Vì Trượt Tay Nên Quay Vào Buff Nhan Sắc

Chương 105: Ấy chết, bị phát hiện mất rồi



Edit: Lune

Nha Thấu tưởng Tạ Thầm đi rồi cơ, không thì cũng đang ở trên thuyền, chứ không nghĩ hắn vẫn loanh quanh ở bìa rừng.

Mà lần này cậu đi cùng Criller chứ không phải Cá vàng nhỏ.

Giờ Tạ Thầm đứng sau lưng cậu, còn Criller ở trước mặt cậu.

Criller căm ghét con người hơn Edgar nhiều, thái độ của Tạ Thầm cũng rất khó đoán, cả hai đều không phải kiểu người dễ chọc.

Lâu rồi Nha Thấu mới lại cảm nhận được cái cảm giác sốt ruột thế này, cậu cũng chẳng biết sao mình lại phải căng thẳng nữa, nghĩ đi nghĩ lại thì chắc là tại cậu sợ hai tên này lao vào đánh nhau.

【Như có gai sau lưng, tiến thoái lưỡng nan, bốn bề là địch.】001 nói.

Nha Thấu nghe mà bực: "Gì đó! Mi đừng có mà nói năng lung tung!!"

【Chà chà, này gọi là gì nhỉ, gọi là nhân tình nuôi bên ngoài cuối cùng cũng bị phát hiện, sắp có cảnh đánh nhau giành danh phận để xem rồi!】

【Lúc trước anh thích xem cảnh đuổi giết máu me lắm, giờ thích xem cảnh vợ bị tranh giành như này hơn [Đầu chó]!】

Vừa rồi Nha Thấu sốt ruột quá giơ tay áp má Criller không cho hắn quay đầu qua đây. Tuy cậu ấn cũng khá mạnh nhưng tí sức này chẳng là gì với Criller cả, chẳng qua hắn vẫn thuận theo ý thiếu niên, không những không phản kháng mà còn dụi má vào lòng bàn tay cậu.

Đây là lần đầu tiên thiếu niên chủ động khi đang tỉnh táo, Criller nằm trên đùi cậu, nhắm mắt lại: "Sao thế?"

Đang hoảng nên Nha Thấu chẳng kiếm được cái cớ nào hết, cậu khô khốc nói: "... Không có gì."

"Ừ."

Criller không có phản ứng gì, hắn im lặng một lúc mới bật ra một câu: "Vậy ý em là em chỉ muốn sờ ta thôi à?"

Nha Thấu: ...?

Gì đó!!?

Mấy ngón tay đang áp trên má Criller hơi co lại, Nha Thấu sững sờ nhìn hắn, không ngờ hắn lại có thể tỉnh bơ nói ra lời vô sỉ như thế.

Tên người cá đuôi bạc này rốt cuộc bị sao vậy!? Sao ngủ có một giấc mà thay đổi quá vậy? Criller trước kia tuyệt đối sẽ không nói mấy lời như vậy.

Cậu cảm thấy tay mình nóng ran lên, muốn rụt về thì lại bị Criller nắm lấy, nhè nhẹ xoa nắn, làm cho ban sáng vốn còn se lạnh bỗng trở nên mập mờ khó tả.

Có điều giọng điệu Criller vẫn như mọi khi, thấy thiếu niên không trả lời thì lại hỏi: "Không phải à?"

Nói xong câu này lại định quay đầu qua.

Còn đang mải nghĩ xem không biết Tạ Thầm đã đi chưa nên Nha Thấu không rảnh để ý đến cái khác, vội vàng "ừm" một tiếng.

Tiếng ừm này khiến Criller rất vui vẻ, đuôi cá màu bạc quét qua mặt nước, gợi lên từng gợn sóng.

Nha Thấu căng thẳng nhìn hắn một lúc, thấy hắn không làm gì nữa mới len lén ngoái đầu lại, còn phải cố gắng không để tay mình run, tránh cho Criller phát hiện ra điều gì bất thường.

Động tác cẩn thận đến mức khiến Nha Thấu thực sự nghi ngờ không biết mình có làm gì trái với lương tâm hay không nữa, cậu nghĩ lại mọi chuyện từ khi vào phó bản này đến giờ, hình như chỉ có mỗi việc đánh ngất Cá vàng nhỏ là khiến cậu thấy hơi áy áy thôi.

