3.
Tôi đã đánh giá thấp cảm giác rung động mà cô ấy mang lại. Mấy lần gặp người có dáng vẻ giống cô ấy, tôi đều nhầm tưởng là cô ấy thật.
Nhưng mỗi lần nhìn rõ khuôn mặt, cảm giác hụt hẫng dâng lên tận tim khiến chính tôi cũng hoảng hốt.
Ha, không ngờ một kẻ nghiện việc như tôi cũng có ngày bị cảm xúc chi phối như thế này.
Lần tới gặp lại cô ấy, có khi là trong buổi họp phụ huynh của Lý Gia Hòa chăng?
Thôi, chuyện đó đâu phải việc tôi nên lo.
Có lẽ, chỉ có công việc mới hợp với tôi nhất.
Trưởng phòng nhân sự nói cô trợ lý cũ xin nghỉ về quê lấy chồng, bảo tôi chọn một trong mấy sinh viên đại học ứng tuyển thực tập năm nay.
Tôi thắc mắc sao còn trẻ mà đã vội lấy chồng.
Chị ấy lại bảo, suy nghĩ của phụ nữ khác đàn ông, phụ nữ chỉ mong gả được cho người tốt.
Tôi nghĩ về lời chị ấy nói — phụ nữ, thật sự chỉ cần lấy được người tốt là đủ sao?
Nếu cô gái đó thật sự gả cho Lý Gia Hòa, chẳng phải là tiêu đời rồi à?
Tôi vừa lật hồ sơ, vừa nghĩ vẩn vơ, thì bất chợt khuôn mặt tươi cười ấy hiện lên trước mắt.
Xác nhận lại tên — không sai, đêm đó tôi nghe bạn bè cô ấy gọi là Trần Nam Phi.
Cô ấy cũng nộp đơn thực tập vào công ty tôi.
Thì ra cái gọi là “cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị” là thế này sao?
Tôi lập nghiệp, làm công ty cho đàng hoàng, là để dùng vào chuyện thế này à?
Tôi không kìm được mà bật cười khẽ, rồi gửi tên cô ấy cho trưởng phòng.
4.
Ngày đầu tiên đi làm, tôi đã nghe thấy cô ấy hỏi Lý Diễn Bác có bạn gái chưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi hơi nhíu mày—cô ta chẳng phải là bạn gái của Lý Gia Hòa à? Giờ lại quan tâm đến Lý Diễn Bác nữa sao?
Thật ra tính cách cô ta là thế này à?
Tôi bắt đầu thấy bực, dứt khoát quăng cho cô ta một đống tài liệu, bắt viết báo cáo.
Tối đến, chị tôi gọi tôi qua nhà ăn cơm. Tôi nghi ngờ chị lại định giới thiệu đối tượng gì đấy, nên từ chối. Ai ngờ chị đem cả mẹ ra ép tôi.
Quả nhiên, tôi vừa bước vào cửa, một cô gái trang điểm lộng lẫy đã đỡ mẹ tôi ra chào đón.
Tôi thừa nhận, trông cô ấy khá xinh. Nhưng tôi e là tối nay mình sẽ làm mất hứng cả nhà.
Chị tôi từ bếp bước ra, cười tươi rói giới thiệu: "Đây là..."
"Chào cô, tôi là Tượng Sâm Nhiên. Tôi không biết họ đã nói gì với cô, nhưng tôi nghĩ chúng ta không hợp đâu. Xin lỗi nhé."
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Vừa dứt lời, chị tôi liền giáng cho tôi một cái tát vào đầu.
"Nói bậy cái gì thế? Đây là bạn gái của Gia Hòa!"
Tôi c.h.ế.t đứng tại chỗ, chỉ muốn biến mất cho rồi.
Nghe thấy tên mình, Lý Gia Hòa chẳng biết từ đâu chui ra.
"Cậu tới rồi à? Đây là bạn gái cháu, Thiến Thiến."
Nói xong, cậu ta quay sang nhìn cô gái kia, cô ấy bẽn lẽn cúi đầu.
Tôi liếc qua, hỏi: "Cháu chắc là mình chỉ có đúng một cô bạn gái chứ?"
Chị tôi nghe vậy lại định ra tay thêm lần nữa, nhưng lần này tôi kịp né.
"Cậu nói gì vậy, đương nhiên là chỉ có một! Cậu đừng hại cháu chứ!"
Gia Hòa vội nắm lấy tay bạn gái, sợ tôi lỡ miệng làm hai người họ hiểu lầm.
Chị tôi cũng xúm lại nói thêm: "Thiến Thiến, đừng để ý đến chú nó, già đầu rồi mà còn ế, thấy người ta yêu nhau thì ghen tỵ ấy mà. Vào nhà chơi đi, cơm xong chị gọi."
Ghen tỵ cái quái gì chứ. Tôi cười nhạt—tôi chỉ đang xác minh một vài chuyện rất quan trọng đối với mình thôi.
Ngay sau đó, tôi nhắn tin cho Trần Nam Phi, bảo cô ấy cùng tôi đi công tác.