Trở Lại Điểm Xuất Phát

Chương 3



Giữa một tràng tiếng chúc mừng vui vẻ rộn ràng, tôi lại chẳng thấy vui chút nào.

 

Tuy rằng tôi không chết, chỉ là thoát khỏi thế giới trong sách, nhưng hình ảnh cuối cùng ấy -  khuôn mặt Cố Hành Yến đẫm máu, tuyệt vọng và điên cuồng đã khắc sâu trong tâm trí tôi, mãi mãi không thể xóa nhòa.

...

Tôi trở về thế giới thật.

 

Chớp mắt đã năm năm trôi qua, tôi lại trở lại với công việc.

 

Thế nhưng, vẫn không thể thích nghi được với cuộc sống một mình.

 

Thiếu đi cậu thiếu niên dịu dàng và chu đáo bên cạnh, mọi thứ xung quanh tôi đều trở nên trống trải, không quen thuộc.

 

Nhưng con người thì vẫn phải nhìn về phía trước.

 

Dù có nhớ nhung thế nào, tôi cũng không thể gặp lại cậu ấy nữa.

 

Tựa người vào lan can ban công, tôi mệt mỏi để gió chiều thổi qua, có chút chán chường.

 

「Ký chủ!」

 

Bất chợt, giọng cơ giới của hệ thống, đã lâu không nghe, vang lên đột ngột.

 

Tôi đang thất thần liền bị cắt ngang, giật b.ắ.n mình.

 

"Gì vậy?"

 

Hệ thống cười khan ha ha hai tiếng:

 

"Có chuyện mà là tin vui đấy!"

 

Tôi: ?

 

Nó tiếp tục:

 

"Ký chủ à, do bạn quá mức nhớ thương nam chính Cố Hành Yến, đến mức khiến cả hệ thống của chúng tôi cảm động nên quyết định đưa bạn trở về bên cậu ấy một lần nữa!"

 

Tôi: ???

 

Tôi lập tức bật dậy khỏi lan can, nắm chặt hệ thống:

 

"Đừng đùa mấy trò nhạt nhẽo như vậy nữa! Có chuyện gì thì nói thật đi!"

 

Tôi làm người xuyên sách bao nhiêu năm, còn chưa từng nghe ai vì ‘nhớ nhung quá độ’ mà bị đưa ngược lại vào sách!

 

Lời nói dối này cũng quá tệ rồi đấy!

 

Quả nhiên, sau khi bị tôi vạch trần, hệ thống lập tức xị mặt xuống, như muốn khóc đến nơi.O Mai d.a.o muoi

 

Nó nức nở nói:

 

"Ký chủ, chuyện lớn rồi!"

 

"Theo đúng cốt truyện, sau khi Cố Hành Yến hắc hóa, lẽ ra cậu ấy sẽ gặp được nữ chính cứu rỗi mình, hai người sẽ yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên..."

 

"Nhưng bây giờ, Cố Hành Yến đã hắc hóa quá mức rồi, trong đầu chỉ toàn là hình bóng của cô, hoàn toàn không thèm liếc nhìn nữ chính một cái!"

 

"Cốt truyện lại bị kẹt rồi!"

 

Tôi xoa thái dương, cảm thấy hơi đau đầu:

 

"Chuyện này cũng đáng để nói à?"

 

"Cậu bảo nữ chính kiên nhẫn lại, từ từ mà chinh phục Cố Hành Yến chẳng phải được sao?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Họ là nam nữ chính định mệnh mà, theo thời gian thì kiểu gì cũng yêu nhau thôi."

 

Hệ thống càng khóc to hơn:

 

"Nhưng vấn đề là, nữ chính cô ta không kiên nhẫn được!"

 

"Sau khi thấy Cố Hành Yến trong đầu chỉ có mỗi cô, cô ta tức giận quá, liền nói toạc ra luôn thân phận người xuyên sách của cô, còn cả nhiệm vụ khiến anh ấy hắc hóa nữa!"

 

Cái gì…?

 

Trong lòng tôi như chìm xuống đáy.

 

"Lúc đó Cố Hành Yến c.h.ế.t lặng tại chỗ. Tôi thậm chí không dám nhớ lại ánh mắt của cậu ta lúc đó, thật sự rất đáng sợ…"

 

Hệ thống rùng mình một cái:

 

"Tóm lại, tình hình bây giờ là: Cố Hành Yến đã hoàn toàn hắc hóa rồi."

 

"Không chỉ g.i.ế.c hết đám côn đồ, mà còn lên kế hoạch g.i.ế.c luôn nữ chính, thậm chí còn muốn hủy diệt toàn bộ thế giới trong sách!"

 

"Chúng ta… có thể, có thể phải quay lại, để giảm chỉ số hắc hóa của cậu ta…"

 

Giọng hệ thống càng nói càng nhỏ, đầy chột dạ.

 

Trước mắt tôi tối sầm.

 

Phải hít sâu mấy lần mới miễn cưỡng tiếp nhận được thông tin đó.O Mai d.a.o Muoi

 

Nhưng tôi vẫn không nhịn được mà mắng nó một trận:

 

"Vậy mà nãy giờ cậu còn nói là có tin vui? Vui cái đầu cậu ấy!"

 

Hệ thống lí nhí biện hộ:

 

"Tại vì… ký chủ chẳng phải cũng rất nhớ nam chính sao? Tôi nghĩ cô chắc cũng khá mong được gặp lại cậu ta mà…"

 

Tôi: …

 

Có bao giờ cậu nghĩ đến khả năng… là tôi không muốn gặp lại một Cố Hành Yến đang phát điên vì hắc hóa toàn phần không?

 

Tôi nhớ là tôi nhớ cậu nhóc bám người như cún con trước kia.

 

Chứ không phải nam chính điên loạn đã hoàn toàn hắc hóa, lại còn biết tôi là kẻ lừa đảo nữa đâu!

 

6

 

Nhưng dù tôi có than vãn thế nào, cũng chẳng thay đổi được gì.

 

Dưới sự van nài của hệ thống, tôi vẫn phải quay lại thế giới trong sách.

 

Và lần này, tôi xuyên thành một nhân vật qua đường vô danh không họ không tên.

 

Tôi: ……

 

Tôi: “Tôi nhớ là lần trước tôi đến đây, ít ra cũng là một vai phụ có thân phận rõ ràng mà?”

 

Hệ thống lí nhí nói: “Nhưng ký chủ à, thân xác đó… đã c.h.ế.t rồi mà.”

 

Phải rồi.

 

Tôi lúc này mới sực nhớ lại.

 

Thân thể lần trước, là bị hành hạ đến c.h.ế.t ngay trước mắt Cố Hành Yến.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com