Vĩnh Hy

Chương 5



9 Có ta và Hô Diên Dung Nhĩ cùng lúc ra tay.

Hô Diên Dung Xung vốn đã dòm ngó Đại Chu từ lâu, khi nhận được tin tình báo do ta mang về, liền quyết đoán phát binh đánh Đại Chu.

Y cũng từng do dự, nhưng đúng lúc đó, Hô Diên Dung Nhĩ cũng từ tay gián điệp ở Đại Chu mang về tình báo giống hệt ta.

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

Tuy trong tộc Hồi Quyết có đại thần phản đối, nhưng chỉ trong một đêm, tự khắc sẽ có người khiến bọn họ câm miệng.

Nếu còn chưa học được cách im lặng, thì trên thảo nguyên lại chỉ thêm một cái xác mà thôi.

Chưa đến ba tháng, Hồi Quyết phát binh tấn công Đại Chu.

Chu Hy Nguyệt khi biết tin này lại còn viết thư đến mắng ta.

Nói ta không khuyên được Hồi Quyết vương, mới khiến chiến sự lại nổ ra.

“Người tỷ tỷ này của ngươi, thật đúng là thú vị quá mức.”

“Ba năm trước ngươi từng nói Chu Hy Nguyệt có khí chất đế vương, rất có khả năng sẽ là nữ đế thứ hai từ khi Đại Chu khai quốc. Vậy mà chưa đến ba năm, nàng ta lại vì tình yêu mà vứt bỏ thân phận hoàng thái nữ, đúng là một lòng si mê thế tử Cố Nguyên.”

Trước thềm chiến tranh, Hô Diên Dung Nhĩ vậy mà còn rảnh rỗi tới lều ta uống trà.

Đúng lúc nhìn thấy bức thư Chu Hy Nguyệt gửi ta, ta liền ném thẳng nó vào lò lửa trước mặt y.

Nhìn tàn lửa từng chút một thiêu đốt bức thư.

Ta quay đầu lại nhìn Hô Diên Dung Nhĩ: “Vì tình yêu mà bị ràng buộc, thật ngu ngốc đến cực điểm.”

Trận chiến này vốn là điều không thể tránh khỏi. 

Dù không có ta và Hô Diên Dung Nhĩ thúc đẩy, trong vòng ba năm, Hồi Quyết vương cũng nhất định sẽ phát động tấn công Đại Chu.

Đó là dã tâm mà hắn luôn ấp ủ.

Còn điều duy nhất ta có thể làm, chính là không ngừng khuếch đại dã tâm đó, khiến hắn sớm đưa ra quyết định này.

Nhưng tiếc thay, ta rốt cuộc vẫn là công chúa Đại Chu. Dù đã trở thành vương hậu của Hồi Quyết, thì trong trận đại chiến này cũng phải tạm thời tránh mặt.

Hô Diên Dung Xung dỗ dành ta, đặc biệt sai người mua cho ta trâm vàng, ngọc quý loại tốt nhất.

“A Ngọc, những ngày này nàng cứ ở yên trong trướng. Cần gì cứ bảo người khác đi mua, ngoan ngoãn đợi ta trở về.”

Lời nói dịu dàng, nhưng bên ngoài trướng canh gác ta chẳng ít.

Dù sao ta là công chúa Đại Chu, mà trận chiến này lại nhằm vào Đại Chu, ta không đáng được tin tưởng.

Thế nên hắn cho tâm phúc canh giữ ta, phòng ngừa ta đưa tin ra ngoài.

Ta khẽ cúi người hành lễ, cực kỳ ngoan ngoãn: “Thiếp thân, đương nhiên tuân lệnh.”

Sau khi sắp xếp xong xuôi, Hồi Quyết vương Hô Diên Dung Xung dẫn đại quân tiến ra tiền tuyến.

Ta thì không vội. Chân trước hắn vừa rời đi, chân sau Hô Diên Dung Nhĩ đã mang quân khống chế trại chính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta cũng đã bồi dưỡng một nhóm tâm phúc và thuộc hạ, phần lớn đều ở lại trong trại chính.

“Thật sự muốn ra tiền tuyến sao?”

Trên đường đi Hô Diên Dung Nhĩ hỏi ta không biết bao nhiêu lần, y vẫn cảm thấy ta là nữ tử thì nên ở lại hậu phương trấn giữ.

“Đại Chu ta khi khai quốc đã là nữ đế, tay cầm thương bạc dựng nên cơ nghiệp, oai phong lẫm liệt giữa chiến trường, sao ta lại không thể?”

Ta giơ thanh kiếm trong tay, ánh mắt sáng rực rỡ đầy háo hức.

Ta cũng muốn lập công danh trên chiến trường.

Y không hỏi nữa.

Dẫn ta nhanh chóng tiến đến tiền tuyến.

Trận đại chiến này không thể tránh được. Hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng. 

Lại thêm Cố Nguyên đích thân dẫn Cố gia quân giữ cửa ải, đại quân hùng hậu áp sát biên giới, dù binh sĩ Hồi Quyết dũng mãnh, trận này cũng vô cùng gian nan.

Ngày thứ mười bảy của đại chiến, Hô Diên Dung Xung mệt mỏi toàn thân trở lại doanh trại. 

Còn chưa kịp nghỉ ngơi thì tin chiến sự lại đến, hắn chỉ đành vội mặc lại giáp trụ, tái xuất chiến trường.

“Vương, uống chén trà này thiếp thân tự tay pha cho người rồi hãy đi.”

Tiểu thiếp A Như liếc mắt đưa tình, nâng chén trà mời.

Là người Hồi Quyết, trong hoàn cảnh này, Hô Diên Dung Xung hiển nhiên tin tưởng nàng ta hơn ta.

Vì vậy dù ra trận, cũng không quên mang theo mỹ nhân mới sủng ái này.

Chỉ cần nhìn gương mặt kia, Hô Diên Dung Xung liền dịu giọng, đưa tay vuốt ve má nàng ta, rồi cầm lấy chén trà uống cạn.

“Đợi bản vương thắng trận trở về, sẽ phong nàng làm phi.”

A Như vội vàng tạ ơn, còn đích thân tiễn người ra khỏi trướng, sau đó mới cẩn thận vén rèm phía sau, đón ta bước ra.

“Công chúa, mọi thứ đã chuẩn bị xong.”

Ta cúi đầu liếc nhìn chén trà trong tay, chính là chén trà mà Hô Diên Dung Xung vừa uống.

Trong chén vẫn còn sót lại chút cặn trà.

Ta vươn tay nhận lấy, rồi đột ngột buông tay.

“Vậy thì, truyền tin đi.”

Quả là người Hồi Quyết, lòng cũng hướng về Hồi Quyết.

Tiếc thay, chủ nhân mà A Như trung thành, chỉ có một người, chính là Hô Diên Dung Nhĩ.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com