Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 134



Ở cả hai kiếp cộng lại, số lần đi ra nước ngoài của cô đúng là đếm được trên đầu ngón tay.

Sáng hôm sau, cô nhận được tin nghệ sĩ mới vào của Vương Lâm đã biến mất rồi.

 

Quả nhiên Vương Lâm không làm cô thất vọng, hiệu suất làm việc rất nhanh.

"Tiểu thư, trong sáng nay, Vương Lâm cũng tuyên bố sẽ khuyên góp một số tiền lớn vào quỹ bảo trợ trẻ em ạ." Tiểu Mỹ tiếp tục nói.

"Nếu ngay từ đầu ông ta đã làm việc tốt như vậy thì em cũng không phải cất công đến Hạo Tinh một chuyến rồi." Diễm Tinh ngồi vừa chỉnh lại đầu tóc nói.

"Dạ." Tiểu Mỹ cười đồng tình với cái người gọi là Vương Lâm kia.

"Tiểu thư, sáng nay Tần thiếu nhắn cho tôi, nói khi nào tiểu thư dậy thì gọi cho Tần thiếu ạ."

"Vậy sao? Để em gọi Phong ca ca." Nghe thấy sáng nay Tần Phong gọi điện, vẻ mặt không chút biểu cảm gì của Diễm Tinh thay bằng vẻ mặt phấn khởi.

Khiến cho Tiểu Mỹ đứng một bên không khỏi cảm thán, tiểu thư của cô vẻ mặt thay đổi cũng khá nhanh đó.

Diễm Tinh gọi điện thoại cho Tần Phong.

 

Tiếng chuông đổ một lần bên kia một giọng nói nam tính đã vang lên.

"A Tinh, dậy rồi à."

 

"Vâng, anh nói em gọi cho anh có việc gì không ạ?" Diễm Tinh điềm đạm nói.

"Tôi gọi để nói cho em biết, 7 giờ tối nay chúng ta sẽ bay, em chuẩn bị một chút.

 

Bây giờ tôi sẽ bảo Jason đón em đến Trừng Viên."

"Em biết rồi ạ." Diễm Tinh mỉm cười nói sau đó cúp máy.

"A Mỹ, chị chuẩn bị đồ đạc xong chưa? Chúng ta bây giờ sẽ đến Trừng Viên, tối nay sẽ bay." Cô quay sang nhìn Tiểu Mỹ nói.

"Dạ đồ đạc của tôi đã sắp xếp xong cả rồi ạ." Tiểu Mỹ gật đầu.

Khoảng 20 phút sau, Jason đã đến trước cửa nhà.

 

Anh cứ nghĩ cô chủ nhỏ này lần đầu tiên đi xa nhà hẳn là đồ đạc mang đi sẽ nhiều.

 

Đã chuẩn bị sẵn tinh thần vác mấy cái vali lên xe.

 

Nhưng khi nhìn thấy đồ đạc của của vị tiểu thư này anh không khỏi ngạc nhiên.

 

Chỉ có một chiếc vali nhỏ này thôi à? Không phải còn có gì chưa chuyển ra đó chứ?

Diễm Tinh thấy Jason liếc mắt vào trong, bộ dáng giống như đang đợi gì đó, cô lên tiếng hỏi: "Sao vậy? Anh đang tìm gì sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"À không phải ạ, tôi đang xem tiểu thư có còn đồ gì không thôi." Jason lắc đầu cười gượng nói.

"Không đâu, của tôi chỉ có cái vali này thôi." Diễm Tinh nghe vậy thì lắc đầu, chỉ chỉ vào cái vali trước mặt mình rồi nhìn Jason nói.

"Vậy để tôi giúp tiểu thư chuyển nó lên xe ạ." Jason thấy thật sự không còn cái vali nào nữa mới đem vali cất vào cốp xe.

Rất nhanh buổi tối chiều cũng đã đến.

 

Hôm nay Tần Phong về sớm hơn mọi ngày, 5 giờ hắn đã có mặt ở Trừng Viên.

 

Hai người ăn chút đồ lót dạ sau đó lên sửa soạn một chút.

 

Diễm Tinh mặc một chiếc váy màu hồng phấn nhẹ nhàng thoải mái dài đến đầu gối.

 

Thời tiết buổi tối có vẻ so với sáng lạnh hơn nên cô khoác ngoài chiếc áo len màu trắng.

 

Nhìn thanh thuần giống như thiên sứ.

Tần Phong nhìn cô mặc như vậy thì nhíu mày, quay sang Tiểu Mỹ phân phó: "Đi lên lấy cho tiểu thư của cô thêm áo khoác dài." Sau đó đến bên cạnh Diễm Tinh, không hài lòng nói: "Bên Mỹ thời tiết lạnh, em còn muốn ăn mặc thế này?"

"Nhưng sang Mỹ em có thể thay đồ.

 

Bây giờ mặc mặc áo bông dày cộp mới là làm khó em." Diễm Tinh nhăn mày.

Tần Phong không cho ý kiến.

 

Đợi Tiểu Mỹ mang chiếc áo khoác xuống, Tần Phong cùng Diễm Tinh đi ra ngoài xe, đến nhà chính Tần Gia.

 

Bộ trang phục kia thì đã được chuyển lên máy bay từ trước.

Ở Trừng Viên dù rộng rãi, nhưng nếu để máy bay tư nhân đáp thẳng xuống đó e là sẽ không bay lên được cho nên họ phải đến nhà chính Tần Gia.

Chiếc xe dần dần lăn bánh, nửa tiếng sau cũng có mặt tại nhà chính Tần Gia.

 

Người gác cổng thấy đây là xe riêng của đại thiếu và đã được dặn từ trước, liền ngay lập tức mở cổng.

 

Chiếc xe của Tần Phong đi qua khuôn viên, cũng không đi vào nhà chính mà đi thẳng đến chỗ một chiếc máy bay to lớn đang đậu.

Diễm Tinh vừa định mở cửa xuống xe thì bị Tần Phong ngăn lại, hắn kéo cô vào lòng muốn bế cô lên.

 

Hành động của hắn khiến Diễm Tinh bất ngờ, theo phản xạ cô giơ tay đấy hắn ra hỏi: "Anh định làm gì vậy?"

"Em muốn công khai cho mọi người biết em cùng tôi đi sang Mỹ?" Tần Phong không trả lời cô mà hỏi ngược lại một câu.