Lục Ngữ Trì nghĩ vậy, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ, trời vừa hửng sáng nàng đã thức giấc. Tiểu An đoán chừng tiểu thư đã tỉnh giấc, cùng Đào Hồng và Liễu Lục bước vào trong phòng.
"Tiểu thư, người xem y phục mới phu nhân chuẩn bị cho người này, thật đẹp mắt biết bao, trước đây người chưa từng mặc màu sắc nào đẹp đến vậy, cùng những món trang sức này nữa, người đeo vào nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp." Tiểu An bưng triều thực bước vào, tiểu thư nhà ta cuối cùng cũng không còn phải mặc lại đồ thừa của đại tiểu thư nữa, nàng cũng mừng thay cho tiểu thư.
"Nhị tiểu thư, nô tỳ hầu hạ người thay y phục, Liễu Lục am tường việc chải tóc nhất, lát nữa nàng ta sẽ chải tóc rửa mặt cho người." Đào Hồng mặt mày hớn hở, nàng và Liễu Lục năm nay đều đã mười sáu, so với Tiểu An thì có vẻ đứng đắn hơn nhiều.
"Đa tạ hai vị tỷ tỷ, đã vất vả cho các người rồi."
"Đây đều là việc nô tỳ chúng ta nên làm, nhị tiểu thư không cần khách sáo đến vậy." Hai người hành lễ, không dám nhận lời cảm tạ của nàng.
"Nhị tiểu thư, hôm nay Trương ma ma đã nói sẽ dạy người lễ nghi, phép tắc của Trương ma ma là tốt nhất, tuy nhiên có thể hơi nghiêm khắc, người đừng lo lắng, bà ấy là một người rất tốt, cũng là cánh tay đắc lực nhất bên cạnh phu nhân." Đào Hồng thấy nhị tiểu thư là người dễ gần, cũng nhỏ giọng kể cho nàng nghe những việc lát nữa phải làm.
"Vâng, ta nhất định sẽ học hành chăm chỉ, đạt được tiêu chuẩn của Trương ma ma, cũng để mẫu thân vui lòng."
Dùng qua triều thực, Trương ma ma liền xuất hiện đúng giờ, bà cầm vài quyển sách, trên tay còn cầm một cây giới xích.
"Nhị tiểu thư, đây là 《Lễ Ký》, cùng một số gia huấn, gia lễ, gia phạm của các gia tộc danh tiếng và một số lễ nghi về việc học hành của nữ giới. Người có thể lật xem học hỏi sau mỗi buổi học của ta. Muốn học lễ nghi, trước tiên phải biết vì sao cần tuân thủ lễ nghi, công dụng và cách dùng của lễ nghi, trong những trường hợp cụ thể nào nên tuân thủ hoặc khiến người khác tuân thủ những lễ nghi này. Nếu nhị tiểu thư có thể hiểu rõ nội dung những cuốn sách này, lễ nghi cơ bản cũng sẽ thành hình. Tuy nhiên, muốn đạt được chuẩn mực, kính xin nhị tiểu thư hãy làm theo yêu cầu của nô tỳ. Đức Ngôn Hồng Dung đây là những quy tắc không thể thiếu của nữ giới, nô tỳ cũng sẽ giải thích cặn kẽ từng điều cho người."
Những gì Trương ma ma hôm nay muốn dạy nhị tiểu thư là một số kiến thức cơ bản về lễ nghi và định hướng học tập tiếp theo. Những điều này Trương ma ma đã đạt đến độ tùy tâm ứng thủ, còn Lục Ngữ Trì trước đây chỉ học được trong sách vở, thực tế chưa từng có ai chỉ dạy, thuộc về trạng thái tự mò mẫm dò đường mà đi. Nghe Trương ma ma kể lại những điều này, nàng chăm chú lắng nghe, không bao lâu sau lại thấy không ổn, chỉ đành bất đắc dĩ ngắt lời Trương ma ma.
