Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 16



Ta hoảng hốt đứng dậy lấy khăn lau, vết nước lại càng lan rộng, trong lúc hốt hoảng, ta không chịu nổi men rượu ngã vào lòng Thái tử, hai tay thuận thế vòng qua cổ hắn.

"Điện hạ. . ." Giọng ta có chút quyến rũ, hơi thở nóng hổi nhuộm đỏ tai hắn.

Thái tử bế ngang ta lên, xoay người nhanh chóng đặt lên giường, nha hoàn hầu hạ bên cạnh rất có ánh mắt hạ rèm lui xuống.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nến đỏ chiếu rọi, xuyên qua rèm the, bóng người chồng chéo ẩn hiện, bật ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

Ma ma đã dạy ta quy củ hầu hạ: không được nhìn thẳng, tránh xúc phạm quý nhân; không được lên tiếng, tránh quấy rầy quý nhân; không được lả lơi, làm hỏng đức hạnh của quý nhân.

Tóm lại, ta chỉ là một người hầu kiêm chức sinh đẻ, đối với Thái tử đừng nói đến tình yêu, ngay cả dục vọng cũng không thể có, nếu không chính là quyến rũ Thái tử phạm sai lầm.

Ta đương nhiên sẽ không nghe theo, lúc này người duy nhất ta có thể dựa vào chính là Thái tử, dựa vào sự sủng ái nhất thời này của hắn với ta, nhất định phải cho khách hàng trải nghiệm hoàn hảo nhất, có bảo hiểm hưu trí hay không, phải xem mấy ngày này.

Từ trong mắt hắn, ta thấy được gương mặt của mình đang kìm nén ái dục, ta ôm chặt lấy hắn, bên tai gọi Điện hạ, cũng chịu đựng ái dục của hắn.

"Tĩnh Thù. . . Tĩnh Thù. . ." Thái tử dường như hoàn toàn sa vào, giáo dưỡng từ nhỏ khiến hắn không nói ra được những lời thô tục, chỉ lặp đi lặp lại cái tên giả ta bịa ra, động tác cũng càng thêm mãnh liệt.

Rèm the buông xuống, mây mưa vừa tạnh, ta thấy trong kẽ móng tay mình có những vệt m.á.u đỏ.

"Điện hạ, ta, ta làm ngài bị thương rồi. . ." Giọng ta mang theo tiếng khóc, đuôi mắt còn có vệt lệ chưa khô, càng thêm đáng thương.

"Không sao, ta rất thích." Hắn cầm tay ta đặt lên một nụ hôn.

Ta vùi mặt đầy thẹn thùng vào n.g.ự.c hắn, ngập ngừng nói: "Điện hạ kim chi ngọc diệp, nếu bị thương thì sao được, thiếp đi lấy chút thuốc tới." Lúc này ta như đầu óc không tỉnh táo, quên mất Xuân Đào và cung nhân đều đang đợi sai sử bên ngoài, đứng dậy định tự mình đi lấy thuốc.

Không đợi Thái tử trả lời, ta tự ý khoác áo ngủ xuống giường, trong lòng đếm ngược xem khi nào hắn sẽ ôm ta trở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-16.html.]

Quy củ trong cung, lúc hầu hạ không được cởi áo ngủ và áo lót, ta tất nhiên cũng không nghe theo, thậm chí khi Thái tử động tình, luống cuống cởi y phục còn giúp hắn một tay.

Trên người ta chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh.

Có nam nhân nào chịu được sự cám dỗ như vậy?

Thái tử không thể, trong phút chốc, hắn có phần thô bạo kéo eo ta vào lòng.

"Điện hạ. . ." Ta như thẹn như giận, vùng vẫy không chút sức lực, lúc cử động áo ngủ tuột xuống, để lộ xuân sắc đầy phòng.

"Có khanh như vậy, chính là thuốc hay."

. . .

9

Từ khi xảy ra chuyện phu thê, mối quan hệ giữa ta và Thái tử có thể nói là tình nồng ý mật, như đôi tình nhân đang yêu say đắm, hận không thể lúc nào cũng ở bên nhau.

Thái tử còn chưa vào triều, ban ngày hoặc là theo tiên sinh đọc sách, hoặc là ôn tập trong thư phòng, ta cũng thường đến thư phòng hầu hạ.

Danh nghĩa là hầu hạ, thực ra không cần ta làm gì, chỉ cần bày thêm một bàn trong phòng để luyện chữ. Chưa chép xong tập chữ, hắn đã bắt đầu chuẩn bị mẫu tô cho ta.

Đây chính là điều ta muốn, hắn càng đầu tư nhiều cho ta, chi phí bỏ ra cho ta càng nhiều, càng coi trọng ta.

Lúc nhàn rỗi, Thái tử cũng đọc thơ, gặp được bài hay thì phải thưởng thức một phen, cao hứng còn làm một bài.

Ta luôn chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại lấy góc nhìn của người mới học nói vài câu, tuy lời lẽ đơn giản thô thiển, nhưng thường có đôi phần đạo lý.

Thái tử thấy được mục tiêu, không quản ta mới biết được mấy chữ, kéo ta lấy mai đỏ trong viện làm đề làm thơ.