Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 9



Giấc mộng ma ma già không gả chồng đã tan vỡ tại chỗ.

5

Lần tiếp xúc duy nhất giữa ta và Thái tử có lẽ là vào ngày mừng thọ lão thái thái của quốc công phủ, Thái tử đã hỏi ta hai câu, còn ban thưởng cho ta không ít bạc.

Có lẽ cũng vì thế mà Nhị cô nương đòi ta đến bên cạnh hầu hạ, rồi dùng thủ đoạn ban ân cho ta, muốn đổi lấy lòng trung thành của ta với nàng ta.

Trước khi Thái hậu triệu ta vào cung, Nhị cô nương và phu nhân còn gọi ta đến nói chuyện, còn sắm sửa quần áo trang sức cho ta, bề ngoài làm rất chu đáo, không hề tỏ ra chút bất mãn nào.

Nhưng chỉ vì nói chuyện với Thái tử một lần mà Thái hậu và quốc công phủ phải tốn công như vậy, đưa ta vào Đông cung làm thị thiếp cho Thái tử sao?

Có lẽ đối với Thái hậu, việc này chẳng tốn công gì cả, chỉ cần căn dặn một câu, hạ nhân sẽ xử lý tất cả mọi việc cho ổn thỏa.

Không đợi ta suy nghĩ cẩn thận thì đã đến Đông cung, người của Thái hậu gửi đến cũng có chút thể diện, một tiểu thái giám đang đợi ở cửa bên.

Ta không xuống kiệu, được khiêng thẳng đến một tiểu viện.

"Cô nương, đây là viện của người, để nô tỳ đỡ người xuống."

Ta thận trọng tuân theo quy tắc đã học trong cung, cúi thấp đầu, tay vịn vào cánh tay của nha hoàn, bước những bước nhỏ nhẹ nhàng vào phòng, không dám hỏi nhiều, càng không dám nhìn nhiều.

Tiểu viện này chỉ có mình ta ở, nhưng không có nghĩa là viện thuộc về ta, chỉ vì Thái tử chỉ có mình ta là thị thiếp, những hạ nhân làm việc trong viện cũng không thuộc quyền quản lý của ta.

Bên cạnh ta được phân công hai nha hoàn hầu hạ thân cận, người lớn tuổi hơn tên là Xuân Đào, người trẻ hơn tên là Xuân Hạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-9.html.]

"Xuân Đào tỷ tỷ, ta mới đến Đông cung không hiểu quy củ, hôm nay có phải đi thỉnh an Thái tử điện hạ không?" Thân phận của thị thiếp và hạ nhân cũng không khác nhau là mấy, ta không dám ra oai với cung nữ.

"Cô nương khách sáo quá, điện hạ bận rộn, nếu không có căn dặn thì tốt nhất đừng đến quấy rầy."

"Vậy ta có thể đi xem xung quanh viện không?"

"Tất nhiên là được, chỉ là trong cung người đông, cô nương không có việc gì thì tốt nhất đừng ra khỏi tiểu viện."

Tiểu viện được phân cho ta cũng lớn bằng viện của Nhị cô nương, có chính phòng và đông tây phòng phụ, ta ở chính phòng, trong sân trồng một số hoa cỏ.

"Nếu ta muốn làm đồ ăn thì phải đến đâu?" Ta để ý thấy trong viện không có nhà bếp nhỏ.

"Nội viện có nhà bếp, cô nương có gì cứ sai người đi làm là được, sao phải tự mình động tay? Nô tỳ nói một câu không phải, bên cạnh điện hạ có rất nhiều đầu bếp giỏi, cô nương phí tâm về việc này e cũng vô ích, chi bằng thêu vài chiếc khăn tay túi thơm, để thể hiện tình ý của một nữ nhi gia thì tốt hơn."

"Ta hiểu rồi, chúng ta về thôi."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta đã trở thành thị thiếp của Thái tử, nếu Thái tử không thích, ta chỉ có thể ở trong tiểu viện chật hẹp này, còn không bằng làm nha hoàn ở quốc công phủ tự do.

Ta cần sự sủng ái của Thái tử, cũng phải tranh thủ sự sủng ái của hắn, nhưng không được quá gấp gáp, thứ tự dâng lên thường không được trân trọng.

May mắn là hiện tại Đông cung chỉ có mình ta là thị thiếp, Thái tử còn trẻ như vậy, chắc không qua mấy ngày sẽ tìm đến ta, đến lúc đó hãy từ từ tính.

Thái tử tuổi không lớn, dù có sớm chín chắn thì cũng có vài phAn Ca Nhiệt tình của thiếu niên, chỉ cần có thể làm hắn rung động, để tâm đến ta một chút, dù chỉ là thích như một món đồ cũng đủ rồi.

Qua mười hai mươi năm nữa, bên cạnh Thái tử sẽ có rất nhiều nữ nhân, ta dựa vào việc hầu hạ sớm nhất và một chút rung động thuở thiếu thời đó, cũng có thể có vài phần thể diện, bảo đảm an toàn cả đời.

Có lẽ đây là kết cục tốt nhất của ta rồi, ta không kỳ vọng tình yêu của thời đại này, cũng không muốn cùng phu quân cử án tề mi, ngay cả việc sinh con ta cũng không quá cố chấp, dù một đứa con có thể làm địa vị của ta vững chắc hơn.