Edit: Lune
Tính ra thì cậu đã hỏi vấn đề này hai lần rồi.
Lần đầu là ngay hôm đầu tiên trong [Điều 13 nội quy trường], cậu nằm sấp trên mặt bàn, hỏi 001: "Ta còn về nhà được không?"
——【Được chứ. Ký chủ đừng lo lắng quá, tôi đã phản hồi vấn đề sự cố đến Hệ thống Chủ rồi, ước tính sau phó bản này sẽ có nhân viên đến đón.】
Đây là câu trả lời ban đầu.
Nhưng sau khi vượt xong phó bản [Điều 13 nội quy trường], 001 lại nói rằng thời gian sửa chữa đường nối giữa hai khu cần một tháng, hay nói cách khác là cậu phải ở lại khu Trốn thoát Kinh Hoàng một tháng.
Lần lữa mãi, đến tận bây giờ cũng chưa từng thông báo tiến độ sửa chữa cho cậu biết.
Tuy cậu không thông minh lắm nhưng cũng không phải đần, cảm giác bị nhắm vào khiến cậu ý thức được việc mình rơi vào khu Trốn thoát Kinh Hoàng có lẽ không phải "bug" hay "nhầm lẫn" như hệ thống nói.
Lúc trước còn chưa chắc chắn, mãi tới khi bị cưỡng chế vào [Mai Táng], Nha Thấu mới xác định đó không phải ảo giác của mình.
Tựa như có một bàn tay khổng lồ đang thao túng cả thế cục, thúc đẩy từng nút thắt cốt truyện đi theo hướng đã được định sẵn.
Nhiệm vụ chính của cậu xuyên suốt từ [Điều 13 nội quy trường] ban đầu cho đến giờ là về nhà, nhưng với tình cảnh hiện giờ của cậu thì, liệu cậu còn về nhà được không?
"Đường nối giữa khu Trốn thoát Kinh Hoàng với khu mình có phải... vẫn chưa sửa xong không?"
Ngón tay nắm chặt ống quần, sau khi rời xa khỏi sự ồn ào náo nhiệt bên ngoài rồi ở một mình, khí lạnh len lỏi vào khiến Nha Thấu thấy lạnh buốt cả người.
Cậu muốn gượng cười, nhưng vừa nhếch khóe miệng bỗng nhận ra biểu cảm của mình bây giờ chắc rất khó coi, cho nên lại lặng lẽ mím môi.
【Ừm.】
Hệ thống Tình Yêu không giấu giếm.
Đường nối giữa các khu rất khó phục hồi, từ lúc bị đập vỡ ban đầu vẫn luôn cố gắng sửa chữa nhưng tới giờ vẫn chưa được, chỉ một tháng mà muốn khôi phục hoàn toàn là điều bất khả thi.
【Giờ tạm thời chưa về được.】
Nha Thấu im lặng, cậu cúi đầu trông như thể bị bóng tối bao phủ vậy, đáng thương vô cùng.
Một lực rất nhẹ chạm vào đỉnh đầu, Hệ thống Tình Yêu:【Sợ không?】
Nha Thấu cúi thấp đầu, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng cậu biết mình không tỏ ra cứng cỏi nổi, có điều cuối cùng vẫn quật cường vá víu cho bản thân: "Hơi hơi ạ."
Động tác xoa đầu không thành thạo lắm, Nha Thấu biết Hệ thống Tình Yêu đang dỗ mình, cậu đổi từ nắm quần sang bóp ngón tay, bóp đến nỗi đỏ cả lên: "Ngài tới vì con hả?"
Hệ thống Tình Yêu tự nhiên hỏi lại:【Chẳng lẽ không phải?】
Khu vực khác nhau có Hệ thống Chủ khác nhau, bọn họ không thể tùy ý sang nơi khác được. Cho nên ban đầu Hệ thống Tình Yêu chỉ chuyển một phần ý thức qua, ngoài việc cố định thông báo điểm thiện cảm của NPC ra thì không làm được gì khác nữa.
Chuyển dời quyền hạn là một việc rất phức tạp, kể cả tới khi nâng cấp hệ thống trong [Người cá biển sâu] cũng mới chỉ tải được 30%.
Sau khi nghe thấy câu trả lời, đóa hoa héo rũ trông tươi lên thấy rõ, nhưng nhớ tới hoàn cảnh hiện giờ của mình, cành lá lại rủ xuống.
