Chương 8
Kể từ hôm đó đến tận 3 ngày sau, Vương Diễm không gặp lại Hạ An thêm lần nào nữa, cô cứ nhớ mãi câu anh nói, rốt cuộc anh ấy muốn làm gì nữa.
Cuối cùng Vũ Thiên Kỳ đã bình phục, hôm nay là ngày xuất viện, anh ta cứ định nói gì đó với cô rồi lại thôi.
Cô cảm thấy bản thân sắp được giải thoát rồi, đã trả đủ ân nghĩa, không còn nợ nần gì nhau nữa.
Cảm nhận được cô sắp rời xa, anh ta chần chừ một lúc vẫn quyết định nói.
“Anh suy nghĩ kĩ rồi, ly dị không thể nào tốt cho chúng ta được, anh vẫn hy vọng anh và em có thể hàn gắn. Ba mẹ em chắc chắn cũng không đồng ý đâu”
Cô gấp nốt bộ cuối cùng của anh ta cho vào túi, thẳng thắn quay lại nhìn anh ta nói.
“Tôi đã quyết chuyện gì không ai can thiệp được, việc ly hôn với anh không cần ai thông qua hết, còn nữa anh nên lo cho mẹ anh thì hơn, bà ý mất tích cả tuần rồi, ba anh thì chưa vào đây thêm một lần nào nữa, những việc đó quan trọng hơn việc chúng ta ly hôn đấy”
“Anh sai rồi, Vương Diễm anh biết mình sai rồi, xin em đấy, cho anh cơ hội đi em”
Anh ta đột nhiên quỳ xuống, ôm chân cô khóc lớn, cô gỡ tay anh ta ra, phiền chán.
Cửa phòng mở ra, là mẹ anh ta, bà Đỗ Hoa đã xuất hiện, trông bà ta khá lo lắng, nhưng khi nhận ra con trai mình đang quỳ lạy, bà ta đột nhiên điên lên lao đến tát mạnh vào má Vương Diễm.
“Con này, sao mày dám để con tao quỳ lạy mày hả”
Vương Diễm cũng không vừa, giờ bà ta cũng không còn cần thiết để cô tôn trọng nữa, cô cũng đưa tay tát mạnh lại.
“Là anh ta tự quỳ, bà nghe đây tôi với anh ta sẽ ly hôn, bà không còn là mẹ chồng tôi nữa”
Bà ta kinh ngạc ôm má, không thốt lên lời, Vũ Thiên Kỳ thì lúng túng không biết nên đứng về phía ai.
“Em đừng nóng giận, mẹ anh chỉ là thương anh mới vậy”
“Thương anh mà đánh tôi sao, tôi nói cho anh biết, chúng ta kết thúc, anh làm ơn ký đơn giúp tôi”
Vương Diễm tức giận đi ra ngoài, anh ta vội đuổi theo, bà ta cũng tỉnh táo lại chạy theo con trai.
Ai ngờ đúng lúc gặp ông Đỗ Quốc Anh đang đứng cầu thang, ông ta đang nói chuyện với Hạ An, cô ngạc nhiên nhìn hai người.
Đỗ Quốc Anh nhìn thấy vợ, nhưng ông ta không thèm tiến lên đánh đập chửi bới nữa, mà ông ta vẫn đang nắm lấy tay của Hạ An cầu xin.
“Xin con tha thứ cho ba, ba đã phụ mẹ con và con, hãy cho ba được sửa sai với hai người. Ba đã nghe con giám định rồi, đúng là thằng Vũ Thiên Kỳ không phải con ruột của ba, năm xưa ba bị con ả đó lừa, giờ ba sẽ đuổi mẹ con nó đi, đem hết tài sản cho con với mẹ con nhé Hạ An”
Đỗ Hoa nghe chồng nói, bà ta như tỉnh ra, tức tối quát lên với ông.
“Đồ đểu giả, ông thế mà có con với con hồ ly Hạ Nhã Tình đó sao”
Tiếng Hạ An vang lên cảnh cáo bà ta.
“Bà ăn nói cho cẩn thận, mẹ tôi không hề là hồ ly tinh, chính bà mới cướp ông ấy khỏi tay mẹ tôi, hồ ly là loại giật chồng như bà đó”
Bà ta cứng miệng, năm đó bà ta ngủ với mấy người đàn ông, nhưng chỉ có Vũ Quốc Anh là bị bà ta lừa thành công, ép ông ta bỏ vợ lấy mình, con trai bà ta thật sự bà ta cũng không biết là con ai.
