Trọng Sinh Làm Hoàng Đế Ta Khuấy Đảo Thiên Hạ

Chương 15



15.

Bà ta vừa nói vừa nước mắt đầm đìa, nom chẳng khác gì một bà lão đáng thương bị con ruột chối bỏ, chịu đủ nỗi oan khiên.

Nhưng ta chẳng hề động lòng.

Trong lòng ta chỉ cười lạnh: Nếu không phải nguyên chủ yếu đuối, ngu dốt lại hiếu thuận quá mức, thì nhà Hứa gia làm sao có thể lộng hành đến mức này? Hôm nay kết cục như vậy, chẳng qua là gieo gió gặt bão mà thôi.

Lúc này, bên ngoài lại có mấy vị trọng thần trong nội các chạy tới, vừa thấy cảnh tượng hỗn loạn trong điện, lập tức bước lên khuyên can Thái hậu.

“Thái hậu xin hãy bảo trọng long thể, quốc gia không thể một ngày không có vua. Nếu hoàng thượng xảy ra chuyện gì, Thái hậu phải làm sao?”

“Nếu Thái hậu thật sự thương con cháu  Hứa gia, chi bằng đích thân ra mặt khuyên răn bọn họ hối cải, coi như là vì nhà họ Hứa mà chuộc tội, giữ lại cho họ một con đường sống.”

“Hiện nay trong cung lời đồn nổi lên bốn phía, nếu tiếp tục gây chuyện, e là sẽ tổn hại đến thanh danh tổ tông, Thái hậu cũng khó tránh khỏi trách nhiệm.”

Những lời này ngoài mặt thì là khuyên can, nhưng câu nào câu nấy đều đ.â.m vào tim, gần như muốn viết rõ bốn chữ "tội lỗi tại ngươi" lên mặt bà ta.

Thái hậu bị ép đến đường cùng, cuối cùng cũng mềm nhũn ngồi phịch xuống giường, ánh mắt trống rỗng, miệng lẩm bẩm:

“Cả đời ai gia vất vả trăm bề, đến cuối cùng lại bị chính đứa con mình nâng đỡ quy tội…”

Ta vẫn còn đang quỳ dưới đất, dáng vẻ như đau khổ không thôi, thấp giọng nói:

“Mẫu hậu, nếu nhi tử thật sự có điều gì bất hiếu, xin người cứ trách phạt. Nhưng nhi tử dù sao cũng là thiên tử, nếu đến cả việc trị quốc cũng bị oán trách, thì giang sơn Đại Thịnh này, về sau ai sẽ gìn giữ đây?”

“Nhi tử không dám mong mẫu hậu tha thứ, chỉ mong mẫu hậu bảo trọng thân thể, đừng để lời gièm pha của kẻ tiểu nhân hủy hoại bản thân.”

Giọng ta đau đớn run run, thoạt nhìn như thể vì mẫu hậu mà khổ sở không nguôi, thực chất thì toàn bộ cục diện đã nằm trong tay ta rồi.

Văn võ bá quan đồng loạt phụ họa:

“Hoàng thượng vừa hiếu vừa nhân, lòng lo xã tắc, thực là phong thái của bậc minh quân!”

“Hoàng thượng vì nước vì dân, không tư lợi riêng tư, đúng là phúc phận của Đại Thịnh ta!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Nếu Thái hậu thật lòng thương hoàng thượng, thì nên cùng người chỉnh đốn triều cương, chứ không phải vì tình riêng mà dung túng thiên vị, để kẻ ngoài chỉ trích!”

Một nhóm ngự sử liên danh dâng sớ, thỉnh cầu Thái hậu tự xét lại bản thân, đồng thời không được tiếp tục can dự triều chính.

Trận bão trong hậu cung coi như tạm thời lắng xuống, nhưng ta biết rõ, chuyện này mới chỉ bắt đầu

Cuộc thanh trừng thật sự—giờ mới mở màn mà thôi.

"Họ của trẫm, gánh vác trên vai vạn dân lê thứ! Văn võ bá quan, đều đang dõi mắt nhìn trẫm! Lẽ nào mẫu hậu muốn để bá quan thiên hạ biết rằng, vị hoàng đế mà họ phụng sự, chỉ là một kẻ yếu đuối, nhu nhược, không có chủ kiến, chỉ biết khúm núm trước Thái hậu sao?"

Màn biểu diễn "xướng - niệm - tác - đả" của ta lần này, tự chấm cho mình 9,9 điểm.

Còn 0,1 điểm còn lại là để tự nhắc mình không được quá đắc ý.

Thái hậu mặt mày tái mét, chỉ tay vào ta, tức đến mức không thốt nên lời.

Các ngôn quan thì hoàn toàn nổi trận lôi đình.

"Trên sao dưới vậy, mẹ từ thì con hiếu. Nếu mẹ không từ, con sao có thể hiếu?"

"Hoàng thượng đối với Thái hậu chí hiếu, trời đất chứng giám, nhưng không thể lấy đó làm cớ để Thái hậu can thiệp triều chính."

"Thái hậu là  mẫu thân của Hoàng thượng, đáng lý phải hiền hòa nhân ái. Nay lại trước mặt thần tử, xem Hoàng thượng như đứa trẻ ba tuổi mà mặc sức quát tháo, chửi mắng, trên là trái pháp luật, dưới là sai luân thường đạo lý."

Đại học sĩ Văn Hoa kiêm Lễ bộ Thượng thư – Trần các lão, còn quở trách nặng hơn, chỉ thẳng vào mũi Thái hậu, giận dữ nói:

"Thánh Tổ từng có lời răn: Hậu cung dùng hiếu đạo để ép vua, can thiệp triều chính, là tội chết. Trăm quan và Tông Nhân Phủ có quyền thay Thánh Tổ hành đạo, phế truất, đưa vào lãnh cung, giáng làm thứ dân."

Ba vị các lão khác cũng đồng loạt phẫn nộ.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

"Dậy sớm quát tháo quản gà, làm trái luân thường đạo lý, đối với quân vương nước nhà thì nhiều phần mắng mỏ, ít phần yêu thương, chẳng có đức hạnh nữ nhi, càng không ra phong thái đích mẫu. Đức không xứng vị, trên làm ô nhục gốc rễ quốc gia, dưới trái lời tổ huấn. Thần xin đề nghị Hoàng thượng lập tức ban bố thiên hạ, cáo bạch Thái miếu, phế truất Thái hậu, đưa vào lãnh cung tự kiểm điểm."

Thái hậu vừa kinh hãi vừa tức giận, hai mắt trợn trắng, lần này thì ngất xỉu thật sự.

Ta tiếp tục nhào vào người Thái hậu mà khóc lóc thảm thiết, lần này không còn ai trong triều trách ta nửa lời, trái lại còn đồng loạt khuyên nhủ an ủi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com