Chắc chắn là tại cậu hay xem mấy cái bình luận trong phòng livestream quá nên mới bị ảnh hưởng đây mà.

Nha Thấu nhanh chóng bình tĩnh lại, quay đầu nhìn.

Tạ Thầm vẫn đứng nguyên ở đó, đứng ngay bìa rừng thế kia trông bắt mắt cực kỳ. Thậm chí hắn còn thay cả bộ quần áo khác rồi, sáng sớm trên đảo hơi lạnh nên hắn khoác thêm một cái áo jacket màu đen, đứng giữa một mảng xanh um, muốn không thấy cũng khó.

Chình ình thế kia thì ngay cả người mới khỏi mắt chưa nhìn được quá xa như Criller cũng thấy được.

Tạ Thầm lại nói câu gì đó về phía này, khoảng cách hơi xa nên Nha Thấu không đoán được.

May mà có phòng livestream phiên dịch hộ.

【Bé con, Nha Nha mau nhìn mẹ! Mẹ phiên dịch cho con nè, Tạ Thầm bảo con qua đó một chuyến.】

【Qua đó để làm gì? Để bị thịt à? Hay thịt trước mặt Criller luôn?】

【Nghe mà tỉnh cả ngủ!】

Đúng lúc này, Criller đang gối đầu trên đùi cậu lại lên tiếng: "Em còn muốn sờ chỗ nào nữa không?"

Nha Thấu cứng ngắc quay đầu lại, "hỏ" một tiếng.

Vây cá trên đuôi của Criller lấp lánh dưới ánh mặt trời, xinh đẹp vô cùng: "Như vây hay vảy chẳng hạn."

"... Tôi sờ được à?" Lòng bàn tay Nha Thấu toát mồ hôi: "Không phải lúc trước anh không cho tôi sờ đuôi của anh hả?"

Lúc cậu ăn cá bị trúng độc nhẹ ấy, muốn sờ đuôi Criller mà bảo sao hắn cũng không cho, còn cảnh cáo cậu không được chạm vào vây của hắn nữa.

Cậu vừa tiếp lời Criller vừa ngoái đầu ra hiệu cho Tạ Thầm mau rời đi, trong lòng sốt ruột nên không để ý đến động tác của Criller.

Cậu nói xong câu đó, động tác nâng đuôi của Criller khựng lại, mấy cái vây trong suốt cũng khựng lại theo, chỉ có mấy giọt nước trong trên đó là rung rinh giữa không trung.

Giọng hắn trầm thấp: "Bạn đời tương lai có mọi quyền, em muốn sờ đâu cũng được."

Đây cũng là việc nên làm trong giai đoạn tìm hiểu, để đối phương kiểm tra cơ thể của mình không giới hạn, bao gồm độ sắc bén của vảy, móng, cùng với vây. Trong giai đoạn xác định quan hệ sơ bộ còn cần kiểm tra cả bộ phận được giấu chỗ bụng cá nữa.

Câu nói này của Criller biểu đạt rất nhiều ý nghĩa sâu xa, chẳng qua lúc này Nha Thấu đang mải để ý chỗ khác nên mới không nghe ra.

Thấy thiếu niên vẫn đang nhìn đi đâu không trả lời mình, Criller hơi ngửa đầu ra sau.

Thứ lọt vào mắt đầu tiên là cái cổ trắng nõn của thiếu niên, lên nữa là cái cằm nho nhỏ, thiếu niên đang nghiêng đầu nhìn về phía rừng cây.

Em ấy đang nhìn gì vậy nhỉ?

Hẳn là đã nhận ra động tác của hắn nên thiếu niên bỗng quay đầu lại, vẻ bối rối trên mặt còn nguyên, thấy Criller nhìn mình chằm chằm còn suýt quên cả thở.

Criller mím môi: "Em đang nhìn gì vậy?"

Do ngả người ra sau nên ánh mắt của hắn trong mắt Nha Thấu sắc bén lạ thường.

Tim Nha Thấu đập nhanh như sắp bay ra khỏi lồng ngực.

Hắn vẫn nhìn thấy rồi nhưng hình như chưa phát hiện ra Tạ Thầm, may quá.

Nhưng nếu Tạ Thầm cứ đứng ở đó thì sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Cậu mấp máy môi, muốn tìm lý do nào hợp lý một tí.

Nhưng Criller không hề cho cậu có cơ hội để suy nghĩ.

