Mỗi lần như vậy, Nhị cô nương đều trách mắng Thúy Hỷ vài câu, bắt nàng ta xin lỗi ta. Sau khi Thúy Hỷ miễn cưỡng xin lỗi xong, Nhị cô nương lại an ủi ta.
Màn kịch chủ tử từ bi tôi tớ hiếu thuận này ta thật sự chán ngấy, nhưng vẫn phải diễn cùng Nhị cô nương. Đôi khi ta còn tự thêm diễn, cãi lại với Thúy Hỷ vài câu, rồi để Nhị cô nương đến phân xử.
Ở chung với người thông minh rất đơn giản, chỉ cần để bọn họ có cơ hội phô diễn trí tuệ của mình, chăm chú lắng nghe, vào thời điểm thích hợp thể hiện "Ồ! Ngươi thật là thông minh", bọn họ sẽ cảm thấy ngươi hiểu bọn họ.
Nhị cô nương đối với ta ngày càng tốt hơn, trang sức quần áo thưởng không ngừng, còn bắt ta mặc cho nàng ta xem.
Ở trong bếp làm việc không thiếu gì đồ ăn, ta cũng có ý muốn mập lên một chút, không kiêng khem, khuôn mặt tròn trĩnh chồng thêm một lớp cằm đôi, quần áo của cô nương mặc trên người ta cũng hơi chật.
"Nếu ngươi còn ăn nữa, quần áo này sẽ không mặc vừa đâu." Nhị cô nương rất hài lòng với hình tượng ham ăn của ta, loại nha hoàn này dù có trở thành di nương cũng không tranh đoạt danh tiếng, gây rắc rối.
"Cô nương tha cho nô tỳ đi, nô tỳ chỉ thích ăn thôi, nếu không có thì chắc sẽ khóc mất." Ta làm ra vẻ ấm ức, khiến Nhị cô nương và mấy nha hoàn khác đều bật cười.
"Cũng không biết là con quỷ đói từ đâu tới, sau này theo cô nương vào cung, đừng có làm mất mặt quốc công phủ chúng ta nhà ta." Thúy Hỷ vẫn độc miệng như vậy, lúc nào cũng không quên dẫm ta một cái.
"Ngươi đừng nói bậy, vào cung gì chứ."
"Đương nhiên là vào Đông cung của Thái tử điện hạ rồi, sau này nô tỳ không dám gọi cô nương nữa, phải gọi là Thái tử phi nương nương."
"Thôi đi, chuyện của quý nhân trong cung đâu phải là thứ chúng ta có thể bàn luận, cô nương đã hẹn với Tam cô nương đánh cờ, các ngươi mau đi chuẩn bị đi." Thấy Thúy Hỷ nói năng không đúng mực, Thúy Lan thẳng thừng chấm dứt cuộc nói chuyện. Nàng ta làm việc ổn thỏa, Thúy Hỷ cũng nghe lời nàng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-8.html.]
Đông cung đúng là nơi không tồi, nếu địa vị của Thái tử vững vàng, sau này thuận lợi kế thừa ngôi vị, ta dựa vào thâm niên hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu, cũng có thể làm một quản sự ma ma, ma ma quản sự trong cung có thể cả đời không cần kết hôn.
Hơn nữa, tính cách giả nhân giả nghĩa của Nhị cô nương cũng thích hợp làm Hoàng hậu, mau gả đi, ta đã nóng lòng muốn làm ma ma già không cần kết hôn rồi.
Nào ngờ Nhị cô nương còn chưa vào cung, ta đã vào cung trước.
Thái hậu phái ma ma bên cạnh triệu ta vào cung, ta không dám chậm trễ, vội vàng tắm rửa thay y phục, đi theo ma ma vào cung. Dọc đường ta vẫn đang khổ sở suy nghĩ gặp Thái hậu nên nói gì.
Tuy nhiên, ta không có cơ hội diện kiến Thái hậu, ma ma vừa dẫn ta vào cung đã giao ta cho hai vị giáo dưỡng ma ma học quy củ. Khi ta mới vào quốc công phủ cũng đã học qua, nhưng quy củ trong cung nghiêm hơn bên ngoài rất nhiều.
Ta học quy củ hai tháng, vừa đói vừa mệt giảm mất hơn mười cân.
Trong cung mỗi bữa đều ăn không no, thịt cá hiếm khi được thấy, món ăn này so với món ăn kia càng đạm bạc hơn. Kiếp trước tập thể hình cũng chưa từng chịu ấm ức như vậy, đồ ăn tập thể hình còn có ức gà nữa.
Hiệu quả tất nhiên là rõ rệt, hiện giờ ta có thể đứng tấn được một khắc.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Trong thời gian đó, ta nhiều lần ngấm ngầm dò hỏi ý định của Thái hậu khi triệu ta vào cung. Nếu được gửi đến Đông cung thì cũng được, dù sao đó cũng là một doanh nghiệp mới thành lập, có thể kiếm được chút cổ phần ban đầu.
Chỉ mong đừng gửi ta cho Hoàng đế, Hoàng đế đã già rồi!
Cuối cùng, vào một ngày nắng chói chang, ta được trang điểm thanh tao diễm lệ c đưa vào Đông cung với tư cách thị thiếp.