Ta đã đến Cô Tô một cách thuận lợi.
Trên đường rời kinh, ta còn nhặt lại A Mi của mình.
Ta vừa đi vừa nhặt.
Xe ngựa chật cứng những loài động vật nhỏ.
Ta đành phải thuê một chiếc xe ngựa lớn hơn ở Tề Châu để tiếp tục lên đường.
Khi đến Cô Tô, ta đã dùng gần hết tiền tiết kiệm để mua một mảnh đất rộng lớn, sắp xếp chỗ ở cho chúng.
Ta còn mua một con bò để cày ruộng.
Ta không biết sau này phải kiếm tiền bằng cách nào.
Thôi thì cứ nghĩ cách trồng trọt trước đã.
Con bò có chút không phục.
"Tại sao mèo chó không phải làm việc, mà ta lại phải một mình cày ruộng?"
Ta thấy nó nói có lý, trong lòng cảm thấy áy náy, bèn đau lòng mua thêm một con bò nữa.
"Vậy thì hai ngươi thay phiên nhau."
Con bò có vẻ cạn lời.
Nó kêu "moo moo".
Thật ra mèo chó cũng không phải là không làm gì cả.
Ta nuôi hai con mèo và hai con chó.
Vì ta không có nhiều chữ nghĩa, nên ta đặt tên cho con mèo đen là Tiểu Hắc, con mèo trắng là Tiểu Bạch, con ch.ó vàng là Vượng Tài, con ch.ó đốm là Chiêu Tài.
Tiểu Hắc biết bắt chuột.
Tiểu Bạch biết bắt cá.
Vượng Tài biết trông nhà.
Chiêu Tài biết đuổi vịt.
A Mi biết ca hát.
Con vật nào cũng thật tuyệt vời.
Sau này ta còn nuôi rất nhiều gia cầm.
Động vật càng nhiều, mâu thuẫn càng nhiều.
Vì vậy, ta đã đặc biệt mua một chiếc búa nhỏ, mỗi ngày đều xử án.
"Gà con Giáp ăn trộm thức ăn của gà con Ất, phạt gà con Giáp một ngày không được ăn hạt bắp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tiểu Hắc không nghe lời người khuyên, mang chuột đến tặng cô bé nhà bên, phạt Tiểu Hắc một ngày không được ăn tôm."
A Mi bay lượn trên đầu ta, kêu lớn:
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
"Thanh thiên đại lão gia!"
Vào tháng thứ hai ở Cô Tô, ta nhận được thư từ kinh thành.
Do Cố Duy Ngôn gửi.
Hắn viết vài chuyện đơn giản.
Sau khi ta đi, Đông Cung rất loạn.
Thái tử vì tìm một người mà suýt lật tung cả Đông Cung, Thái tử phi thậm chí còn đòi vào cung diện kiến Hoàng thượng, nhưng bị cản lại.
Ta thở dài một hơi.
Triệu Thư Diệu vẫn chưa từng quan tâm đến sống c.h.ế.t của ta.
Hắn là Thái tử.
Không ai dám nói hắn sai.
Mọi người sẽ chỉ đến chỉ trích ta.
Ánh mắt ta dừng lại ở dòng thứ ba.
Cố Duy Ngôn nói hắn lại vì thẳng thắn mà bị giáng chức, bị điều đến Cô Tô nhậm chức.
Dòng thứ tư.
Thái tử dùng quyền lực để điều tra, phát hiện ra ta đã đến Cô Tô.
Hắn bảo ta nhất định phải cẩn thận.
Ta có chút hoảng loạn, ngón tay bóp chặt tờ giấy.
Hắn có thể điều tra ra ta đến Cô Tô, vậy cũng nhất định có thể điều tra ra, giấy thông hành là do Cố Duy Ngôn làm cho ta.
Ta lo lắng cho hắn.
Sợ hắn bị ta liên lụy.
Vượng Tài dùng cái đầu lông xù ủn ủn vào ta: "Sao thế? Triều."
Nó đã nhận ra có rất nhiều người, để cho ta một danh xưng riêng, nó gọi ta là "Triều".
Ta gấp tờ giấy lại, cất đi, rồi mỉm cười với nó.
"Không có gì, Thanh thiên đại lão gia thật sự sắp đến rồi."
Vượng Tài không hiểu, chỉ sủa lên một tiếng "gâu".