Tự Tha Thứ

Chương 9



PN Vũ Thiên Kỳ

 

Vương Diễm và tôi đã ly hôn thành công, cuộc hôn nhân cả hai kết thúc, tại phòng tôi đã khóc rất nhiều vẫn cầu xin cô ấy.

 

Cô ấy chỉ lạnh lùng nhìn tôi mà không có bất kỳ phản ứng nào, mẹ tôi thì  như mọi khi, chửi bới cô ấy.

 

Tài sản cả hai chia đôi, ba tôi cũng nhanh chóng thu hồi lại tài sản trước khi tôi ly dị, ông ấy nói đã không còn coi tôi là con nữa.

 

Ông ấy giờ đây cấm mẹ con tôi đến gần nhà ông ấy, số tài sản còn lại ông đem chuyển giao hết cho Hạ An.

 

Hạ An cũng đã ly dị với Phan Minh Huệ, cô ta nhất định không chịu, ngày đêm đến trường anh ta van nài anh ta quay lại.

 

Sau anh ta đã khởi kiện cô ta tội quấy rối, cô ta không cam tâm, vẫn rình rập ngày ngày bên ngoài nhà anh ta.

 

Cho đến hôm nhìn được anh ta cùng với Vương Diễm qua lại, cô ta phát điên đòi g.i.ế.c người, cô ta cho rằng bản thân bị phản bội.

 

Cô ta tìm đến tôi, muốn rủ tôi tìm cách sát hại Vương Diễm, giúp cô ta quay lại với Hạ An, tôi dĩ nhiên lắc đầu từ chối.

 

Phan Minh Huệ không thuyết phục được tôi, cô ta quay qua mắng chửi tôi, đổ lỗi cho tôi và Vương Diễm đã khiến cô ta mất chồng.

 

Tôi nhìn gương mặt cô ta, Phan Minh Huệ đã mất đi vẻ xinh đẹp, nho nhã, giờ này nhìn cô ta không khác một mụ đàn bà chanh chua, tôi không hiểu sao bản thân lại từng mê đắm cô ta như vậy.

 

Dù cô ta và tôi đều đã ly hôn nhưng cả hai lại không đến với nhau, tôi vẫn ôm mộng hàn gắn với Vương Diễm, còn cô ta vẫn muốn quay lại với chồng mình, cô ta đã thuê người ám hại Vương Diễn, tôi biết được liền tìm cách báo cho Hạ An.

 

Do có đủ bằng chứng lần này cô ta bị tống giam, cô ta vẫn gào khóc nói Hạ An còn yêu cô ta, cô ta bị Vương Diễm cướp chồng.

 

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Số clip nóng của tôi bị ai đó lan truyền đi khiến tôi mất việc, nhưng tôi không quan tâm.

 

Tôi ngày nào cũng nốc một đống rượu, nhớ về Vương Diễm, vẫn coi cô ấy là vợ mình.

 

Biết tin cô ấy sắp lấy Hạ An, tôi mới thấu được cảm giác bị phản bội, nhưng cũng không đáng là gì cả, mẹ tôi muốn cùng tôi đến phá đám cưới đó.

 

Chắc hẳn do ba tôi cũng ở đó, nên bà mới như vậy, tôi không muốn đi, phải nhìn cô ấy trong bộ váy cưới cùng người khác, nghĩ đến hình ảnh đó làm tôi đau đớn vô cùng.

 

Tôi nhớ lại năm xưa, lý do vì sao chúng tôi lấy nhau, cô ấy bị tai nạn không dám nói với ba mẹ, tôi đã ở lại chăm sóc cô ấy tới khi cô ấy lành lặn.

 

Ngẫm lại chắc hẳn cô ấy thầm cảm ơn tôi đã bị tai nạn, để cô ấy có cơ hội trả lại những thứ đó.

 

Thời gian trôi qua, Vương Diễm đã mang thai, sinh ra một cặp sinh đôi tuyệt đẹp, nếu năm xưa tôi không dùng biện pháp thắt ống, thì chắc hẳn tôi với cô ấy cũng đã có những đứa con xinh đẹp rồi.

 

Cô ấy cũng nói biết tôi thắt ống, mới đầu khi biết cô ấy rất hận tôi vì trong thời gian đó, cô ấy đã rất khổ sở khi không có con, thường xuyên bị mẹ tôi móc mỉa, nhưng sau đó cô ấy còn cảm ơn tôi vì đã không khiến cô ấy mang thai.

 

Tôi lén đến xem buổi tiệc đầy tháng, mẹ tôi cũng đi theo, phát hiện ra ba tôi cũng ở một góc phía xa.

 

Bà gầm lên lao vào đám tiệc, bà bị ba tôi đánh tát và lôi ra ngoài, tôi vì bảo vệ mẹ mình cũng bị đánh theo.

 

Vương Diễm nhìn tôi, cô ấy lộ ra ánh mắt chán ghét, quay người lại phía Hạ An.

 

Hạ An cũng nhận ra tôi, anh ta nở một nụ cười rồi cúi xuống hôn Vương Diễm say đắm, tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi.

 

Tôi lầm lũi ôm mẹ mình về, nhìn con đường phía trước u tối, tôi đã hiểu ra tất cả, sự hạnh phúc của hai người bọn họ là thứ trừng phạt dành cho tôi.