Với viễn cảnh như vậy, Quý Kiến Quân dĩ nhiên muốn trồng thêm nhiều anh đào, nên vườn cây ăn quả thứ ba, anh trồng ngay một nửa.
Mãi bận rộn đến cuối tháng ba, vườn cây thứ ba mới coi như xong việc. Tiếp theo là để Thái Triển Quốc và Quý Quang Tông hai người tưới nước bón phân, còn lại Quý Kiến Quân tạm thời chưa có kế hoạch gì.
Đầu năm, Quý Kiến Quân đã chở một lứa cá giống mới về, thả thẳng xuống đập nước. Cá từ năm ngoái vẫn còn một ít cá lớn trong đó, chưa vớt hết, vì Quý Kiến Quân định sẽ có cá bán quanh năm. Anh thường xuyên đi vớt, không có ý định tát cạn, vớt được cá nhỏ thì thả lại nuôi tiếp, cá lớn thì bán, cứ thế tuần hoàn.
Ngoài cá giống, còn có dê và vịt. Vịt được bắt về trước, 50 con vịt con, hai con vịt mẹ dẫn chúng đi kiếm ăn ở đập nước. Dê thì đầu xuân mới bắt về, hơn ba mươi con. Chuồng dê và chuồng vịt đều đã dựng xong, ở vừa vặn.
So với năm ngoái nhàn rỗi, năm nay bác Hứa và Tô An Bang bận rộn hơn nhiều, vì Quý Kiến Quân gần như giao hết việc cho hai người họ. Còn Hứa Hà Sơn và Tô Trư Mao thì cũng bắt đầu bận, vì ngay đầu năm nay, Quý Kiến Quân đã đặc biệt đi một chuyến đến Đại học thành, dùng số tiền tiết kiệm được từ năm ngoái để mua thêm một cửa hàng nữa.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Cửa hàng này nằm trên một con phố khác so với cửa hàng cũ của anh. Trước đây, mua cửa hàng của ông Cao hết 5000 đồng, mà mới có mấy năm, giá đã tăng vọt thêm 1500 đồng. Quý Kiến Quân phải bỏ ra 6500 đồng mới mua được cửa hàng đó, mà diện tích còn nhỏ hơn cửa hàng của ông Cao một chút.
Nhưng Quý Kiến Quân cũng coi như hài lòng. Vốn dĩ anh nghĩ chủ nhà này sẽ không bán, anh còn định đi mua ở chỗ xa hơn, không ngờ bây giờ họ lại đổi ý. Giá 6500 đồng đúng là hơi cao, Quý Kiến Quân cũng đã mặc cả, nhưng đối phương nhất quyết không chịu. Quý Kiến Quân đành gật đầu, ngay trong ngày đã sang tên cửa hàng.
Sau đó, anh tìm người trang trí trước đây đến sửa sang lại cửa hàng này, thế là từ một cửa hàng ban đầu đã trở thành hai. Tuy cách nhau một con phố, nhưng lượng người qua lại ở đó rất đông, nên tuy đắt một chút nhưng anh cảm thấy tiền bỏ ra cũng đáng giá.
Tôn Đại Sơn và chị Hà cũng được anh phân công đến hai cửa hàng khác nhau. Tết năm nay khi họ về quê, họ cũng đã đến chơi, Quý Kiến Quân đã hé lộ với họ rằng năm nay sẽ mở thêm một cửa hàng, hai người mỗi người quản một cửa hàng, rồi thuê thêm hai người thật thà, biết làm việc. Bên Tôn Đại Sơn thuê một cậu trai, bên chị Hà thuê một cô gái, để họ tự mình chọn người, chủ yếu là phải thật thà và chăm chỉ. Dù sao cửa hàng của anh có bán gà, còn phải giúp khách làm gà.
Và thật thà cũng là điều bắt buộc, vì cửa hàng mỗi ngày đều phải kiểm kê hàng hóa, không muốn tự rước phiền phức vào người thì người tìm được phải thật thà, không có những thói hư tật xấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Về lương, Tôn Đại Sơn và chị Hà đều được tăng lên 40 đồng, bây giờ không còn phụ cấp mười đồng tiền ăn nữa. Còn hai người làm công mới, một tháng 35 đồng. Mức lương 35 đồng ở Đại học thành không phải là cao, nhưng cũng là mức lương phổ biến. Thuê một phòng đơn bình thường một tháng khoảng ba bốn đồng, tiền ăn uống đắt hơn một chút, mười lăm mười sáu đồng, một tháng vẫn có thể dư ra khoảng mười lăm đồng.