“Anh ta nói thật sao, vậy con thật sự không phải con của ông ấy hả mẹ, con là con của ai chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vũ Thiên Kỳ bấu lấy thanh lan can cầu thang, giờ anh ta không biết mình là ai nữa.
“Mày là con ai thì hỏi mẹ mày, còn tao với mày không huyết thống, uổng công tao yêu thương mày, giờ tao sẽ tịch thu hết tài sản cá nhân tao, bàn giao lại toàn bộ cho con ruột của tao, mẹ con mày lo mà biến khỏi đất của tao nghe chưa”
Vũ Quốc Anh căm hận nhìn hai mẹ con, hai người lo sợ ôm lấy nhau, Vương Diễm chứng kiến tất cả, thì miệng cô không khép lại nổi.
Hạ An nhìn cô, anh đột nhiên nắm tay cô, lôi cô bỏ đi.
Vũ Thiên Kỳ nhìn thấy, anh ta gào lên gọi tên cô, Vương Diễm không quay đầu lại, kỳ lạ thay tim cô lại đập rất nhanh.
Cô bị lôi đến một chiếc xe, Hạ An ép cô lên xe, cô vùng vẫy không hiểu anh định làm gì, anh liền nổ máy xe rời đi.
“Bỏ tôi ra, anh làm gì vậy”
“Em cứ đi đi, chúng ta nói chuyện thôi”
“Anh muốn nói chuyện gì”
“Anh chia tay cô ta rồi, anh còn gửi clip nóng của hai kẻ đó cho tất cả bạn bè thân thiết của họ để báo thù, ngoài ra anh còn biết được Vũ Thiên Kỳ không phải con đẻ của Vũ Quốc Anh, nên anh bắt ông ta làm xét nghiệm, khiến anh ta trở thành một đứa con hoang. Anh đã giúp em làm hết rồi, em thoải mái chút nào chưa.”
“Không nghĩ anh đoán được”
“Cũng dễ đoán với anh, em không muốn đích thân nhúng tay vào, em mong anh giúp em. Em nói em không hận thù nhưng thâm tâm em lại muốn báo thù, em đúng là con người dối trá ”
“Tôi xin lỗi đã lợi dụng anh, nhưng tôi chỉ để trong đó thử vận may thôi, nếu anh không xem thước phim trong đó thì kế hoạch cũng đổ bể. Với cả tôi cũng căm ghét Phan Minh Huệ, tôi muốn cô ta mất tất cả nên mới...”
“Không sao, em cứ lợi dụng đi, tôi đồng ý cho em lợi dụng, thậm chí nếu em cần một người để khiến Vũ Thiên Kỳ đau đớn hơn nữa, em hãy tìm đến tôi”
“Ý anh là gì?”
“Anh ta là nguyên nhân khiến mẹ tôi và tôi cùng bị phản bội, tôi muốn em sau khi ly hôn hãy thử hẹn hò với tôi đi”
“Tôi không thể, anh không yêu tôi, tôi lý trí lắm, anh biết đấy”
“Tôi chưa yêu em, nhưng tôi ám ảnh vì em rồi, hắn ta không biết em hấp dẫn thế nào đâu, tôi nghĩ về em mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút”
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
“Chúng ta không thể như bọn họ, tôi không muốn mang danh ngoại tình”
“Tôi đã ly hôn với cô ta chỉ chờ có em thôi”
“Anh thật sự không yêu Phan Minh Huệ nữa chứ?”
“Yêu, tôi giờ nhìn cô ta là buồn nôn rồi, cô ta chạm tới là tôi ghê tởm. Tôi đã rũ sạch mọi thứ tình cảm nam nữ với cô ta, thật sự trong lòng tôi chỉ có hình bóng của em. Tôi không biết nên hận cô ta hay cảm ơn cô ta nữa, vì sự việc này mà tôi mới gặp được em”
Vương Diễm thực sự đã bị sự điên cuồng của Hạ An làm cho rung động, cảm giác tội lỗi này lại thôi thúc cô, nhưng mọi chuyện sẽ chỉ bắt đầu khi cô hoàn toàn chấm dứt với chồng mình.
“Em đồng ý với anh”
“Thật sao”
“Đúng vậy, không chỉ vì trả thù, mà còn vì em thật sự cũng có thích anh”
Hạ An sung sướng cười lớn, cả hai nhìn nhau nhưng vẫn không chạm vào nhau, chiếc xe lướt trên mặt đường lớn, lao về phía bình minh.