"Hy sinh?" Vân Ca hỏi. "Điện hạ đã hy sinh những gì? Tình yêu? Lòng trung thành? Hay là lương tâm?"
Ung Chính im lặng. Hắn không thể trả lời câu hỏi này.
"Trẫm biết, trẫm đã làm nàng thất vọng." Ung Chính nói. "Nhưng trẫm không có lựa chọn nào khác. Trẫm phải trở thành hoàng đế, để bảo vệ đất nước này."
"Bảo vệ đất nước?" Vân Ca hỏi. "Hay là bảo vệ quyền lực của điện hạ?"
"Cả hai." Ung Chính đáp. "Quyền lực của trẫm là để bảo vệ đất nước. Nếu trẫm không có quyền lực, thì ai sẽ bảo vệ dân chúng?"
"Vậy còn thần thiếp?" Vân Ca hỏi. "Điện hạ có bảo vệ thần thiếp không?"
"Trẫm..." Ung Chính ngập ngừng. "Trẫm sẽ bảo vệ nàng."
"Thần thiếp không tin." Vân Ca nói. "Điện hạ chỉ quan tâm đến quyền lực của mình. Điện hạ sẽ không bao giờ đặt thần thiếp lên trên quyền lực."
"Đừng nói như vậy." Ung Chính nói. "Trẫm yêu nàng. Trẫm sẽ làm mọi thứ vì nàng."
"Nếu điện hạ yêu thần thiếp, thì tại sao điện hạ lại đẩy thần thiếp ra xa?" Vân Ca hỏi. "Tại sao điện hạ lại để thần thiếp phải chịu đựng những đau khổ này?"
Ung Chính im lặng. Hắn không biết phải trả lời như thế nào.
"Trẫm..." Ung Chính nói. "Trẫm xin lỗi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Xin lỗi?" Vân Ca cười khẩy. "Xin lỗi có ích gì? Xin lỗi có thể làm cho thời gian quay trở lại không? Xin lỗi có thể làm cho trái tim thần thiếp lành lại không?"
Ung Chính im lặng. Hắn biết, hắn đã làm tổn thương Vân Ca quá nhiều. Hắn không thể bù đắp được những gì nàng đã mất.
"Trẫm muốn phong nàng làm Quý nhân." Ung Chính nói. "Trẫm muốn nàng sống trong cung, hưởng thụ vinh hoa phú quý."
"Vinh hoa phú quý?" Vân Ca cười buồn. "Thần thiếp không cần những thứ đó. Thần thiếp chỉ muốn một cuộc sống bình yên, hạnh phúc."
"Trẫm sẽ cho nàng tất cả." Ung Chính nói. "Chỉ cần nàng ở lại bên cạnh trẫm."
"Không." Vân Ca đáp. "Thần thiếp không muốn ở lại đây. Thần thiếp muốn rời khỏi cung, trở về cuộc sống bình thường."
"Trẫm không cho phép." Ung Chính nói. "Nàng là của trẫm. Nàng không thể rời khỏi trẫm."
"Thần thiếp không phải là đồ vật." Vân Ca nói. "Thần thiếp là một con người. Thần thiếp có quyền quyết định cuộc đời mình."
"Không." Ung Chính nói. "Nàng không có quyền. Nàng phải nghe theo trẫm."
"Thần thiếp sẽ không nghe theo." Vân Ca nói. "Thần thiếp sẽ rời khỏi cung. Thần thiếp sẽ không bao giờ quay trở lại."
Nói xong, Vân Ca quay người bước đi. Ung Chính không ngăn cản nàng. Hắn chỉ đứng đó, nhìn theo bóng lưng nàng, trong lòng đầy tiếc nuối.