Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 171: Phó bản trường trung học Dục Tài



"Chúng ta có thể hợp tác lâu dài." Lê Tri đứng dậy, ánh mắt bình tĩnh dừng lại trên mặt Diêu Minh Phong. "Tôi có thể bảo vệ người của các anh hành động trong phó bản, giữ họ không bị loại trong quá trình điều tra, cũng không để khán giả nhận ra dấu hiệu bất thường."

Giọng nói cô không lớn, nhưng mang theo áp lực vô hình, khiến không khí trong phòng như đặc quánh lại.

"Tuy nhiên—" Cô dừng lại một chút, nở một nụ cười mơ hồ, "—tôi có một điều kiện."

Hai người đàn ông đối diện lập tức ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm túc: "Cô cứ nói."

Lê Tri nghiêng đầu: "Tôi muốn chia sẻ toàn bộ kết quả điều tra hệ thống Quỷ Quái mà các anh có được."

Lời vừa dứt, sắc mặt của Diêu Minh Phong hơi thay đổi, anh trầm ngâm một lúc lâu mới đáp: "Chuyện này không nằm trong quyền hạn của tôi. Tôi cần về báo cáo cấp trên. Sau khi cô vượt qua phó bản lần này, có thể sẽ có câu trả lời cho cô."

"Được." Lê Tri gật đầu, dường như sớm đã đoán được phản ứng đó.

Chiều hôm sau, thời gian tiến vào phó bản của Liên Thanh Lâm cũng đến. Cậu cảm nhận được tín hiệu truyền tống từ nửa tiếng trước, lập tức báo cho cả nhóm. Mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí Lê Tri còn kịp tắm một lượt trước khi biến mất khỏi thế giới thực.

Lần truyền tống lần này không khác gì trước: là cảm giác bị nhấc bổng, rơi tự do, rồi trôi nổi giữa một thứ không gian không trọng lượng.

Khi ánh sáng xung quanh tan đi, cô phát hiện mình đang đứng trên một sân thể dục cũ kỹ.

Ánh hoàng hôn trải dài, vàng rực rỡ mà u ám, như một bức tranh bị nhuốm máu. Đường chạy bằng cao su đỏ đã bạc màu, mang theo mùi nhựa rẻ tiền nồng nặc. Hai bên sân là xà kép, bàn bóng bàn gỉ sét, và xa hơn là một sân bóng rổ nhỏ nằm trơ trọi trong gió.

Rõ ràng, phó bản lần này liên quan đến… một ngôi trường.

Trong lúc Lê Tri còn đang quan sát địa hình, Tóc Hồng và Tóc Trắng từ lùm cây phía sau chạy ra, vẫy tay hớn hở: "Chị Tri! Bọn em đến rồi!"

Lê Tri liếc nhìn kỹ đầu tóc sặc sỡ của hai người, khóe môi khẽ giật: "Tôi nghĩ… phó bản lần này của các cậu sẽ rất thảm."

Hai người đồng loạt khựng lại, nụ cười tắt ngấm. "Sao lại vậy ạ?"

Cô chỉ về tấm bảng nhỏ phía xa, nơi ghi rõ tên trường: "Trường trung học. Các cậu định để nguyên màu tóc này đi học à?"

"..."

Sắc mặt Tóc Hồng lập tức tối sầm: "Không biết trong phó bản này có thầy Tony không, để em đi nhuộm lại tóc cái đã…"

Tóc Trắng ôm đầu rên rỉ: "Tại điểm nhân khí cao nên mới để nguyên màu tóc! Ai mà ngờ chủ đề lại là học đường!"

Còn đang khổ sở vì ngoại hình phản học sinh của mình, thì Liên Thanh Lâm từ sân bóng rổ chạy tới, mặt mũi phấn khởi như học sinh cấp hai được nghỉ học: "Chị Tri!"

Thấy bộ dạng hoảng loạn của hai đồng đội, cậu cười lạnh một tiếng: "Các cậu tiêu rồi, để tóc màu này chắc chắn sẽ bị bêu đầu thị chúng trong lễ chào cờ."

Tóc Hồng/Tóc Trắng: "…………"

Ngay lúc đó, phòng livestream chính thức mở sóng.

[Tri Tri ra trận rồi kìaaa!!! Áu áu áu áu! Tri Tri thiệt là mỹ nhân sát phó bản!]

[Phó bản học đường! Tôi mê thể loại này lắm, ám ảnh mà lãng mạn, có cả oan hồn nữ sinh nữa không?]