【Đừng sợ.】
Giọng nói vang giữa không trung, ngữ điệu chầm chậm:【Chỉ là tạm thời chưa về được thôi. Đường chưa sửa xong thì vẫn còn cách khác.】
Nói xong, Hắn liếc qua 001 vẫn luôn im lặng trong biển ý thức.
Đỗ Thanh Dương làm phản, đây chính là bước đầu tốt nhất.
Hắn tới đây là để đưa Nha Nha về nhà.
【Chúng ta sẽ về nhà cùng nhau.】
...
Nha Thấu mặt mày ủ rũ suốt, ăn tạm một ít rồi nằm nghỉ ngơi chốc lát, khuôn mặt vốn tái nhợt sau khi thể lực hồi phục mới có lại tí hồng hào.
Chờ tiêu hóa xong, cậu mới vào phòng tắm chuẩn bị tắm rửa.
Trong phòng tắm hơi nước mịt mù, nước nóng trong bồn đã được chuẩn bị sẵn, Nha Thấu sững lại một lúc, mấy giây sau mới như nhớ ra cái gì, chần chờ hỏi: "Ngài xả nước giúp con hả?"
【Ừm.】Hệ thống Tình Yêu hỏi:【Vừa nghĩ gì vậy?】
Nha Thấu sờ mũi, nhỏ giọng lầm bầm: "Con tưởng trong nhà có người khác."
Từ khi vào nhà, cậu vẫn luôn ở ngoài phòng khách, vừa vào phòng tắm thì thấy trong bồn đã đầy nước rồi, đầu óc cậu tức thì trống rỗng, còn tưởng trong nhà có ma quỷ quấy phá nữa. Mãi lúc sau mới nhớ ra là giờ Hệ thống Tình Yêu có thể chạm vào được thực thể rồi mới yên tâm.
Hệ thống Tình Yêu cầm quần áo tới, để ở vị trí Nha Thấu lấy được.
Tuy trông quần áo bay giữa không trung khá là đáng sợ, nhưng chuyện này đại biểu cho việc cậu không phải chỉ có một mình.
Hệ thống Tình Yêu không nói mà lấy cách thức này biểu đạt với cậu.
Phiền muộn trong lòng rốt cuộc cũng tan đi, Nha Thấu cụp mắt, đáp: "Con cảm ơn."
...
Sau khi ngâm nước nóng xong, cả khuôn mặt bị hơi nóng hun đỏ bừng, toàn thân cũng phả ra hơi nóng.
Giờ vẫn đang là buổi chiều nên chưa phải kéo rèm cửa lại.
Trong phòng đã bật điều hòa sẵn từ trước, sau khi ngâm nước nóng xong, cơn buồn ngủ ban đầu cũng vơi đi nhiều, Nha Thấu nằm trên giường lật tới lật lui mãi không ngủ được.
Cậu không ngủ được, lật qua lật lại hồi lâu mới nhớ ra từ lúc ra khỏi phó bản mình chưa sờ tới máy truyền tin, thế là cậu chống khuỷu tay nhổm dậy, duỗi tay còn lại với lấy máy truyền tin qua bật nguồn lên.
Màn hình đen kịt sau một thời gian dài tắt ngóm đột ngột sáng lên. Lúc đầu dữ liệu còn chưa kịp load, chờ mấy giây sau, tiếng thông báo liên tục vang lên làm Nha Thấu hết hồn tí thì vứt máy đi.
Nha Thấu không thêm nhiều người lắm, trong danh sách bạn bè cũng chỉ có Tạ Thầm với Thi Lâu. Nếu tính thêm cả Lục Đông vừa mới cho số thì danh sách của cậu cũng chỉ có 3 người.
Cho nên chỉ cần liếc qua là biết đống tin tức như oanh tạc này do ai gửi đến.
Nha Thấu lướt qua đống tin nhắn chưa đọc.
Tạ Thầm mới gặp cậu xong nên tin nhắn cũng chỉ đơn giản là hỏi cậu tới nhà chưa, mà những tin còn lại thì hầu hết đều đến từ Thi Lâu.
Kéo đống tin nhắn chưa đọc lên trên cùng, tin trên cùng chính là cái lúc cậu vội vàng tắt máy. Lúc ấy Thi Lâu vừa làm chuyện đó vừa thì thầm tên cậu, đã thế giữa chừng còn gọi cho cậu, giờ cứ nhớ lại là Nha Thấu lại thấy xấu hổ đến mức tai đỏ bừng, co hết cả ngón chân vào rồi.