"Nhị tiểu thư, có phải nghe những điều này thấy mệt mỏi rồi chăng?" Trương ma ma thấy nhị tiểu thư giơ tay, còn tưởng nàng không kiên nhẫn nghe nữa.
"Trương ma ma, ta thấy bà giảng giải rất tỉ mỉ, cũng vô cùng lôi cuốn, nhưng ta lo rằng mình sẽ không ghi nhớ hết được những nội dung này, vậy nên ta muốn nhờ Tiểu An đi lấy bút mực giúp ta, ta muốn vừa nghe vừa ghi chép lại, tránh để sót điều gì."
Lời của nhị tiểu thư khiến Trương ma ma vô cùng ngạc nhiên, chỉ bởi vì phu nhân lúc trẻ cũng có thói quen như vậy, mà những tiểu thư khác trong nhà lại không hề có ý nghĩ này, các nàng thậm chí còn cảm thấy nghe những điều này cũng giống như nghe phu tử nói "chi hồ giả dã", chẳng có chút hứng thú nào, đều không chịu lắng nghe nghiêm túc.
"Tiểu An, mau đi chuẩn bị cho nhị tiểu thư." Trương ma ma mừng rỡ nói, Tiểu An nghe lệnh, đáp lời rồi vội vã đi chuẩn bị.
Suốt cả ngày, ngoại trừ thời gian dùng bữa, Lục Ngữ Trì đều giữ thái độ học tập hăng hái, nếu gặp chỗ nào không hiểu, nàng sẽ lập tức thỉnh giáo Trương ma ma, đồng thời ghi chú rõ ràng trên giấy của mình. Suốt một ngày trời, vậy mà đã dùng hết năm tờ giấy.
"Nhị tiểu thư, buổi học hôm nay đến đây là kết thúc, ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục." Lần đầu tiên Trương ma ma lại có cảm giác sợ hãi, thái độ học tập của nhị tiểu thư quá tốt, lại còn biết suy một ra ba. Bà vừa cảm thấy mình giảng đến khô cả họng, nhị tiểu thư lập tức sai Đào Hồng chuẩn bị nước ấm cho bà, vừa chu đáo vừa chuyên tâm, khiến bà vừa yêu mến vừa e ngại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Vất vả cho Trương ma ma rồi, đây là phương t.h.u.ố.c nhuận họng ta chuẩn bị lúc trưa, bà có thể lấy một ít d.ư.ợ.c liệu trong đó ngâm nước uống. Ta xem trong y thư nói rằng những loại cúc hoa, mạt lị này đều được chế từ hoa tươi, hay là ta sai Tiểu An ra tiệm t.h.u.ố.c bên ngoài mua về cho bà?"
Lục Ngữ Trì cầm một tờ phương t.h.u.ố.c đưa cho Trương ma ma. Trương ma ma không ngờ nhị tiểu thư lại chu đáo đến vậy, sau khi nhận thấy giọng bà không khỏe, thân là chủ tử lại còn có thể nghĩ cho bà.
"Nhị tiểu thư vậy mà còn hiểu y thuật, thảo nào nô tỳ trước đây từng nghe nói, khi lão thái gia còn tại thế, người không hề hạn chế nhị tiểu thư đọc sách, thậm chí còn giúp nhị tiểu thư sưu tầm đủ loại sách vở."
Mèo Dịch Truyện
"Ta cũng chỉ là nói suông trên giấy thôi, thực ra chưa từng thật sự bốc thuốc. Trương ma ma có thể đưa phương t.h.u.ố.c này cho các lang trung xem qua, nếu không có vấn đề gì thì hẵng bốc."
"Thiện ý của nhị tiểu thư, nô tỳ nào dám chối từ. Người thân là chủ tử mà còn nghĩ đến những kẻ hạ nhân chúng ta, đó đã là phúc khí của chúng ta rồi. Nô tỳ sẽ lập tức sai người đi bốc thuốc, nhị tiểu thư hôm nay cũng đã học quá lâu rồi, có thể dạo chơi trong phủ. Đào Hồng và Liễu Lục đều quen thuộc tình hình trong phủ, người cứ sai các nàng dẫn người đi xem, nô tỳ xin cáo lui trước."
