Vĩnh Hy

Chương 12



23 Ta đích thân lập bia mộ cho nàng.

Chọn một nơi phong cảnh tuyệt đẹp, từ đó có thể phóng tầm mắt nhìn khắp kinh thành.

Ta bảo Thanh Nhược mua rượu mạnh giúp ta, rồi rót một chén, đổ trước phần mộ nàng.

“Chỗ này chắc là ngươi sẽ thích.”

Vừa có thể nhìn thấy kinh thành, vừa có thể ngắm trọn giang sơn vạn dặm.

Cả đời nàng chỉ mong có thể thi thố tài năng.

Đây là việc duy nhất mà ta có thể làm cho nàng vào lúc này.

“Ngươi vẫn còn muốn tiếp tục kiên trì sao, Ngọc nhi?”

Châu Hy Nguyệt, khoác áo choàng, từ xa bước lại. Sắc mặt nàng so với lần gặp trước còn tái nhợt hơn nhiều.

“Tại sao lại không?” 

Châu Hy Nguyệt lắc đầu, rồi cũng rót một chén rượu trong vắt, đổ lên mộ phần.

“Con đường mà ngươi muốn đi, nữ đế khai quốc Đại Chu năm xưa cũng đã đi qua, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có mình bà ấy đi được. Thế nhưng thì sao chứ? Tổ tiên còn chưa kịp bảo hộ thiên hạ nữ tử, thì đã bệnh yếu, bị con thơ đoạt quyền. Những pháp lệnh chưa kịp ban ra cũng đều bị xóa bỏ.”

“Ngươi muốn khôi phục những pháp lệnh ấy, ngươi biết sẽ phải trả giá lớn thế nào không?”

Ta bước đến trước mặt Châu Hy Nguyệt, nhẹ nhàng đặt tay lên má nàng.

“Ta biết.”

“Tiểu thư họ Tiêu chính là minh chứng.”

“Năm xưa chẳng phải chúng ta đã biết con đường này rất gian nan rồi sao? Chính là ngươi nói với ta rằng, chúng ta là công chúa hoàng thất, cũng có tư cách kế thừa đại thống. Chính là ngươi bảo ta hãy vì thiên hạ mà vạch kế hoạch. Chính là ngươi nói với ta rằng, nữ tử ở đời quá đỗi khó khăn, nên chúng ta, cũng là nữ nhân, càng nên dốc hết sức mình để cứu lấy họ.”

“Chu Hy Nguyệt, tất cả những điều đó là ngươi đã nói với ta trên thành lâu năm nào. Ngươi bảo ngươi không cam tâm để nữ tử mãi bị xem nhẹ, nên ngươi muốn liều một phen. Cũng chính ngươi khuyên ta nên cùng ngươi nỗ lực.”

“Ta chưa từng quên những lời năm đó, cớ sao ngươi lại quên rồi?”

Quên rằng chúng ta từng hứa, sẽ vì nữ tử mà cố gắng một lần.

Triều đình cao cao tại thượng, chiến trường m.á.u lửa nhiệt huyết.

Nữ tử vì sao không thể góp mặt?

Chúng ta có thể nắm chắc kiếm đao, c.h.é.m g.i.ế.c quân địch. Cũng có thể đấu trí luận lý, dâng hiến mưu lược.

Chúng ta rõ ràng làm được mọi thứ, nhưng chỉ vì thế gian định kiến, vì miệng lưỡi người đời đáng sợ, nên đành bị giam cầm nơi hậu viện.

Sinh con dưỡng cái, hiếu thuận cha mẹ chồng.

Một thân tài hoa không nơi thi triển.

Đó gọi là cuộc đời tươi đẹp ư?

Nếu thật vậy, ta thà không sống cuộc đời đó.

24 [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Năm Cảnh Hòa thứ 20.

Thanh Châu nổi loạn, các bộ tộc thiểu số vùng biên giới nhân cơ hội tấn công bất ngờ.

Thanh Châu thất thủ, cả thành ngập tràn cảnh cướp bóc, cưỡng hiếp, bắt người.

Thứ sử Thanh Châu tấu xin triều đình lập tức dẹp loạn.

Phụ hoàng cử Châu Cửu dẫn quân xuất chinh.

Vì đại lễ tế thần trước đó, trong dân chúng vẫn còn nhiều lời bàn tán không hay về Châu Cửu.

Nếu muốn hắn thuận lợi trở thành người kế vị, tất nhiên phải có chiến công nổi bật.

Thế nhưng cả đời hắn chỉ quanh quẩn trong hoàng thành.

Không có công lao quân sự, cũng chẳng có kế sách xuất sắc.

Phụ hoàng vốn không có lý do lập hắn làm thái tử.

Nhưng nếu hắn có thể bình định loạn Thanh Châu, vậy thì hoàn toàn có thể lấy công lao đó làm điều kiện sắc phong.

Quân Cố gia đứng sau làm hậu thuẫn cho Châu Cửu, muốn thắng trận này, có thể nói là nắm phần lớn thắng lợi trong tay.

Trên đại điện, ta quỳ gối giữa trung tâm.

“Thần nữ xin được theo Hoàng huynh cùng ra chiến trường!”

25 Quân phản loạn ở Thanh Châu phần lớn là người của tộc Hồi Quyết năm đó.

Cho nên ta đi, một là để ổn định quân tâm, cổ vũ sĩ khí, hai là muốn tuyên bố với tất cả mọi người:

Ta, Chu Hy Ngọc, cũng muốn tranh giành hoàng vị này!

Ngôi vị cửu ngũ chí tôn.

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

Phụ hoàng im lặng hồi lâu, cuối cùng xua tay.

"Chuẩn tấu."

Nói xong.

Không thèm nhìn ta nữa.

Chuyến đi Thanh Châu lần này, phản quân nhất định phải dẹp yên. Nhưng ngôi vị hoàng thái tử này, cũng nhất định sẽ có một hồi kết.

Chẳng qua chỉ là ngươi ch*t ta sống.

Ta tự tay đẩy cuộc tranh đấu này lên đến đỉnh điểm, tất cả mọi người đều đang ngẩng đầu mong chờ.

Ai sẽ là người chiến thắng.

Vẫn chưa thể biết được.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com