Đã hai phó bản Nha Thấu chưa nhắn lại cho Thi lâu rồi, số tin nhắn chưa đọc hiện tận 99+.
Cậu dằn nỗi bối rối lẫn xấu hổ xuống, cố gắng đọc hết đống tin nhắn.
Người chơi đỉnh cấp cỡ Thi Lâu đương nhiên là cực kỳ kiêu ngạo, sau khi bị Dung Xích chọc điên, rồi mấy bữa nay còn thấy Tạ Thầm diễu võ giương oai suốt nên sắc mặt lúc nào u ám, đến nỗi Giang Khước thấy cũng phải đi vòng.
Tin nhắn gửi tới cũng thay đổi liên tục.
Từ ban đầu lạnh lùng hỏi "Sao Nha Nha không tới gặp anh" cho tới khoảng giữa "Đừng để anh bắt được" "Em với Tạ Thầm đến bước nào rồi" kiểu tức điên, rồi đến cuối cùng là "Nha Nha, em đừng lại gần Tạ Thầm được không", có thể nói là càng ngày càng hạ mình.
So với những người khác thì hắn cũng chẳng làm gì sai, lúc trước không muốn liên hệ gì với hắn chỉ đơn giản là vì Nha Thấu nghĩ mình sẽ về khu Chinh phục Tình Yêu nên không muốn tiếp xúc thêm mà thôi.
Nha Thấu cảm thấy mình vẫn nên giải thích một chút mới được, có điều còn chưa kịp đọc hết tin nhắn thì đã nghe thấy tiếng 001.
【Không ngủ được à?】
Nha Thấu: "Ừm."
【Đúng lúc có kết quả khảo hạch rồi, ngài muốn xem không?】
"Tưởng có rồi mà?"
Nha Thấu hoang mang, cậu nhớ rõ cái giao diện cá nhân hiển thị lúc phó bản kết thúc mà, xếp loại cuối cùng kia không phải kết quả khảo hạch à?
【Không phải.】001 kiên nhẫn giải thích:【Phó bản khảo hạch là phó bản đánh giá cấp bậc, sau khi phó bản kết thúc, video ghi lại quá trình vượt ải sẽ được giao cho Đánh giá viên xét duyệt, đánh giá xong thì mới biết được mình có thăng cấp thành công hay không, mà thăng cấp thành công còn nhận được phần thưởng nữa đấy.】
Nha Thấu từ trên giường ngồi dậy: "Ừm ừm."
Nói xong còn kéo chăn lên che chân lại, chờ 001 giải thích tiếp.
【Phần thưởng nhận được khi thăng cấp thành công phong phú cực, chỉ cần không đen lắm...】Nói xong, 001 mới nhớ tới lần ký chủ nhà mình rút trúng cái thẻ biến thân vô dụng nhất kia, đoạn thở dài một tiếng, chẳng còn hy vọng gì:【Thôi, ngài đừng hồi hộp quá.】
Miệng thì nói "Đừng hồi hộp" nhưng giọng máy cứng ngắc nghe còn hồi hộp hơn cả người trong cuộc là Nha Thấu nữa.
Hệ thống Tình Yêu:【Cậu không nhìn à?】
【Không, tôi thấy hồi hộp lắm.】
001 thừa nhận cực kỳ dứt khoát:【Ngài là ký chủ thứ hai tôi phụ trách nên tôi hồi hộp là chuyện đương nhiên mà.】
Làm Nha Thấu cũng hồi hộp theo luôn, cậu cảm giác như trở lại lúc chờ kết quả bài thi vậy, vừa mong chờ muốn biết điểm của mình nhưng trong lòng cũng căng thẳng muốn chết, mắt nhìn đăm đăm vào xấp bài thi trên tay giáo viên.
Khi mở lại hậu trường, quả nhiên trông thấy một chấm đỏ chỗ hộp thư.
Hít sâu một hơi, Nha Thấu bấm vào đó, một phong thư lập tức hiện ra trước mắt cậu.
【Kết quả đánh giá cấp bậc】
【Tên: Nha Thấu】
【Tuổi: 18】
【Phó bản khảo hạch: Mai Táng (B ——S)】
【Giám khảo: Hạ Lộc】
【Hệ thống khảo hạch: 081】
【Xếp loại cuối cùng: S】
【Kết quả cấp bậc cuối cùng: Người chơi trung cấp】
【Đánh giá viên: S】
Ánh mắt Nha Thấu nhìn qua nhìn lại tên hai người phía trên sau đó mới dừng ở kết quả cấp bậc cuối cùng.