Trương ma ma được cưng chiều mà lo sợ, nào dám nghi ngờ thiện tâm của nhị tiểu thư, bà cầm phương t.h.u.ố.c vui vẻ đi đến chủ viện.
"Đã lâu lắm rồi chưa thấy tỷ vui vẻ như vậy. Hôm nay tỷ không phải đi dạy lễ nghi cho nhị tiểu thư sao, xem ra rất thuận lợi nhỉ." Trương ma ma vừa bước vào phòng, hai vị ma ma bên cạnh phu nhân liền trêu chọc bà.
Mấy người danh nghĩa là chủ tớ, nhưng tình cảm đã mấy chục năm, trước mặt phu nhân, các nàng cũng không quá câu nệ, đây cũng là điều phu nhân ngầm cho phép.
"Phu nhân, nhị tiểu thư quả thực là một người thiên tư thông tuệ, cần mẫn hiếu học lại còn chu đáo tỉ mỉ. Hôm nay nô tỳ đi dạy dỗ, nhị tiểu thư y như người năm xưa, ghi chép lại tất cả những lời nô tỳ nói trên giấy, giữa chừng còn quan tâm đến thân thể nô tỳ, sai người bưng trà rót nước, lại còn tặng nô tỳ một phương t.h.u.ố.c nhuận họng. Có thể thấy những năm qua nhị tiểu thư quả thực chăm chỉ đọc sách, kiến thức sâu rộng, ngay cả 《Lễ Ký》, nàng cũng đã đọc qua từ lâu, những nội dung nô tỳ nhắc đến nàng đều có thể nói ra được."
Trương ma ma lấy phương t.h.u.ố.c ra, rồi kể lại biểu hiện của nhị tiểu thư hôm nay.
"Là một đứa trẻ thông minh, cũng là một người có tâm. Ngươi hãy dạy dỗ nàng thật tốt, nhị phòng đã vứt bỏ hạt châu lại ôm lấy mắt cá, là do các nàng có mắt mà không thấy. Tuy nhiên, giả vờ một ngày thì ai cũng có thể làm, nếu có thể giả vờ cả đời, vậy thì sau này nàng nhất định sẽ không sống tệ. Ngươi hãy sai người sau này chú ý hơn một chút, đứa trẻ đó tuy thông minh, nhưng tính cách lại yếu đuối đôi phần, bị người khác ức h.i.ế.p cũng không biết phản kháng."
Tề thị nghe Trương ma ma nói vậy, cũng không khỏi cảm thán một câu. Kể từ khi phu quân qua đời, nàng đưa con trai trở về chịu tang, những hỗn loạn trong nhà nàng đều đã nhìn rõ, nhưng bà mẫu không những không quản mà còn dung túng, bản thân nàng cũng từng nói qua hai lần nhưng bị hai người kia phản bác, sau đó nàng cũng không nói thêm gì nữa.
"Phu nhân nói rất đúng, sau này có người dạy dỗ, nhị tiểu thư nhất định sẽ trưởng thành. Bên nhị phòng, giờ đây đã không còn là cha mẹ của nhị tiểu thư, họ cũng không thể ngăn cản người dạy dỗ ra sao. Phu nhân người cũng có thêm một cô con gái làm vui lòng bên gối, lần nhận nuôi này quả thật là vẹn cả đôi đường."
"Đúng vậy phu nhân, năm xưa phép tắc của người là học tốt nhất, nếu có người dạy dỗ, nhị tiểu thư nhất định có thể xuất sắc như người."
"Xuất sắc thì sao chứ, nữ tử sinh ra trên đời, phải chịu nhiều phép tắc ràng buộc nhất. Ta thà rằng nàng như chim ưng bay lượn trên bầu trời, có thể tự do tự tại vỗ cánh xoay vòng, cũng không muốn nàng phải chịu sự ràng buộc bởi ánh mắt thế nhân."