Trọng Sinh Mang Theo Siêu Thị Tỷ Đô

Chương 474



Hiểu Hiểu vừa được đặt vào lòng mẹ liền theo bản năng tìm kiếm nguồn sữa, dáng vẻ nhỏ xíu đáng yêu làm cho Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan không nhịn được cười, cảm thấy bảo bối nhỏ của họ thật là dễ thương hết mực.

Quá trình cho b.ú diễn ra khá thuận lợi.

Đừng nhìn Hiểu Hiểu nhỏ bé yếu ớt như chú mèo con mà nhầm tưởng, sức lực của bé thực ra không hề nhỏ.

Hai người nghe thấy âm thanh "ục ục" từ cổ họng bé mà không khỏi phì cười.

Diệp Tĩnh Viễn thấy bé con toát mồ hôi vì b.ú mút, lập tức lấy một miếng khăn mỏng nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán cho bé.

Lần đầu làm cha, Diệp Tĩnh Viễn cảm nhận được cảm giác yêu chiều con gái đến độ "ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rơi, đặt vào tim cưng chiều."

Tống Lan thấy thái độ trân quý con gái quá mức của Diệp Tĩnh Viễn, trong lòng có chút ghen tị, không khỏi phàn nàn: "A Viễn, hóa ra anh là người cuồng con gái đấy à! Có vẻ sau này vị trí của em phải lùi lại sau rồi."

Diệp Tĩnh Viễn thấy Tống Lan trưng vẻ mặt hờn dỗi chu môi, lập tức hiểu cô đang nghĩ gì.

Anh nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ôm lấy vai cô, cưng chiều nói: "Lan Lan, em mãi mãi là người đầu tiên trong lòng anh, các bé cũng không thay thế được. Không có em, làm sao có được chúng? Đúng không?"

Nhìn gương mặt đầy vẻ nịnh nọt của Diệp Tĩnh Viễn, Tống Lan không nhịn được bật cười, lườm yêu anh một cái: "Anh biết ăn nói đấy!"

Diệp Tĩnh Viễn nhìn bảo bối nhỏ trong lòng Tống Lan, trong lòng lẩm bẩm: "Bé cưng của cha, mẹ con sau này sẽ là vua giấm đấy. Cha phải chiều con thế nào đây? Nếu mẹ con giận, cha vẫn phải dỗ dành mẹ con trước. Lúc đó, con nhớ giúp cha nhé."

Không biết có phải Hiểu Hiểu cảm nhận được lời "oán trách" của cha không, mà đột nhiên bé mở to đôi mắt đen láy, liếc cha mình một cái.

Diệp Tĩnh Viễn lại như hiểu được ánh mắt của bé, như thể đang nói: "Cha đúng là đồ ngốc-"

Diệp Tĩnh Viễn lập tức cạn lời...

Xin hỏi ai hiểu nỗi lòng bị con gái mới sinh khinh bỉ!

Nếu Tống Lan biết được những suy nghĩ trong lòng anh, cô chắc chắn cũng sẽ giống con gái mà khinh bỉ anh không khác gì!

"Diệp thiên tài, anh có thấy mình trẻ con không đấy?"

DTV

Vừa mới sinh con, anh làm cha rồi mà cũng trở nên ngây thơ trẻ con theo luôn sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Có lẽ nhờ chế độ dinh dưỡng trong thai kỳ tốt, nên sữa của Tống Lan rất dồi dào.

Sau khi cho Hiểu Hiểu b.ú no, cô nhờ Phương Huệ bế Dương Dương đến để tiếp tục cho bé bú.

Cặp song sinh này có lẽ là sinh đôi khác trứng, dù trông có nét giống nhau, nhưng vì giới tính khác biệt, nên vẫn dễ dàng nhận ra nét khác nhau trên khuôn mặt.

Khuôn mặt của Hiểu Hiểu mềm mại và dịu dàng hơn.

Còn Dương Dương thì trông như một cậu nhóc nam tính nhỏ bé, toát lên vẻ cứng cáp và rạng rỡ.

Tuy nhiên, có một điểm chung là cả hai bé đều vô cùng xinh xắn.

Đôi mắt của cả hai đều to, đen, và sáng lấp lánh như hai quả nho đen óng ánh nước, nhìn ai cũng khiến lòng người ta tan chảy, chỉ muốn dâng hiến mọi điều tốt đẹp nhất trên đời cho các bé.

Giờ đây Tống Lan mới thật sự hiểu tại sao người ta nói tình yêu và hôn nhân của hai người chỉ thực sự trọn vẹn khi có con cái.

Cảm giác viên mãn và hạnh phúc của việc có con thật khó mà diễn tả, như thể khi có chúng, bạn đang sở hữu tất cả vẻ đẹp của thế giới.

Khi Tống Lan vừa thức dậy, thì Đổng Dao và chị Nga đã lại đến, mang theo nồi canh gà vừa nấu xong.

Sáng và trưa nay, chị Nga đã đến hai lần để đưa đồ ăn cho Diệp Tĩnh Viễn và Tống Lan.

Nhưng vì cô vẫn còn ngủ say, nên đồ ăn được anh giải quyết.

Lúc này, khi Tống Lan vừa bắt đầu nhấm nháp chén canh gà tươi nóng, em trai em gái cô cùng chị Kim, Nguyên đại sư và Hạo Nhiên cũng đến.

Chị Kim cũng mang theo một nồi canh gà, một rổ hoa quả, cùng một bó hoa tươi, bảo rằng là do đại thiếu gia Tống Văn Thao dặn dò.

Nghe vậy, lòng Tống Lan lại cảm thấy ấm áp vô cùng.

Tống Tiểu Tuệ líu lo nói với Tống Lan: "Chị, bọn em vốn định đến thăm chị từ sáng, nhưng chị Kim bảo rằng chị vừa sinh con, chắc chắn rất mệt, cần ngủ một giấc thật ngon để có sức tiếp đón bọn em, nên bọn em mới đợi đến chiều mới tới."

Tống Lan nhìn chị Kim đầy cảm kích: "Cảm ơn chị Kim, chị thật chu đáo."