Tới tận lúc này, khuôn mặt nhỏ ủ dột bấy lâu mới hiện lên vẻ vui mừng. Cậu nằm ngửa ra giường, bắt tréo chân, giơ cao màn hình giả lập lên rồi khoe với Hệ thống Tình Yêu và 001: "Người chơi trung cấp này!"
Cậu còn nhớ thân phận giả của anh trai, người chơi tên Lâm Nam kia cũng là người chơi trung cấp. Trong lòng Nha Thấu, người chơi trung cấp đã là một cấp bậc cực kỳ cao rồi, lúc này cậu phấn khích đến mức lăn qua lăn lại không ngừng.
Hệ thống Tình Yêu:【Không cần giơ cao thế, ta thấy được.】Nói xong mới nhận xét ngắn gọn:【Giỏi lắm.】
001 mừng rỡ:【Tôi đã nói rồi mà! Kiểu gì cũng qua được! Ký chủ giỏi quá đi mất!】
"Hì hì."
Vì lăn qua lộn lại nên tóc tai rối tung hết cả, Nha Thấu ôm chăn cười ngây ngô.
Nhưng sau khi sự phấn khích qua đi, cậu mới ngẫm lại.
Bàn chân giẫm lên tấm ga giường trắng muốt, đầu mấp mé như sắp ra khỏi mép giường, cậu ngửa đầu ra sau, chần chờ hỏi: "Có đánh giá nhầm không nhỉ?"
Ánh mắt 001 dừng ở tên Đánh giá viên nọ:【Đánh giá viên S mà, người khắt khe như anh ta sao mà đánh giá sai được.】
【Chỉ riêng việc lấy được một quy tắc tử vong trong [Mai Táng] đã đủ để trở thành người chơi trung cấp rồi.】
Nha Thấu thừa nhận là nghe 001 nói thế làm cậu thấy được an ủi lắm luôn, cậu xoa tóc rồi bò dậy, xem thử xem phần thưởng sẽ có những gì.
Trong hồ phần thưởng có rất nhiều đạo cụ S+, còn có cả thẻ hồi sinh với thẻ vượt ải gì đó nữa, 001 nhìn mà thèm, cũng nghĩ xem có thể đi cửa sau để rút cho ký chủ một cái hay không.
Nhưng tiếc cái là kiểu rút thưởng từ hồ phần thưởng này, nó không động tay động chân vào được nên chỉ có thể từ bỏ thôi.
Phần thưởng trong hồ phong phú vô cùng, 001 thầm tính, thấy kiểu gì cũng rút được đạo cụ cấp B trở lên.
【Quay đi.】
Nha Thấu nuốt nước bọt, duỗi ngón tay ra đè xuống nút bấm.
Vòng quay bắt đầu xoay, mũi tên phản chiếu ra ánh sáng lạnh lẽo. Trước ánh mắt của hai thống một người, tốc độ của nó từ nhanh đến chậm dần, cuối cùng dừng lại ở một vị trí màu vàng óng.
Mà nơi đó lại chẳng có cái gì cả.
Nha Thấu sững sờ, ngay cả 001 cũng không lường trước được tình huống này:【Đùa à? Rút thế nào cũng bét phải được cái đạo cụ cấp B chứ, không có gì là thế nào?】
Nhưng sự thật chính là vậy, ô phần thưởng kia không có cái gì hết.
Nha Thấu không cam lòng bèn chọc vào cái ô phần thưởng kia, lúc chọc lần thứ hai thì thấy đầu ngón tay đau nhói, ngay sau đó âm thanh thông báo của hệ thống lập tức vang lên.
【Chúc mừng người chơi nhận được phần thưởng cấp bậc không rõ —— Phát súng hỏa mù】
【Phát súng hỏa mù: Tung hỏa mù đánh lừa kẻ địch. Vờ tấn công để rút lui.】
Mà nơi vốn trống không kia cũng dần dần hiện ra hình dáng một đôi tay.
【Tính năng nâng cấp: [Đảo ngược?? Phát súng vô hình] dùng tay làm súng, viên đạn ảo sẽ bay theo hướng người điều khiển, vừa có thể tiến vừa có thể lùi, tấn công bất ngờ khiến đối phương trở tay không kịp.】
Không có thực thể nên dễ dàng khiến kẻ địch mất cảnh giác, trong khi mối nguy thực sự lại ẩn giấu ngay trên đầu ngón tay.