Ngay lúc hỏi câu kia, hắn đã chống khuỷu tay xuống đất rồi ngồi dậy, sau đó quay đầu nhìn về phía Nha Thấu vừa nhìn.

Lần này thì tim cậu bay ra ngoài luôn rồi.

Cả người thiếu niên cứng đờ, đầu óc rối tung cả lên.

May mà 001 vẫn còn tí lương tâm, lên tiếng nhắc nhở:【Không sao đâu ký chủ, Tạ Thầm đi rồi.】

Nha Thấu thoáng thở phào nhưng cơ thể vẫn hơi cứng ngắc, cậu chậm chạp quay người lại nhìn về phía Criller đang nhìn.

Nơi đó không có ai, cũng không có bóng dáng Tạ Thầm như lời 001 đã nói.

Bé xinh đẹp bỗng có cảm giác thoát nạn trong gang tấc.

Criller lẳng lặng nhìn chằm chằm vào khu rừng một lúc mới quay lại.

Nha Thấu cẩn thận liếc nhìn sắc mặt hắn, thầm nghĩ không biết hắn có phát hiện ra Tạ Thầm không.

"Tôi sợ..." Thiếu niên cúi thấp đầu: "Sợ thứ đuổi theo tôi hôm đó sẽ lao ra."

Giọng nói nghe đang thương vô cùng, cậu cúi đầu nên không biết Criller sẽ phản ứng thế nào.

Dưới nắng, thiếu niên cúi đầu để lộ một đoạn cổ trắng ngần, mảnh khảnh, bộ đồ ôm sát cơ thể, quần do Nhiên Thanh may vội cho cậu nên ngắn cũn, chẳng đính trang sức gì.

Cũng chẳng đi giày, mấy ngón chân vì giật thót mà co rúm lại, lún xuống dưới nền cát ẩm, nước biển thỉnh thoảng lại tràn qua mu bàn chân cậu.

Từ đầu đến chân không một điểm nào là không tinh xảo hết, ngay cả mắt cá chân cũng đẹp vô cùng.

Thế nên người cá trong cung điện đều rất thích cậu, khi biết có một thiếu niên loài người đến, ai nấy cũng muốn xúm lại xem rốt cuộc thiếu niên nọ trông thế nào, vì thế Criller đã phái Nhiên Thanh qua đó, ngăn đám người cá đó lại, túc trực chờ lệnh.

Hôm qua Nha Nha vẫn luôn ở bên cạnh hắn, nhưng khi ấy trước mắt hắn chỉ toàn một màu đen, hắn không thấy được dáng vẻ của Nha Nha. Còn bây giờ mắt đã sáng trở lại, ánh mắt hắn chỉ dán chặt vào một mình thiếu niên thôi.

Ánh nắng rọi xuống dát một lớp viền vàng óng ánh lên người thiếu niên, tạo nên vẻ đẹp lộng lẫy mờ ảo.

Huyền hoặc, hư ảo, như không thể nào nắm bắt được.

Nha Thấu vừa mới bịa xong lý do thì thấy Criller duỗi cánh tay ra, chẳng nói chẳng rằng mà kéo cậu vào trong ngực, không nói gì, cũng không nhắc lại chủ đề ban nãy nữa.

Cậu không biết rốt cuộc Criller có tin hay không, nhưng cảm xúc cứ tiếp tục lên xuống kiểu này nữa thì e là tim cậu không chịu nổi mất.

Nha Thấu hơi chếch người về phía trước, Criller hất đuôi sang một bên, ngồi nghiêng ôm lấy cậu.

Cằm hắn gác trên đầu thiếu niên, hai cánh tay khóa chặt cả người cậu, để vai cậu tì vào ngực hắn, rất có cảm giác an toàn, song cũng là một tư thế không thể trốn thoát được.

Do không ngồi thẳng nên lâu dần sống lưng sẽ thấy hơi khó chịu.

Nha Thấu vừa mới nhíu mày, Criller đã nhấc cả người cậu xoay qua đây, để cậu ngồi thẳng rồi mới lại gác cằm lên vai cậu.

Cánh tay Criller rất khỏe, dù gì hắn cũng là người trưởng thành, bế cậu nhấc cậu lên đều nhẹ nhàng như đang đối đãi với một con búp bê vậy.

