Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 21



Thái tử không đáp lại ngay, một lúc lâu sau mới đỡ ta dậy: "Không liên quan đến nàng. Đất lạnh, đừng quỳ hỏng thân thể. Đã không còn hứng thú vui chơi nữa, vậy về sớm thôi."

"Vâng." Ta thở phào nhẹ nhõm, hôm nay coi như đã vượt qua ải này.

Nhị cô nương đến quá đột ngột, ta không kịp tính toán trước, nhưng cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, đành phải liều một phen.

Kết quả tệ nhất không ngoài việc chọc giận Thái tử, hoàn toàn mất đi sủng ái của hắn, nhưng chỉ cần có thể ngăn chặn khả năng cô nương của Thành Quốc công phủ trở thành Thái tử phi, những hy sinh này đều đáng giá.

Sủng ái của hắn sớm muộn gì cũng sẽ phai nhạt, sẽ chuyển sang người khác. Ta đã có được thứ để yên thân gửi phận rồi.

Có thánh chỉ của Hoàng đế, bất kể ai làm Thái tử phi cũng sẽ không làm khó ta, trừ các cô nương của Thành Quốc công phủ. Họ có Thái hậu chống lưng, trước kia ta lại là nô tỳ của Thành Quốc công phủ, sinh ra đã thấp một bậc.

Sau khi về Đông cung, Thái tử liên tiếp mấy ngày không đặt chân đến Ký Xuân viện, cũng không triệu ta đến thư phòng hầu hạ. Ta ngoài việc gửi ít đồ ăn điểm tâm, không dám có động thái gì lớn.

Xuân Đào và những người khác rất lo lắng, nhưng biết tính ta, cũng không dám xúi giục ta làm gì, chỉ có thể đặt tâm tư vào chỗ khác.

Chẳng bao lâu sau, nàng ấy báo cho ta biết Thái tử đã đưa hai tỳ nữ Thái hậu gửi đến cho người khác.

Vài ngày sau nữa, nghe nói Thành Quốc công phủ đánh c.h.ế.t một nha hoàn nhất đẳng bên cạnh cô nương nào đó.

Thái tử cuối cùng cũng chịu gặp ta, cùng ta dùng bữa, cũng nghỉ lại chỗ ta, chỉ là không thân mật như trước. Ở trước mặt hắn ta cũng có thêm vài phần câu nệ.

Hơn một tháng sau, ta nhận được ý chỉ của Thái hậu, triệu ta vào cung thỉnh an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-21.html.]

11

Thái hậu là dưỡng mẫu của đương kim Hoàng thượng, có ân nuôi dưỡng nâng đỡ đối với Hoàng thượng, cũng đã gả chất nữ nhà mình cho Hoàng thượng khi còn là Thái tử.

Nếu không có sự giúp đỡ của Thái hậu, Hoàng thượng tuyệt đối không thể kế thừa ngôi vị. Sau khi Hoàng thượng lên ngôi, Thái hậu vẫn nắm giữ triều chính nhiều năm, có uy vọng rất lớn trước các đại thần tiền triều.

Hoàng thượng không có nhiều con nối dõi, chỉ có một trai ba gái. Thái tử là nhi tử duy nhất sống đến tuổi trưởng thành. Sau khi Hoàng hậu mất vì bệnh, Thái tử vẫn luôn được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của Thái hậu, đến khi trưởng thành mới dời đến Đông cung.

Những điều này đều do Thái tử nói cho ta. Khi biết Thái hậu triệu ta vào cung, hắn cũng tỏ vẻ bất an rõ ràng, dặn dò ta nhiều lần. Quan hệ của ta với hắn cũng dịu đi không ít.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Mấy ngày trước cô. . . chắc Hoàng tổ mẫu sẽ giận cá c.h.é.m thớt lên nàng." Thái tử có chút hối hận, không phải hối hận việc mình đã làm, mà là hối hận đáng lẽ có thể làm tốt hơn, lại vì nhất thời xúc động để lại nhược điểm.

"Điện hạ đối xử với thiếp thế nào, thiếp đều hiểu rõ trong lòng. Nếu có thể giải một phần phiền não cho Điện hạ, thiếp làm gì cũng cam lòng."

"Nàng được phụ hoàng đích thân sắc phong, nên dù Hoàng tổ mẫu có ý gây khó dễ cũng sẽ không quá mức đâu. Cứ kính cẩn ngoan ngoãn một chút, về ta sẽ bù đắp cho nàng."

Ta gật đầu đáp ứng, không thấy việc gánh tội thay cho Thái tử có gì không ổn.

Thời phong kiến chẳng phải đều như vậy sao? Quân vương không thể có lỗi, lỗi là ở gian thần mê hoặc thánh thượng, là ở hoạn quan nịnh bợ vô sỉ, là ở mỹ nhân họa thủy nhiễu loạn triều cương.

Giờ ta chính là hồng nhan họa thủy đó, may là chỉ là chuyện hậu cung, nhiều nhất là phạt quỳ hoặc đánh gậy, không đến mức đòi lấy mạng ta giống như Dương Quý phi treo cổ tự vẫn ở Mã Ngôi Pha.

Nếu có thể đổi lấy thêm nhiều thương tiếc và sủng ái của Thái tử, chịu một trận khổ này cũng đáng.