Vô Hạn Lưu: Công Viên Của Quỷ

Chương 2



Vì sự cố bất ngờ, đoàn làm phim quyết định cho mọi người nghỉ nửa ngày để trấn an tâm lý. Ai nấy đều sợ hãi, không khí ngột ngạt bao trùm lên cả phim trường.

Chưa đầy vài tiếng sau, tin tức từ đoàn phim bên cạnh truyền tới —— một diễn viên quần chúng khi đang treo dây luyện tập đã rơi xuống, tử vong ngay tại chỗ.

Đám diễn viên quần chúng vừa nghe tin đã tái mét mặt, rối rít kéo nhau trở lại phim trường. Một cô gái run rẩy kéo tay Lê Tri, thì thào trong sợ hãi:

"Lê Tri... vừa nãy tôi nghe người ta nói... căn nhà chúng ta quay phim hôm nay có ma thật đó!"

Cô ta liếc nhìn cái giếng, rồi hạ thấp giọng: "Thời dân quốc, nơi này từng có vài bà vợ lẽ treo cổ tự tử. Còn có người nhảy giếng... Chính là cái giếng hôm nay cô ngồi đó!"

Nếu là trước đây, khi nghe những lời như vậy, có lẽ Lê Tri chỉ cười khẩy cho qua, cho rằng đó chẳng qua là những lời đồn nhảm nhí không đáng tin.

Nhưng... đôi giày thêu hoa màu đỏ và làn váy đỏ cũ kỹ mà cô tận mắt thấy bên giếng hôm nay, bàn tay lạnh ngắt đẩy cô xuống nước... Tất cả những thứ đó, tuyệt đối không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng.

Lê Tri siết chặt góc áo, trong lòng bỗng dâng lên một suy nghĩ cực kỳ nghiêm túc: có lẽ cô nên đi vào miếu thắp hương cầu an, thậm chí... nên xem xét thay đổi cả tín ngưỡng mình luôn tin tưởng bấy lâu nay.

Và rồi, từ buổi chiều hôm đó, thế giới lặng lẽ thay đổi.

Mới đầu chỉ có vài người lẻ tẻ đăng bài trên mạng, nói rằng mình nhìn thấy người thân đã mất từ lâu. Nhưng rồi, hàng loạt các vụ tử vong bất thường bắt đầu xuất hiện —— nhảy lầu, nhảy sông, tai nạn giao thông, tự sát... Tần suất xảy ra dày đặc đến mức toàn bộ Trái Đất dần dần bị bao trùm trong một màn sương c.h.ế.t chóc.

Những câu chuyện ma quỷ được bàn tán khắp nơi, số lượng người khẳng định bản thân tận mắt chứng kiến "thứ gì đó" không ngừng tăng lên từng ngày. Nhưng vẫn có nhiều người bán tín bán nghi, cho rằng đây chỉ là hiệu ứng tâm lý tập thể.

Cho đến khi một thông báo chính thức từ chính phủ được phát đi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"[Thông báo đến toàn thể nhân loại: Trái đất đã bị một nền văn minh cao cấp hơn xâm chiếm. Hình thức xâm lược biểu hiện thông qua các hiện tượng ma quái siêu nhiên. Hiện tại, các tổ chức chức năng đã thành lập bộ phận đặc biệt để ứng phó nhưng vẫn chưa tìm ra phương pháp tiêu diệt tận gốc. Để đảm bảo an toàn, mọi người nên hạn chế ra ngoài, tránh tiếp xúc với vật dụng nguy hiểm. Nếu cần hỗ trợ, xin liên hệ với Hiệp hội Phật giáo địa phương để được trợ giúp.]"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Tin tức này vừa phát đi, toàn bộ thế giới như rơi vào đại loạn.

Trong căn nhà nhỏ nơi Lê Tri đang trú ngụ, cô nghe rõ tiếng la hét hỗn loạn vang vọng khắp các con phố ngoài cửa sổ.

Chưa kịp phản ứng, bà Thượng Cẩm Như, mẹ của cô, đã hớt hải xông vào phòng, tay còn cầm theo cái nồi lớn như vũ khí phòng thân, vừa chạy vừa gào:

"Tri Tri! Người đẩy con xuống giếng hôm đó thật sự là ma nữ đó! Nhà nước còn ra thông báo rồi! Không thể chần chừ nữa! Chúng ta chia nhau hành động đi!"

Bà Thượng gào đến khản giọng, vẻ mặt hoảng loạn cực độ, hoàn toàn không còn bộ dạng bình tĩnh ngày thường.

"Mẹ sẽ đi đền chùa mua bùa trừ tà!" Bà kéo tay con gái vừa chạy vừa dặn dò. "Con thì đi miếu đạo, mua được thứ gì đuổi ma thì cứ vơ hết về đây!"

Bà Thượng xuất thân từ thời kỳ đói kém, từ nhỏ đã lăn lộn giành giật từng mẩu thức ăn, nên lúc gặp biến cũng có kinh nghiệm ứng phó hơn người.

Lê Tri lật đật mặc áo khoác, vừa cài khuy vừa lo lắng nói: "Mẹ ơi, còn Sương Sương thì sao? Em ấy còn đang ở trường học!"

"Yên tâm!" Bà Thượng kéo tay cô lao ra cửa. "Anh con đi đón nó rồi! Đón xong, hai đứa sẽ ghé siêu thị mua lương thực dự trữ luôn. Mẹ đã phân công đâu ra đấy cả rồi!"

Bà vừa dứt lời, tay bỗng trống không.

Bà quay phắt lại —— bóng dáng của Lê Tri đã biến mất!

"Bùm" một tiếng, như thể có ai vừa hút cô vào trong hư không.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com