Hơn nữa có vẻ như hắn rất thích ôm cậu.

Hệ thống Tình Yêu nhắc nhở:【Đây không phải dấu hiệu tốt lành gì trong mùa sinh sản của người cá.】

Ôm, hôn, chỉ muốn nửa kia thấm đẫm mùi của mình, lòng chiếm hữu càng mạnh thì càng dễ mất khống chế, mà hậu quả của việc mất khống chế chính là——

Cưỡng ép giao phối.

Trong đầu Nha Thấu còn đang bận nghĩ tới lời Tạ Thầm nói, cậu rút tay mình ra bám vào cánh tay hắn, nhỏ nhẹ nói: "Mình nướng cá nhé?"

"Ừm." Criller ừ một tiếng nhưng vẫn chưa buông cậu ra.

Cuối cùng lại ôm thêm một lúc, hắn mới thả thiếu niên ra để cậu đi nướng cá.

Nha Thấu giả vờ gẩy qua gẩy lại đống cành cây một hồi: "Hình như đá đánh lửa hết rồi, cành cây cũng bị ẩm, tôi đi nhặt ít về đã."

"Hết sợ rồi à?" Criller nghiêng đầu: "Thứ đuổi theo em hôm trước vẫn còn trong rừng đấy."

Nha Thấu lắc đầu: "Không sao đâu, tôi chỉ đi dọc theo bìa rừng thôi chứ không vào trong đâu."

Nói xong thì chờ Criller trả lời, mỗi một giây một phút trôi qua đều là dằn vặt, lúc cậu sắp nhịn không nổi nữa mới nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Criller.

"Đi đi."

Hắn nhìn thoáng về phía rừng cây, nhưng cũng không làm gì cả. "Năm phút."

"Ừm."

Thiếu niên vội vã rời đi, chậm rãi ra khỏi tầm mắt của hắn, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.

Giống như cậu sẽ rời khỏi đáy biển về lại đất liền vậy.

Criller cảm nhận được cảm xúc trong nội tâm mình đang dần tràn ra ngoài.

...

Nha Thấu gần tới cửa rừng rồi mà vẫn không thấy Tạ Thầm đâu cả.

Criller chỉ cho cậu năm phút, Nha Thấu hơi vội bèn đi nhanh vào cửa rừng, tìm Tạ Thầm.

Đột nhiên, Nha Thấu cảm giác có người thình lình đến gần mình, còn chưa kịp làm gì đã bị bịt miệng.

Mấy ngón tay lún vào má mềm chẳng hiểu sao trông gợi tình cực kỳ.

Tim Nha Thấu ngừng đập đến nơi thì nghe thấy người bịt miệng mình lên tiếng: "Sao dễ bị dọa thế."

Là Tạ Thầm mà cậu tìm mãi không thấy đâu.

Khóe mắt liếc qua thấy trên xương quai xanh của hắn có một nốt ruồi y chang Nha Thấu, chỉ có điều của Nha Thấu mờ nên phải sát lại gần mới thấy, còn của Tạ Thầm rõ nét hơn nhiều.

Hắn cao hơn Nha Thấu nhiều, đang cúi đầu xuống nhìn vẻ mặt hoảng sợ của thiếu niên.

Nha Thấu vừa từ dưới biển lên, mới phơi nắng chưa được bao lâu nên tóc nửa khô nửa còn ướt, dán vào sau gáy. Bị dọa nên người run lẩy bẩy, mắt hơi trợn trừng, sau khi biết là Tạ Thầm mới thả lỏng xuống.

Đứng trong rừng cây, nắng chiếu lốm đốm nhưng lại rất biết chọn vị trí, vừ khéo rọi lên người thiếu niên.

Làn da hở bên ngoài trông như đang phát sáng. Chân còn không đi giày, giẫm trần trên mặt đất, nhìn thiếu niên chẳng khác nào một tinh linh đang đi lạc.

Tạ Thầm cảm giác nhịp tim mình hơi bất thường.

Không dưng bị dọa làm Nha Thấu hơi bực, cậu nắm chặt vạt áo của mình, bất mãn mím môi: "Sao cậu lại dọa tôi?"

"Xin lỗi mà."

Thiếu niên cao hơn Nha Thấu gần cả cái đầu nói xin lỗi rõ nhanh, nhìn cặp mắt đỏ đang tỏ ra vô tội kia làm Nha Thấu không giận nổi nữa.

