Vân Tán Thanh Hà

Chương 24



Ông thấy mình đang ngồi bên nàng, trong Tẩm Cung Tây, cùng nhau đọc sách, ngắm trăng, thưởng trà. Ông thấy nàng cười, nụ cười thật tươi, thật đẹp.

Ông lão khẽ mỉm cười. Ông cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, làm lay động những cành cây xung quanh. Những cánh hoa lê trắng rơi xuống, phủ kín người ông.

Ông lão nhắm mắt lại, đón nhận những cánh hoa lê trắng. Ông cảm thấy mình đang bay lên, bay lên, bay lên...

Sáng hôm sau, người ta tìm thấy ông lão ngồi c.h.ế.t bên gốc lê cổ thụ. Ông vẫn giữ nụ cười trên môi, và toàn thân được phủ kín bởi những cánh hoa lê trắng.

Người ta nhận ra ông lão chính là Càn Long, vị hoàng đế tài ba, lỗi lạc của triều Thanh.

Người ta chôn Càn Long bên cạnh Vân Ca và Diễn Hòa, trong am nhỏ bên hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vào mùa xuân, hoa lê trắng nở rộ, phủ kín cả am nhỏ. Cảnh tượng thật đẹp, nhưng cũng thật buồn.

Người ta nói rằng, linh hồn của Vân Ca, Diễn Hòa và Càn Long đã hòa vào nhau, và họ đã tìm được sự bình yên bên nhau.

Và cũng có người nói rằng, những ai đến am nhỏ bên hồ vào mùa xuân, sẽ nghe thấy tiếng trà nở trong gió, và cảm nhận được tình yêu vĩnh cửu của ba người họ.

Câu chuyện về Vân Ca, Diễn Hòa và Càn Long đã trở thành một truyền thuyết, được kể lại từ đời này sang đời khác.

Người ta kể về một tình yêu đầy bi kịch, về một ngai vàng đẫm máu, và về cái giá của quyền lực.

Người ta cũng kể về sự tha thứ, sự sám hối, và sự vĩnh hằng của tình yêu.

Và người ta tin rằng, dù thời gian có trôi qua, dù thế giới có thay đổi, thì tình yêu của Vân Ca, Diễn Hòa và Càn Long vẫn sẽ mãi mãi tồn tại, như những cánh hoa lê trắng trong mùa xuân.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com