu khích bởi câu nói này của Diệp Chi, anh ta vội nhắn lại và hỏi cô: [Rốt cuộc thì em muốn hỏi cái gì?]

Diệp Chi: [Có cảm giác anh là người rất có kinh nghiệm về chuyện tán tỉnh và hẹn hò, nên muốn tìm hiểu và xin lời khuyên từ anh.]

Lâm Tín: "???"

Anh ta suy nghĩ một chút, sau đó hỏi thăm dò: [Nói cho em biết cũng được, nhưng có ích lợi gì không?]

Diệp Chi: [Nhưng liệu anh có làm được không?]

Lâm Tín khoe khoang: [Đương nhiên, em không thấy có rất nhiều người tranh nhau yêu anh sao?]

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com