Nha Thấu bỏ tay khỏi vạt áo: "Sao cậu vẫn còn ở đây?"

"Sao tôi lại không ở đây được?"

Tạ Thầm hỏi ngược lại, tính nói thêm gì nữa thì thấy thiếu niên đang há miệng thở.

Nãy bị dọa làm bất giác nín thở, chất vấn Tạ Thầm xong mới điều hòa lại nhịp thở của mình, đầu lưỡi đỏ ướt át lúc ẩn lúc hiện.

Ánh mắt Tạ Thầm dừng ở chỗ đó mãi, giọng hơi mất tự nhiên: "Tôi đến đây tìm một thứ."

Hắn hắng giọng một cái, dời mắt sang chỗ khác, tự giác giải thích: "Liên quan đến nhiệm vụ cá nhân."

Nha Thấu không để ý đến mấy tiểu tiết này, chỉ im lặng gật đầu, nghĩ tới việc ban nãy suýt bị Criller phát hiện mà sợ: "Vừa nãy cậu làm thế nguy hiểm lắm biết không."

Đây là phó bản S+, mặc dù Criller không phải Boss phó bản nhưng cũng là NPC cao cấp như Lucifer với Ly Vân.

Trong phó bản, người mạnh nhất chưa chắc đã là Boss, kỹ năng thiên phú của Criller rõ là bug chưa fix.

Nếu hắn với Tạ Thầm lao vào đánh nhau, Nha Thấu không dám chắc là ai sẽ thắng, nhưng mấy chuyện kiểu đó tốt nhất là đừng để xảy ra làm gì.

Tạ Thầm bỗng nhếch miệng cười, cái vẻ mặt kiêu căng phách lối kia trông đẹp trai dã man: "Hắn là thủ lĩnh của tộc người cá à?"

Nha Thấu gật đầu, để nhắc nhở Tạ Thầm về tính nghiêm trọng của việc này còn cố ý nói thêm một câu: "Anh ta hung dữ hơn cá vàng lần trước nhiều, không dễ chọc đâu, còn ghét loài người nữa."

"Thế làm sao mà hắn lại để cậu qua đây?" Tạ Thầm hỏi.

Nói tới việc này, Nha Thấu hơi chột dạ, nói: "Tôi lừa anh ta là qua đây tìm đá đánh lửa với cành cây, thế là anh ta để tôi đi."

"Vậy à?"

Nha Thấu gật đầu: "Mà chỉ cho tôi đi năm phút thôi, không có nhiều thời gian đâu."

Nghe vậy, Tạ Thầm bỗng nói một câu đầy ẩn ý: "Cậu nói vậy làm tôi càng thấy giống hơn."

Giống cái gì?

Nha Thấu khó hiểu nhìn hắn.

Tạ Thầm chậm rãi lên tiếng: "Đương nhiên là ngoại tình rồi, còn tôi là nhân tình cậu nuôi bên ngoài."

Nhìn qua mấy cái bình luận nổi bật lướt qua trong phòng livestream của mình, hắn lại nhếch môi nói tiếp: "Giống thế còn gì?"

Bé xinh đẹp trước mặt ngây ra, tới khi hiểu rõ hắn đang nói gì mới đỏ bừng cả mặt: "Giống chỗ nào mà giống!"

Giọng Nha Thấu hơi lớn, Tạ Thầm vừa duỗi tay ra bịt miệng cậu vừa giơ ngón trỏ lên môi khẽ "suỵt".

Tạ Thầm: "Nhỏ tiếng thôi, không bị phát hiện đấy."

Không nói thì thôi, vừa nói lại càng giống.

Bị mấy lời nhăng cuội của hắn tiêm nhiễm làm Nha Thấu cũng vô cớ nghĩ theo chiều hướng kia, cậu xoay người định bỏ đi: "Nếu không có việc gì thì tôi đi trước đây."

Đứng đây không đã tốn ba phút rồi, còn tính cả về nữa, cậu không ở đây lâu hơn nữa được.

Trước mặt mình là Lãnh chúa khu Đông Nam, tuy trông hắn còn trẻ măng nhưng chắc chắn chẳng phải dạng hiền lành gì.

Nha Thấu mềm giọng nói với hắn: "Cậu đừng có đi ra đấy nhé."

Ngay lúc cậu định trở ra thì Tạ Thầm đột nhiên tóm lấy cổ tay cậu, kéo cậu lại.