[Liên Thanh Lâm và Milky Way cùng xuất hiện! Bọn họ không phải là tan rã trong mâu thuẫn sao? Giả vờ đúng không? Tôi thấy giả vờ đấy!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Lê Tri mà dẫn dắt cả Ảnh đế Chúc nữa là nhóm "Ngũ quỷ hợp thể" chính thức ra đời luôn!]

[Hôm nay tui không cần show thực tế, chỉ cần Tri Tri, Tiểu Lâm và một chút m.á.u chó là đủ rồi!]

Sau khi cả nhóm tập hợp, người chơi còn lại cũng lần lượt xuất hiện. Dưới sự chỉ đạo của Lê Tri, họ làm ra vẻ không quen biết nhau, kể cả Đàm Mạn Ngữ cũng đứng riêng ra như một người chơi đơn độc.

Tổng cộng có mười lăm người – đây là số lượng lớn nhất mà Lê Tri từng thấy trong một phó bản.

[Mười lăm người! Phó bản lần này chắc chắn cực khó!]

[Số lượng người càng đông thì độ khó càng cao! Không biết lần này ai còn sống để ra ngoài...]

Trong lúc đánh giá xung quanh, một người đàn ông mặc áo khoác da bước lên. Anh ta trông cao lớn, nhanh nhẹn, cử chỉ rất có khí chất quân đội: "Chào mọi người, tôi là Chu Kiến Chương, từng là giáo viên thể dục. Phó bản lần này là trường học, tôi xin phép làm đội trưởng nếu không ai phản đối?"

Mọi người chưa kịp phản ứng thì một người phía sau cười nhạt: "Trong đội có hai đại lão top 100 bảng xếp hạng, một giáo viên thể dục như anh thì… hơi không hợp vai trò đội trưởng đấy?"

Lời này vừa dứt, ánh mắt tất cả đều đổ dồn về phía Lê Tri và Liên Thanh Lâm.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Chu Kiến Chương hơi lúng túng, nhưng vẫn cố giữ thái độ điềm tĩnh: "Tôi chỉ nghĩ, đội ngũ cần có một người dẫn đầu để tránh hỗn loạn."

Một người chơi nữ lên tiếng phụ họa: "Thầy Chu nhìn cũng tin cậy đấy, để anh ấy làm đội trưởng cũng không tệ."

Liên Thanh Lâm chẳng mấy bận tâm: "Tôi không quan trọng, thầy Chu muốn làm thì làm. Phải không, chị Tri?"

Lê Tri mỉm cười như gió xuân: "Ừ, tôi cũng nghĩ thầy Chu rất hợp."

Được hai đại lão đồng ý, những người khác cũng không dị nghị nữa. Chu Kiến Chương vui vẻ nói: "Vậy trước tiên, mọi người đi đến khu nhà dạy học, có lẽ nhiệm vụ sẽ được kích hoạt ở đó."

Chưa kịp rời bước, tiếng chuông vào học vang lên chát chúa:

— Đinh linh linh!

— Đinh linh linh!

Âm thanh sắc nhọn c.h.é.m vào không khí như lưỡi dao. Từ dãy ký túc xá đối diện sân thể dục, đám học sinh mặc đồng phục bắt đầu chạy ra, ánh mắt vô hồn, biểu cảm trống rỗng, tất cả đều hướng về khu nhà học.

Một cậu học sinh khi đi ngang qua còn vội vàng thúc giục: "Các cậu làm gì vậy? Vào học đi chứ!"

Mọi người liếc nhìn nhau. Chu Kiến Chương phản ứng đầu tiên: "Đi thôi!"

Mọi người bám sát phía sau, hòa vào dòng người học sinh lao về phía tòa nhà dạy học.

Trước khi bước vào lớp, ánh mắt Lê Tri dừng lại trên tấm bảng tên lớp: "Lớp 11-1."

Mùi m.á.u trong không khí thoảng qua… hoặc có lẽ chỉ là ảo giác.

Lớp học này không khác gì so với những gì trong trí nhớ của người chơi, trong lớp đã đầy học sinh, những người chơi thấy tên của mình trên các ghế gần cửa sổ.

Lê Tri tìm thấy ghế của mình và ngồi xuống, tấm bảng tên dán ở góc phải bàn học có vẻ được làm bằng chất liệu nhựa, bên dưới tên của cô còn có một mục "điểm số", nhưng hiện tại mục đó vẫn để trống.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com