Nhưng cửa hàng mà Quý Kiến Quân mua đều là loại có thể ở lại được. Hiện tại Tôn Đại Sơn và chị Hà đều không ở cửa hàng mà đã chuyển về khu chung cư của họ, nên hai người làm công thường sẽ ở lại cửa hàng, tiết kiệm được chi phí.
Cứ tưởng Tôn Đại Sơn và chị Hà sẽ đi tìm người khác, không ngờ hai vị này lại trực tiếp để ba mẹ Tôn ra tay, nhưng cũng có gọi thêm một cậu cháu họ hàng.
Ba mẹ Tôn tuy không đi làm, dựa vào con trai nuôi, nhưng thực ra hai người vẫn chưa già lắm. Ba Tôn lớn tuổi hơn một chút, năm nay 58, mẹ Tôn 57, nhưng cả hai đều chưa quá già. Hai người liền qua bên Tôn Đại Sơn giúp đỡ. Còn cậu cháu họ hàng kia thì được gọi đến cửa hàng của chị Hà giúp việc. Cậu này năm nay mười chín, là cháu ruột bên nhà mẹ đẻ của chị Hà, đáng tin cậy. Hơn nữa, hai vợ chồng đều rất cẩn thận, dù sao họ còn nợ Quý Kiến Quân 3000 đồng, mà đó không chỉ là tiền, còn là một ân tình lớn. Sao họ có thể tùy tiện tìm người được?
Kiến Quân cũng đã xem qua, ba mẹ Tôn thì thôi, trông cửa hàng cũng được, làm gà các thứ thì có thể để Tôn Đại Sơn làm. Hơn nữa, hai người họ tính lương một người, Quý Kiến Quân không thấy thiệt. Còn cháu trai của chị Hà, Hà Hữu Tài, cũng là người thật thà, tay chân thô ráp, rõ ràng là người quen làm việc nặng.
Và từ năm nay, thời gian hoạt động của cửa hàng đã thay đổi. Trước đây, cửa hàng thường mở cửa lúc 6 rưỡi sáng và đóng cửa vào khoảng thời gian đó buổi tối. Bây giờ, Tôn Đại Sơn và chị Hà đều tự kéo dài thời gian, mở cửa đến khoảng 9 giờ tối mới đóng. Sáng hôm sau cũng mở cửa lúc 6 giờ. Hai vợ chồng đều rất chăm chỉ.
Quý Kiến Quân định năm nay sẽ xem xét lợi nhuận, nếu tốt thì sang năm sẽ cho họ thêm một ít. Dù sao hai vợ chồng này thật sự rất chăm chỉ, anh nhìn cũng rất hài lòng, không uổng công giúp họ mua căn nhà đó. Tuy chỉ có 80 mét vuông, nhưng qua một năm đã tăng giá gần một trăm đồng, gián tiếp giúp hai vợ chồng kiếm được một trăm đồng. Hơn nữa, nếu để đến bây giờ thì chưa chắc đã mua được.
Và từ năm nay, hai vợ chồng cùng hai ông bà già và ba đứa con đều đã chuyển đến Đại học thành. Bảy người ở trong căn nhà 80 mét vuông, thực sự có chút chật chội. Dù sao cũng là hai phòng một khách, hai vợ chồng một phòng ngủ cùng cô con gái nhỏ, hai ông bà một phòng, hai cậu con trai còn lại thì ngủ dưới sàn trong phòng khách.
Chật thì có chật, nhưng rõ ràng Tôn Đại Sơn và chị Hà đều đặc biệt hài lòng với cuộc sống hiện tại, đặc biệt là với công việc đang làm, họ cũng rất có trách nhiệm. Bây giờ lương của hai vợ chồng đều là 40 đồng, cộng thêm lương của ba mẹ Tôn tính là một người, 35 đồng, một tháng đã có thu nhập hơn 100 đồng. Nhưng họ không cần phải chi thêm tiền thuê nhà, chỉ có chi phí sinh hoạt bình thường và tiền điện nước. Một tháng chi tiêu 50 đồng đã là tối đa, trong đó còn bao gồm cả tiền đồ dùng học tập cho con cái, nếu không thì 40 đồng cũng đủ sống. Như vậy một tháng có thể tiết kiệm được không ít.
Còn cháu trai của chị Hà, Hà Hữu Tài, nghe nói một tháng được cho năm đồng tiền sinh hoạt, ăn cùng nhà cô dì, còn ở thì ở thẳng tại cửa hàng, một tháng có thể tiết kiệm được 30 đồng!