Nha Thấu đứng không vững, lập tức ngã vào lòng hắn.

Cơ thể dưới lớp quần áo nóng rực, còn cả cơ bắp phập phồng bên dưới nữa làm Nha Thấu hốt hoảng, vừa mới ngẩng đầu lên thì va ngay vào đôi mắt đỏ của Tạ Thầm.

Tạ Thầm nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cậu: "Sao đi vội thế?"

Nha Thấu mím môi: "Anh ta chỉ cho tôi năm phút thôi."

"Hắn nói thế nào thì cậu nghe thế à? Sao phải nghe lời hắn?" Tạ Thầm vòng tay còn lại qua ôm eo cậu, kéo bé con thơm thơm mềm mềm nép sát vào ngực mình, chóp mũi toàn là mùi hương của cậu: "Cậu là người, không phải người cá, cuối cùng cũng sẽ về đất liền thôi."

Hắn liếc mắt nhìn về phía bờ biển: "Không phải sợ hắn, dù sao hắn cũng chẳng lên bờ được."

"Tạ Thầm, cậu bình tĩnh chút đi." Nha Thấu bất an nhưng không dám cựa quậy lung tung.

"Tôi đang bình tĩnh đây." Tạ Thầm cúi đầu, nhớ lại cảnh tên người cá đuôi bạc kia ôm thiếu niên ban nãy, lại nói thêm: "Hắn nổi giận thì làm sao? Giờ tôi có thể đưa cậu đi luôn, không phải lại gần biển nữa."

Vừa mới ứng phó Criller xong, ai dè Tạ Thầm cũng có vẻ bất ổn.

Nha Thấu bắt đầu giãy giụa, Tạ Thầm mặc kệ, vùi đầu vào cổ cậu, ấm ức nói: "Cả người toàn là mùi hắn."

"Khó chịu."

"Tốt nhất là giờ tôi nên đưa cậu đi luôn."

..

Đã vượt quá năm phút rồi, còn quá cụ thể bao lâu thì không biết.

Tạ Thầm cũng chỉ ôm cậu thôi chứ không làm gì hết, Nha Thấu bị hắn ôm cứng, chẳng rõ trong đầu hắn đang nghĩ gì nữa.

Hệ thống Tình Yêu vừa mới cập nhật, từ lúc gặp cho đến bây giờ, điểm thiện cảm của Tạ Thầm vẫn là 0.

Tính cả trong phó bản thì cậu với Tạ Thầm mới gặp nhau có mấy lần, Nha Thấu không tự tin đến mức cho rằng chỉ mới gặp có mấy lần đó mà Tạ Thầm đã thích mình.

Đèn tín hiệu của 001 đột nhiên lấp lóe.

Nha Thấu cảm giác có gì đó đang nhìn mình chằm chằm.

Cậu ngẩng đầu lên, xuyên qua kẽ hở giữa những tán cây, bắt gặp đôi mắt xám lạnh lẽo kia.

Ban đầu đứng gần lối vào rừng cơ, nhưng chẳng biết Tạ Thầm kéo cậu ra lối vào từ lúc nào, đã thế còn đứng ngay giữa hai cái cây.

Cứ như cố ý cho ai nhìn vậy.

Criller ở bờ biển nhìn chòng chọc về phía này, xa quá nên không rõ biểu cảm trên mặt hắn thế nào.

Mà thiếu niên đang bị Tạ Thầm ôm chặt cũng không biết hắn đã nhìn được bao lâu rồi.

Trong không khí nghe như có thứ gì đó vừa mới vỡ vụn.

Nha Thấu hoảng điên đi được, vội đập đập vai Tạ Thầm: "Tạ Thầm, cậu buông tôi ra."

Có lẽ là nghe ra sự lo lắng trong giọng nói của thiếu niên nên lần này Tạ Thầm không bướng nữa mà nghe lời buông ra.

Hắn cúi thấp đầu xuống như muốn ghé lại gần nhưng lại bị Nha Thấu tránh đi.

Đèn tín hiệu của 001 lấp lóe điên cuồng cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Tạ Thầm đứng thẳng người lên, hắn nhìn theo tầm mắt của thiếu niên thì thấy tên người cá đuôi bạc kia đang nhìn về phía này.

"Ấy chết, bị phát hiện mất rồi."