Đây là làm sao vậy? Sao đột nhiên lại tỏ vẻ không muốn dính dáng gì nhiều đến ông ta thế?!
Lại muốn lân la bắt chuyện với người khác, kết quả là hoặc tỏ ra né tránh ông ta một cách rõ ràng, hoặc là vô cùng lễ phép nhưng xa cách.
Cựu tri phủ họ Trương: "???"
Là do ông ta rời xa quan trường quá lâu rồi sao? Sao người nào người nấy lại tỏ rõ thái độ bài xích đối với một quan viên xa lạ như vậy?
Lẽ nào là vì ông ta đã trí sĩ rồi ư? Nhưng sông có khúc người có lúc, bọn họ không lo lắng ông ta sẽ đông sơn tái khởi hay sao!
Các vị Kinh quan: (Đúng vậy, chúng tôi không lo lắng.)
【Chậc chậc, hóa ra tổ tiên của Tri phủ Trương cũng từng giàu có, lại là quốc quân của nước Kỳ thời Thất quốc tranh bá cơ đấy.】
Một ngày tốt lành
【Không phải chứ, sao lại có vị quốc quân kỳ quái thế này, ngài làm quốc quân thì thiếu gì đất đai, thế mà lại đi cướp vườn hoa của đại thần nhà người ta để nuôi heo?!】
【Hoa vừa mới trồng xong đó! Bị heo ủi nát hết cả!!!】
Các vị Kinh quan: Ha ha ha ọe——
Sao lại có vị Hoàng đế như vậy chứ!
Sao lại có vị đại thần xui xẻo đến thế!
Đây có lẽ là vị Hoàng đế duy nhất trong sử sách đi cướp vườn hoa của đại thần để nuôi heo và vị đại thần duy nhất bị cướp vườn hoa để nuôi heo rồi!
Các vị Sử quan: (Múa bút thành văn.jpg)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
*
Cựu tri phủ họ Trương quyết định phải phá vỡ cục diện bế tắc này.
Ông tuy đã trí sĩ, nhưng con cháu còn phải đi con đường làm quan, nếu cứ để mặc bản thân bị trung ương xa lánh, thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Ông có thể phá vỡ cục diện này bằng cách nào đây...
Cựu tri phủ họ Trương nhìn ngang liếc dọc, ánh mắt dừng lại, cố định trên người Hứa Yên Miểu.
Tuy ông chưa từng gặp Hứa Yên Miểu, nhưng cũng mơ hồ nghe nói Hoàng đế đã làm lễ gia quan cho vị Thị trung trẻ tuổi của mình. Hơn nữa vị Thị trung này cũng rất dễ nhận ra, người trẻ tuổi nhất lại có dung mạo tuyệt sắc nhất chính là người đó!
Có thể khiến Đế vương phá lệ làm lễ gia quan cho thần tử, vinh quang độc nhất vô nhị như vậy, hẳn là những người khác trong quan trường cũng phải nể mặt người vài phần!
Còn có cách nào dễ dàng quay lại vòng quan hệ ở kinh sư hơn là lấy lòng vị sủng thần này chứ!
Cựu tri phủ họ Trương nâng một chén rượu, mỉm cười bước tới.
Khi đến gần liền nghe thấy vị sủng thần trẻ tuổi kia dường như đang rất ngại ngùng nói với viên quan bên cạnh mình: "Lương Chủ sự đừng trêu chọc ta nữa, ta đâu có kiến thức sâu rộng gì, chỉ là bình thường thích nói chuyện với các thương nhân ngoài chợ, nên tình cờ biết được chuyện này thôi."
Cựu tri phủ họ Trương bất giác dừng bước, vểnh tai lên nghe.
Liền nghe đối phương nói: "Ta nghe nói ở hải ngoại có một loại cây gọi là cây chanh, trên cây sẽ kết đầy quả màu vàng nhạt, giống như những mặt trời nhỏ vậy, nên vô cùng tò mò."
Cựu tri phủ họ Trương lập tức mừng rỡ, loại cây này ông có ấn tượng, trong hậu hoa viên nhà ông có trồng đấy! Mua lại từ tay các thương nhân ngoại quốc, hiếm có lắm!
*
Hứa Yên Miểu đang cố gắng dò hỏi Lương Chủ sự kiến thức sâu rộng về cây chanh, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có tiếng nói cười xen vào: "Vật này thì tại hạ lại từng thấy qua. Có phải nó bốn mùa đều nở hoa, ba mùa xuân hạ thu đều kết quả không?"