Trọng Sinh Mang Theo Siêu Thị Tỷ Đô

Chương 375



Cô quay sang Tiêu Khải Bình nói: "Anh Tiêu, anh đưa chị dâu về phòng nghỉ đi."

Tiêu Khải Bình cũng cảm thấy bối rối, cúi đầu xin lỗi Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn, rồi kéo vợ mình vào phòng, đóng cửa lại.

Phương Huệ thở dài một tiếng, ái ngại nói với Tống Lan: "A Lan, thật xin lỗi! Hay là chị tìm chỗ nào đó chuyển ra ngoài ở nhé?"

Tống Lan xua tay: "Chị là con gái, ra ngoài ở không an toàn, em cũng không yên tâm."

Phương Huệ do dự, rồi ngại ngùng nói: "A Lan, chị có chút chuyện riêng, liệu có thể nói chuyện riêng với em không?"

Tống Lan gật đầu: "Được thôi."

Cô quay sang Diệp Tĩnh Viễn: "A Viễn, anh về phòng nghỉ trước đi, em và chị Phương nói chuyện một lát."

Diệp Tĩnh Viễn nhắc nhở: "Đừng nói chuyện quá khuya nhé!"

"Biết rồi mà."

Nói xong, cả ba người cùng lên lầu.

Diệp Tĩnh Viễn trở về phòng khách của mình, còn Tống Lan cùng Phương Huệ vào phòng của cô, khép cửa lại.

"Được rồi, nói đi, chị có chuyện gì muốn chia sẻ?"

Phương Huệ ngượng ngùng mãi không mở lời, chỉ cúi đầu suy nghĩ.

Thấy vậy, Tống Lan nắm lấy tay chị ta, mỉm cười: "Chị Phương, có gì thì cứ nói thẳng đi. Chuyện tình cảm sao?"

Phương Huệ ngạc nhiên nhìn: "Sao em biết?"

"Nhìn chị bẽn lẽn là em đoán ra rồi. Để em đoán thử xem người đó là ai nhé?"

"Em còn đoán ra được à?"

"Là thư ký Tống, đúng không?"

Phương Huệ kinh ngạc nhìn cô, rồi ngại ngùng gật đầu: "Đúng là anh ấy. Chị cũng không ngờ mình vừa thoát khỏi hôn nhân lại nhanh chóng có tình cảm với người khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

A Lan, chị cảm thấy thiếu an toàn, dù anh Tống đã tỏ tình nhưng chị chưa nhận lời. Anh ấy có điều kiện tốt, còn chị... chị cảm thấy mình không xứng."

Thấy sự tự ti hiện rõ trên khuôn mặt Phương Huệ, Tống Lan nắm c.h.ặ.t t.a.y chị, khuyến khích: "Chị Phương, ly hôn không có gì đáng xấu hổ, hơn nữa chị là người bị hại. Giờ chị đã tự do.

Nếu anh Tống thực sự thích chị và chị cũng thích anh ấy, hơn nữa hai người đủ dũng cảm đối mặt với dư luận, em nghĩ chị nên cân nhắc. Anh ấy có biết chuyện của chị không?"

Dù tình yêu có thể khiến người ta quên lý trí, nhưng khi kết hôn, những mâu thuẫn trong cuộc sống thường ngày sẽ dần xuất hiện.

Nếu thiếu nền tảng tình cảm vững chắc, không thể bao dung và thấu hiểu nhau, hôn nhân sẽ dễ trở thành "mồ chôn hạnh phúc."

Nếu thư ký Tống biết quá khứ của Phương Huệ và vẫn muốn bên, thì chị ta có thể xem xét.

Phương Huệ vốn là một người phụ nữ tốt, chỉ vì bị Trình Đại Pháo hại đời.

Chị ta học hết trung học, xinh đẹp, tính cách vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, giờ còn là đại diện của Tống Lan, hoàn toàn xứng đôi với thư ký Tống.

Nghe Tống Lan phân tích, Phương Huệ gật đầu: "Chị đã kể với anh ấy về quá khứ của mình. Anh ấy nói không quan tâm, chỉ muốn bên chị. Chị cũng nói nếu đến với chị, có thể sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của anh ấy, nhưng anh ấy không để tâm, vẫn muốn ở bên."

Nghe xong, Tống Lan nghiêm túc khuyên nhủ: "Chị Phương, đừng vội quyết định. Hãy để anh Tống chứng minh lòng chân thành. Nếu gia đình anh ấy cũng chấp nhận chị, thì hai người hãy đến với nhau. Còn nếu gia đình phản đối, chị nên cân nhắc kỹ."

Phương Huệ đồng ý: "Chị cũng nghĩ vậy, cứ để thời gian trả lời. Nhưng mà, chị thấy chị Nguyệt Anh luôn nhìn chị khó chịu, như thể sợ chị có tình cảm với anh Tiêu.

DTV

Vì thế nên mỗi khi về nhà, chị đều hạn chế xuống lầu, tránh mặt. Nếu không phải vì em về, chị đã chẳng muốn ngồi chung với họ. Em nói xem, sau này chúng ta phải sống chung thế nào đây?"

Tống Lan vỗ vai chị ta, trấn an: "Chị đừng lo. Em nghĩ anh Tiêu sẽ nói chuyện rõ ràng với chị dâu tối nay. Nếu chị ấy vẫn không thay đổi, em sẽ nghĩ cách giải quyết."

"A Lan, thật xin lỗi, lại khiến em phiền lòng rồi."

"Chuyện này không phải lỗi của chị, không cần xin lỗi. Nếu chị Nguyệt Anh không thay đổi suy nghĩ và tiếp tục làm loạn như thế, thì chẳng ai được lợi cả. Vì vậy, em mới nói nặng lời một chút, hy vọng anh Tiêu và chị ấy có thể coi trọng vấn đề này, nếu không thì..."

Tống Lan ngừng lại, nhưng trong lòng cô đã xác định rõ.

Cô không muốn việc giúp đỡ người khác lại đem đến rắc rối cho mình.

Cô giúp gia đình họ có cuộc sống tốt hiện tại không phải là điều đương nhiên.