3
Ta nói hết lời hay lẽ phải, còn lén đút lót cho nha sai, hắn mới đồng ý cho ta thêm một tháng.
Trong vòng một tháng, dù thế nào ta cũng phải tìm được một tấm chồng! Nếu không sẽ khuynh gia bại sản!
Vì tin dữ này, đến lúc dọn hàng ta cũng không ngừng thở dài.
「Ai~」
「Ai~」
Ta bỗng ngẩng đầu, ai đang đồng bệnh tương liên với ta?
Lúc này trời đã nhá nhem tối, trên quầy hàng chỉ còn một thư sinh áo xanh tuấn tú, dáng vẻ thanh nhã, tự có một phen phong thái.
Người này ta biết, nửa năm nay cứ năm ba ngày lại đến quán ta uống một bát tàu hũ, thỉnh thoảng cũng nói vài câu, chỉ biết hắn là người nơi khác, làm việc ở nha môn, có lẽ là mạc liêu - người làm việc giúp quan lại) gì đó.
Nghe tiếng hắn thở dài, ta bước tới thu bát, tiện thể hỏi: 「Lang quân cũng có tâm sự sao?」
Thư sinh thấy ta bước tới, vội vàng chỉnh tề ngồi nghiêm chỉnh, buồn bã nói:「Cuộc đời khắp nơi, hỏi giống điều gì? Vừa hay như dấu hồng trên tuyết. Những ưu phiền hiện tại của ta, về sau chắc hẳn chẳng đáng bận tâm nữa… Nương tử thấy thế nào?」
Ta giật giật khóe miệng, đúng vậy, vị thư sinh này tuy vẻ ngoài không tệ, nhưng cực kỳ thích khoe chữ, y hệt một ông đồ cổ hủ, ta thật không nên lúc tâm trạng không tốt lại qua đây bắt chuyện.
「……Ta không có việc gì.」
4
Sau khi dọn hàng, ta về nhà mở một cuộc họp gia đình.
「Nương, Cẩu Oa Tử, hai người xem ta phải làm sao đây?! Nếu không tìm một người tái giá, chúng ta sống không nổi mất!」
Mẹ chồng ta rất buồn bã, tuổi già mất con, may mà có ta phụng dưỡng, nay mỗi ngày chỉ cần lo việc nhà, nhàn hạ vui thú điền viên, cuộc sống tốt đẹp biết bao, nếu ta tái giá, há bà không lo lắng!
Nhưng nghĩ một hồi, bà vẫn hỏi: 「Dao Nương, con vẫn còn trẻ như vậy, thật sự không muốn tái giá sao?」
Ta kiên định lắc đầu: 「Không muốn! Con có nương có Cẩu Oa Tử là đủ rồi, cuộc sống của chúng ta tốt đẹp như vậy, cần gì thêm người vào!」
Nếu ta tái giá, con trai và mẹ chồng ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng, ta không muốn họ phải chịu ấm ức.
Nghe ta nói vậy, mẹ chồng đề nghị: 「Ngày xưa những người đi buôn thường có tục hai vợ, tức là đã có chính thê, ở nơi thường xuyên buôn bán lại cưới thêm một người thiếp thất, coi như là hai đầu đều có nhà.」
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
「Con còn nhớ cháu trai họ xa của ta không, nó thường xuyên đến huyện ta buôn bán, trước đây ta thấy nó đối với con… cũng có ý tứ đấy, nếu con bằng lòng, có thể làm thiếp của nó. Cuộc sống của chúng ta vẫn như cũ, cả năm may ra chỉ ở cùng nó hai ba tháng, con thấy thế nào?」
「Nương nói là Lý lang quân sao?」 Trước đây con từng giúp hắn giới thiệu khách.
「Đúng vậy!」
Nếu là Lý lang quân, ta thấy hắn cũng không tệ.
Người này tướng mạo thanh tú, làm ăn rất tinh ranh, quan trọng nhất là tính tình hiền lành, chắc là người dễ sống chung.
Nhưng hắn có ý với ta sao? Sao ta lại không nhận ra?
Mẹ chồng thấy ta có vẻ xuôi lòng, nói: 「Nếu con đồng ý, ta sẽ viết thư cho nó, hỏi ý nó thế nào.」
「Được ạ.」
Lúc này nhi tử chen vào: 「Nương, người thấy Giang lang quân hay đến ăn tàu hũ nhà ta thế nào ạ? Nhi tử thích hắn lắm.」
5
Nhi tử nghe thấy chúng ta sắp quyết định, liền bày tỏ ý nguyện.
「Giang lang quân tốt lắm ạ, thỉnh thoảng kể chuyện cho con nghe, lại còn dạy con học chữ, kiên nhẫn hơn cả tiên sinh ở trường con nữa!」
「Giang lang quân?」 Ta suy nghĩ một lát, ôm trán: 「Là cái người hễ một chút lại ngâm thơ, nói những lời chẳng ai hiểu đó sao?」
Cẩu Oa Tử gật đầu lia lịa: 「Dạ dạ, chính là hắn đó ạ!」
Ta có chút khó chịu, nói: 「Ờ, hắn đối tốt với con không có nghĩa là hắn muốn cưới nương đâu, hơn nữa tuổi này chắc hắn cũng có gia thất rồi chứ.」
Cẩu Oa Tử nói: 「Giang lang quân bảo vợ hắn mất rồi, giờ hắn là quả phu, hơn nữa lần nào ở quán, hắn cũng lén nhìn nương rất lâu, chỉ là nương không để ý thôi…」
Nhóc con này giọng điệu gì vậy, còn bênh vực hắn nữa hả?
Ta vừa định trừng mắt, mẹ chồng vội ngăn lại, nói: 「Đứa bé này từ nhỏ đã không có cha, cũng thật đáng thương, nếu có một người đàn ông đối tốt với mẹ con con, cũng coi như là một chỗ tốt! Đọc sách có cái tốt của người đọc sách!」
Ta nói: 「Ở trà quán người ta hay nói 『Đa phần trượng nghĩa là phường bán thịt, bạc tình vốn dĩ con chữ hay』.」
Ta không biết một chữ bẻ đôi, không muốn sống với mọt sách đâu!
Nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của nhi tử, lại nghĩ đến vẻ thật thà của Giang lang quân, ta bất đắc dĩ nói: 「Vậy mai ta sẽ đi hỏi thăm xem gia cảnh và con người của Giang lang quân thế nào rồi quyết định.」
Cẩu Oa Tử vui vẻ nói: 「Tuyệt vời!」