Trở Lại Điểm Xuất Phát

Chương 4



Lúc đó, vì tình cảm cũ, Cố Hành Yến có lẽ còn nể tình mà cho tôi một tang lễ đàng hoàng.

 

Nhưng bây giờ, cậu ấy đã biết tôi chỉ là một kẻ lừa đảo.

 

Từ đầu đến cuối, đều là một kẻ độc ác muốn ép cậu ấy phát điên hắc hóa.

 

Vậy thì liệu Cố Hành Yến có tức giận đến mức… đào xác tôi lên mà đánh cho hả giận không?

 

Đang lúc tâm trí rối bời, một giọt nước bỗng rơi lên mặt tôi.

 

Trời mưa rồi.

 

Tôi nhìn quanh, lúc này mới nhận ra mình đang ở một buổi tang lễ.

 

Mọi người đều mặc lễ phục đen, mưa và sương khiến ai với ai cũng chẳng rõ mặt.

 

Tôi không nhịn được mà thì thầm hỏi:



“Hệ thống, đây là đoạn nào trong cốt truyện? Ai đang tổ chức tang lễ vậy?”

 

Hệ thống giải thích:

 

“Đây là tang lễ của cha Cố Hành Yến. 

 

Sau khi ông ta chết, Cố Hành Yến – thiếu gia bị bỏ rơi – mới được đón về, kế thừa gia sản.”

 

Giọng nó bỗng trở nên nghiêm túc:



“Nhưng ký chủ, cô phải cẩn thận. Bây giờ Cố Hành Yến đang ở giai đoạn hắc hóa cao, cực kỳ nguy hiểm.”

 

“Ngay cả cái c.h.ế.t của cha cậu ta, thật ra cũng là…”

 

“Anh Cố…”

 

Một giọng nữ trong trẻo, ngọt ngào bỗng vang lên bên cạnh.

 

Thiếu nữ mặc lễ phục đen, gương mặt thanh tú mang theo nét buồn man mác.O Mai d.a.o Muoi

 

“Anh đừng buồn nữa. Dù bác trai đã qua đời, nhưng vẫn còn em ở bên cạnh anh mà.”

 

Tôi bỗng cứng đờ người.

 

Tôi nhận ra cô gái này lúc làm nhiệm vụ trước đây tôi từng tiếp xúc.

 

Cô ấy chính là nữ chính trong nguyên tác: Ôn Viên.

 

Nếu nữ chính ở đây…

 

Vậy “Anh Cố” trong miệng cô ta chẳng phải là…

 

Đột nhiên, một tiếng cười khẽ, lười biếng vang lên hoàn toàn ngoài dự liệu.

 

Không biết từ khi nào, bên cạnh Ôn Viên đã có thêm một người đàn ông.

 

Anh ta khẽ mở đôi môi mỏng, giọng nói trầm thấp, dễ nghe:

 

“Cảm ơn sự đồng hành của cô, tôi không buồn nữa rồi, Ôn tiểu thư.”

 

Chỉ một câu nói ấy thôi, đã khiến tôi như bị đóng đinh ngay tại chỗ.

 

Tim đập thình thịch, gấp gáp không kiểm soát.

 

Dù đã xa cách năm năm, tôi vẫn không thể nhận nhầm…

 

Là Cố Hành Yến.

 

Và không chỉ là Cố Hành Yến, mà là phiên bản trong nguyên tác:

 

Kẻ điên cực đoan, thủ đoạn tàn độc, quyền lực và tài sản đều đạt đến đỉnh cao — Cố Hành Yến.

 

Tôi không nhịn được, len lén liếc nhìn sang một bên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Quả nhiên, bên cạnh Ôn Viên, có một người đàn ông mặc vest chỉnh tề, dáng người cao ráo, thẳng tắp.

 

Trong làn mưa mù mịt không thể nhìn rõ khuôn mặt…

 

Nhưng có thể thấy rõ anh đang che ô cho nữ chính, động tác dịu dàng tỉ mỉ giống hệt như cách anh từng đối xử với tôi.

 

Trong lòng tôi ngổn ngang trăm mối.

 

Không tránh khỏi có chút chua xót.

 

Nhưng nhiều hơn cả là cảm giác lạnh lẽo, chua xót…

 

Là sợ.

 

Hệ thống đã nói, Cố Hành Yến hiện giờ tâm trí đã bị vặn vẹo, đang âm mưu g.i.ế.c c.h.ế.t nữ chính và phá hủy cả thế giới.

 

Nhưng hành động của anh lúc này, lại hoàn toàn giống như một quý ông nhã nhặn, dịu dàng, đang tận tâm chăm sóc người yêu bên cạnh.

 

Tất cả hành vi cử chỉ đều hoàn hảo, không thể chê vào đâu được.

 

Quả thật là, như nguyên tác đã miêu tả, Cố Hành Yến là người rất giỏi che giấu cảm xúc, có tâm cơ sâu sắc.

 

Da đầu tôi bỗng nhiên tê dại.

 

Mặc dù lần này tôi đến để thực hiện nhiệm vụ công lược Cố Hành Yến, nhưng mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ, tôi chưa chuẩn bị tốt để đối mặt với anh.

 

Tôi hoàn toàn không biết nên đối phó sao với anh -  người khác hẳn so với trước kia như thế nào.

 

Hay là tránh đi một chút vậy.

 

Nghĩ vậy, tôi vội vàng nhấc váy lên, quay người bỏ đi.

 

Nhưng chiếc váy quá cầu kỳ và nặng nề, cộng thêm trời mưa làm đường trơn trợt. Tôi vừa bước đi thì chẳng hiểu sao lại loạng choạng, ngã ngay về phía sau mà không kịp đề phòng!

 

Đôi mắt tôi mở to trong hoảng loạn, chờ đợi cơn đau ập đến.

 

Nhưng một cánh tay mạnh mẽ bất ngờ vòng qua eo tôi, kéo nhẹ một cái.O Mai d.a.o Muoi

 

Tôi liền ngã vào trong vòng tay của một người đàn ông.

 

Mùi nước hoa quen thuộc thoảng qua, khiến đầu óc tôi như bị xé toạc.

 

Là Cố Hành Yến.

 

Tôi vội vàng muốn đứng dậy, vội vàng che mặt, hoảng hốt nói:

 

“Xin lỗi, thật sự xin lỗi!”

 

Nhưng bàn tay đang giữ chặt eo tôi không buông ra.

 

Một bàn tay lạnh lẽo, trắng muốt và dài ngoẵng đột ngột nâng cằm tôi lên, ép tôi phải ngẩng đầu đối diện với anh.

 

Đó là một đôi mắt quen thuộc.

 

Ánh mắt của Cố Hành Yến lạnh lùng, sâu thẳm, thẳng tắp nhìn tôi, như thể có thể xuyên thấu cả linh hồn trong cơ thể tôi.

 

Nhưng khi anh lên tiếng, giọng nói lại dịu dàng như nước, như lời thủ thỉ của tình nhân.

 

“... Chị?”

 

Toàn thân tôi cứng đờ.

 

Cố Hành Yến là… nhận ra tôi rồi sao?

 

Nhưng không thể nào.

 

Tôi rõ ràng đã thay đổi thân xác, nên chắc chắn sẽ khác hẳn với ngoại hình trước đây mà!

 

Khi tôi đang bối rối không hiểu nổi, hệ thống đột nhiên nhỏ giọng nhắc nhở:



“Chủ nhân, bởi vì lần này bạn quay lại là để công lược Cố Hành Yến, và xét tới mức độ tình cảm anh ấy dành cho bạn trước đây, là 100% yêu thương.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com