"Phì, đồ hạ đẳng, tự mình lười biếng tránh việc, còn dám kéo chủ tử cô nương vào, gan chó ở đâu ra!" Thúy Hỷ một bước xông lên, nắm tóc ta, giơ tay tát một cái.
Ta bị đánh choáng váng, chưa kịp nói lời nào, lại bị tát thêm một cái.
Đây không phải lần đầu ta bị đánh, trước đây ở chỗ người buôn người từng bị đánh dữ hơn, nhưng đây là lần đầu tiên sau khi vào quốc công phủ, còn là trong tình huống ta không phạm lỗi mà bị bới móc.
Sự việc khác thường ắt có chỗ kỳ lạ, trước đây Thúy Hỷ chỉ châm chọc ta vài câu, hôm nay lại bắt bẻ lung tung, còn ra tay đánh người, chỉ vì không thích ta, cố ý gây chuyện sao?
Ta không đánh trả, gần như là để mặc Thúy Hỷ đánh mắng, sợ đánh lại một cái, chuyện này sẽ từ "Thúy Hỷ ỷ thế bắt nạt Tiểu Mãn ở bếp" biến thành "Thúy Hỷ Tiểu Mãn đánh nhau trong phòng bếp".
Phòng bếp bị Thúy Hỷ đập phá một trận, phải đến khi vài ma ma kéo nàng ta ra ngoài mới thôi. Trên mặt ta còn lưu lại vài dấu tay đỏ máu, người thì bị đánh đ.ấ.m véo bấu, tóc tai cũng bị xổ tung, trông thật thê thảm.
Ta khoanh tay trước ngực, co ro ngồi xổm ở góc bếp, đôi mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nức nở, dáng vẻ ấm ức nhưng không dám khóc.
Sau khi các ma ma đưa Thúy Hỷ đi, thấy bộ dạng đáng thương của ta thì sinh lòng thương xót. Mọi người đều làm việc trong bếp, dù là nha hoàn bên cạnh các cô nương có được cưng chiều đến đâu cũng không thể ức h.i.ế.p người khác như vậy.
"Hôm nay ngươi cứ về nghỉ ngơi đi, ta sẽ nhờ người ra ngoài mua ít thuốc dán về. Mấy ngày tới không cần đến đây nữa, nếu các cô nương có hỏi, ta sẽ nói giúp ngươi."
"Đa tạ Lý ma ma, ta cũng không biết mua thuốc cần bao nhiêu tiền, hiện giờ trong người chỉ có từng này thôi." Ta khó nhọc móc từ trong n.g.ự.c ra một túi tiền, đưa cho Lý ma ma tốt bụng đã giúp ta nói chuyện, lúc nãy cũng chính bà ấy là người đầu tiên ra tay giúp ta ngăn Thúy Hỷ lại.
"Con bé này, thật đáng thương, hôm nay không biết đắc tội với vị thần tiên nào, lát nữa nhớ đến chùa lễ Phật, cầu Bồ Tát phù hộ."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Lý ma ma, có phải Nhị cô nương thấy ta hầu hạ không tốt nên mới. . ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-6.html.]
"Không được nói bậy." Một ma ma khác vội vàng ngắt lời ta: "Chuyện của các cô nương, chúng ta không dám nói bừa."
"Phải đấy, phải đấy, Nhị cô nương là người hiền lành nhất, làm sao có thể để nha hoàn bên cạnh ra tay với ngươi được, ta thấy là Thúy Hỷ mắt mọc trên trán nên mới trút giận lên người ngươi đấy."
"Tuy Thúy Hỷ là nha hoàn nhất đẳng bên cạnh các cô nương, nhưng dù được sủng ái thế nào thì cũng chỉ là nha hoàn, ta thấy chúng ta nên đi tố cáo với Nhị cô nương, nếu không sau này còn không phải mặc bọn họ bắt nạt."
"Đúng đúng đúng, đi tố cáo với Nhị cô nương. . ."
Mấy ma ma đưa ta về phòng rồi tức giận đi tố cáo, ta nằm trên giường vẫn vô cùng tỉnh táo.
Vết thương của ta không nặng lắm, đều chỉ là thương tích ngoài da, chỉ là giả vờ nghiêm trọng hơn để làm nổi bật việc Thúy Hỷ đơn phương bắt nạt ta.
Ta có thể cảm nhận được, hôm nay Thúy Hỷ không chỉ muốn đánh ta, mà còn muốn chọc giận ta, kích ta đánh trả.
Một khi ta ra tay với Thúy Hỷ, rất có thể sẽ bị đánh rồi đuổi ra khỏi phủ. Tuy ta hy vọng có thể được tự do, nhưng tuyệt đối không muốn bị đánh một trận rồi đuổi đi.
Thật sự đến bước đó, bị đánh c.h.ế.t tại chỗ cũng là điều có thể.
Chỉ là tại sao nha hoàn bên cạnh Nhị cô nương lại phải đuổi ta đi một cách kín đáo như vậy?
Ta cẩn thận nghĩ lại những chuyện xảy ra gần đây, những thông tin mà bản thân biết được.
Vị khách quý khiến phu nhân gọi ta đến khen ngợi chắc chắn không phải người bình thường. Hoàng hậu hiện tại xuất thân từ phủ này, nếu Hoàng hậu có con, chắc chắn sẽ thân thiết với phủ.