Nếu thật sự có thai, thai kỳ đầu đã quỳ lâu như vậy, liệu có ảnh hưởng đến thai nhi không?
Sau khi được sủng ái, ta đã chấp nhận khả năng sẽ sinh con trong thời đại lạc hậu này, nhưng không ngờ lại bất ngờ đến vậy.
Ta tính toán lợi ích lẫn bất cập của việc có thai lúc này, thấy Thái tử vén màn giường, ta lập tức đổi sang vẻ mặt vừa mừng vừa sợ.
"Điện hạ, ta thật sự. . . thật sự. . ."
"Thái y vẫn chưa thể xác định, nhưng cũng phải chuẩn bị rồi. Nếu là thật, đây sẽ là đứa con đầu tiên của cô. Đợi nàng sinh xong, bất kể trai gái, cô sẽ xin thánh chỉ phong nàng làm Trắc phi, sau này sẽ không để ai bắt nạt nàng nữa."
Ta chưa kịp mở miệng, Thái tử đã ban cho một đặc ân lớn, hôm nay cũng coi như nhờ họa được phúc.
Trắc phi xem như bình thê, được vào ngọc điệp tông thất. Khi địa vị Thái tử vững vàng, ngay cả nữ nhi quan văn võ nhị tam phẩm cũng có thể làm Trắc phi, vậy mà hắn lại chịu ban cho ta.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nếu được làm Trắc phi, ngay cả Thái hậu cũng không thể công khai ngược đãi ta, chuyện hôm nay sẽ không tái diễn.
Ta nghĩ Thái tử sẽ bồi thường cho ta, nhưng không ngờ lại cho ta nhiều đến vậy.
"Điện hạ ưu ái, thiếp không dám nhận. Thiếp xuất thân thấp hèn, không tài không đức, sao dám đảm đương vị trí Trắc phi?"
"Cô nói nàng xứng, thì nàng xứng. Thái y nói nàng lo nghĩ quá độ, đừng nghĩ nhiều nữa."
"Nếu thiếp không có thai, chẳng phải phụ lòng tốt của Điện hạ sao?"
"Sẽ có thôi, nàng chỉ cần dưỡng tốt thân thể là được." Thái tử tháo trâm trên đầu ta, lại phát hiện một cây trâm vàng chưa từng thấy.
"Trâm này là do Nhị cô nương thưởng cho thiếp. Thiếp quỳ ngoài điện rất lâu, không biết Thái hậu nương nương đã nghỉ, may có Nhị cô nương nhắc nhở ma ma mới cho thiếp đứng dậy, còn giúp thiếp thay đồ, trang điểm lại." Lúc Thái tử về Xuân Đào đã giúp ta cởi áo ngoài, hắn không biết ta đã thay đồ.
Ta liếc mắt ra hiệu cho Xuân Đào, đợi nàng ấy bưng y phục đến mới mở miệng: "Điện hạ, bộ y phục này vẫn là của Nhị cô nương, thiếp có nên trả lại không?"
Thái tử ngoảnh đầu thấy chiếc váy lòe loẹt, cau mày: "Không cần, mang đi đốt đi, cả trâm vàng này cũng xử lý luôn. Còn y phục nàng mặc đi đâu rồi?"
"Thiếp không biết, có lẽ ở Từ Ninh cung, hoặc là trong tay Nhị cô nương. Điện hạ, thiếp có cần đi đòi lại không?"
"Nàng cũng quá bất cẩn, đồ bên người mà để rơi vào tay người khác." Thái tử có ý trách móc, ta lập tức tỏ vẻ ngoan ngoãn tủi thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-26.html.]
"Thiếp một thân một mình trong Từ Ninh cung, không dám trái ý của Nhị cô nương. Nhị cô nương chắc không hại thiếp đâu, thiếp vẫn luôn rất cung kính với nàng ấy."
"Nàng là Lương đệ có phẩm cấp, nàng ta chỉ là là một thường dân, sao phải cung kính với nàng ta. Phòng người là không thể thiếu, sau này vạn sự phải cẩn thận. Chuyện y phục cô sẽ xử lý, đừng lo lắng."
"Vâng, thiếp thụ giáo."
Mấy ngày sau đó, ta như chú nai con bị kinh sợ, vô cùng phụ thuộc vào Thái tử. Hắn áy náy trong lòng, cũng chiều theo ý ta, ngày ngày ở bên cạnh.
Nhưng vì ta tạm thời được chẩn đoán là có thai, cộng thêm trước đó đã trai giới, đã hơn nửa tháng không thân cận với hắn.
Ta thấy Thái tử cố nhịn rất khó chịu, đề nghị dùng cách khác giúp hắn giải tỏa, đều bị hắn từ chối. Hắn thương ta thân thể không khỏe nên không muốn ta mệt nhọc.
Trải qua một nạn này, Thái tử lại thêm mấy phần chân tình với ta.
Nhị cô nương gửi thiếp đến thăm, bị Thái tử lấy cớ ta thân thể không khỏe từ chối. Sau đó Thái hậu truyền triệu cũng bị từ chối, Thái tử đã quyết tâm không để ta chịu uất ức.
Một ngày nọ, nhân lúc Thái tử không có mặt, lão ma ma bên cạnh Thái hậu đích thân đến mời, ta không thể từ chối được nữa.
"Lương đệ, hay là nói rằng đã có thai đi, chắc là Thái hậu nương nương cũng không làm khó dễ hoàng tôn đâu." Xuân Đào vẫn còn sợ hãi về lần trước ta vào cung thỉnh an, không muốn ta mạo hiểm nữa.
"Thái y còn chưa chẩn đoán chính xác, chỉ cần sơ sẩy một chút là thành tội khi quân, cẩn thận lời nói. Giúp ta trang điểm đi, rồi sai người báo cho Điện hạ."
Thái tử gần như công khai bày tỏ sự bất mãn với Thái hậu và Thành Quốc công phủ, có cơ hội nhất định sẽ đàn áp thế lực của Thái hậu.
Ta lại ngồi kiệu nhỏ vào cung, ôm bụng dưới, thế công thủ đã thay đổi. Lần này vừa hay cho Thái hậu một điều bất ngờ, cũng tặng cho Thái tử một món quà lớn.
13
"Thiếp Lương đệ Lý thị, bái kiến Thái hậu nương nương, Thái hậu nương nương an khang tường thái, vạn phúc kim an."
"Miễn lễ, ban tọa."
"Thiếp tạ ơn Thái hậu nương nương." Ta hơi khom người chỉ đặt nửa m.ô.n.g lên ghế gỗ, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Thái hậu.
Có lẽ do lần trước đã quy phục với Nhị cô nương, hôm nay vào cung thỉnh an, chỉ đợi ở ngoài điện nửa canh giờ đã được diện kiến Thái hậu.