Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 221: chung cư phố Nam



Lê Tri bật cười:

"Giỏi quá nhỉ. Vậy thì... quán quân chạy đường dài sẽ chạy mười cây số mỗi ngày nhé."

Mạnh Vũ Hàm: "…………"

Trong phòng ngủ phía sau, bà La nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện giữa cháu gái và Lê Tri. Ngay khi nghe đến cụm từ "thuốc chữa bệnh tim", bà không kìm được, ôm mặt khóc nức nở.

Nước mắt không ngừng tuôn ra, nhưng bà lại cố gắng nén tiếng khóc để Mạnh Vũ Hàm không nghe thấy.

"Con bé này… cái mạng già này có đáng giá gì đâu?! Hàm Hàm vẫn còn nhỏ, nó đang dùng mạng của nó để đổi lấy mạng của tôi sao!"

Thượng Cẩm Như ngồi bên cạnh, nhẹ giọng an ủi:

"Hàm Hàm là một đứa trẻ hiếu thảo. Chị yên tâm… Tri Tri đã đồng ý đưa con bé vào rồi. Con bé sẽ đưa nó ra ngoài an toàn."

Nhưng bà La chỉ biết lắc đầu, nước mắt vẫn không ngừng rơi:

"Lần này có thể an toàn, nhưng lần sau thì sao? Lần sau nữa thì sao? Tôi vẫn xem buổi phát sóng của Tri Tri mỗi khi nó vào phó bản… tôi biết chứ, tôi biết những thứ mà nó phải đối mặt là cái gì. Những thứ khủng khiếp, tàn nhẫn, và không hề có tình người."

Giọng bà khản đặc:

"Chỉ cần đặt chân vào nơi quỷ quái đó một lần, sau này sẽ khó mà rút ra được. Nếu có một ngày, vào rồi không ra được thì sao?"

Thượng Cẩm Như lặng người. Bà hiểu. Thấu hiểu đến tận cùng.

Dù ngoài mặt vẫn luôn bình tĩnh, nhưng bao năm nay, mỗi lần con gái mình vào phó bản, bà lại len lén khóc một mình. Nhỡ đâu, một ngày nào đó, con bé vào rồi… không trở lại nữa thì sao?

Mỗi lần ngồi xem buổi phát sóng của Lê Tri, trái tim bà như bị treo lơ lửng giữa sống và chết.

Vừa muốn xem, lại vừa không dám xem.

Vừa mong con an toàn, lại vừa sợ phải nhìn thấy cảnh con gái bị g.i.ế.c chết, hoặc biến mất vĩnh viễn.

Bên ngoài, tiếng Mạnh Vũ Hàm vang lên, vui vẻ đến mức không biết trời cao đất dày:

"Bà ơi, chị Tri Tri đồng ý đưa con vào phó bản rồi, giờ bà yên tâm chưa? Mình về nhà đi, con phải về rèn luyện thể lực!"

Bà La vội lau nước mắt, hít sâu một hơi, rồi mới bước ra ngoài. Bà cảm ơn Lê Tri lần nữa — không chỉ vì cô đồng ý, mà vì bà biết rõ, đó là lời hứa sẽ dùng tính mạng để bảo vệ đứa cháu của mình.

Lê Tri tiễn hai bà cháu ra tận cửa. Khi quay lại, thấy mắt Thượng Cẩm Như đã hoe đỏ, cô bước tới, ôm lấy bà.

"Mẹ ơi, con sẽ không sao đâu."

Thượng Cẩm Như ôm con gái, nghẹn ngào gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lê Tri nói khẽ, nhưng ánh mắt cô lại sáng lên một thứ ánh sáng mãnh liệt và lạnh lẽo như lưỡi dao:

"Con sẽ đánh bại nó."

"Con hứa rằng, cả gia đình chúng ta sẽ trở lại cuộc sống như xưa."



Giờ đây, khi đã liên kết với hai người mới, Lê Tri không chắc ai trong số họ sẽ là người đầu tiên kích hoạt phó bản. Người mới không có thời gian cảm ứng, lần đầu vào phó bản sẽ giống như cô ngày trước — bị kéo vào bất ngờ, không một dấu hiệu báo trước.

Chính vì vậy, gần đây, cô luôn trong trạng thái sẵn sàng. Bất kể là ban ngày hay nửa đêm.

Hạng Linh và Mạnh Vũ Hàm cũng đã được cô dặn kỹ. 

Quả nhiên, vào đúng một buổi trưa yên ả, khi cả nhà đang quây quần bên mâm cơm, Lê Tri bất ngờ biến mất. Đôi đũa trong tay cô rơi xuống bàn, phát ra tiếng "keng" sắc lạnh khiến cả căn phòng như c.h.ế.t lặng trong một khắc.

Thượng Cẩm Như sững người, chưa kịp phản ứng thì Lê Sương đã lập tức vứt bát cơm xuống, lao về phòng khách, bật máy tính bảng, mở livestream theo dõi. Cô đã đánh dấu theo dõi Lê Tri từ lâu, biểu tượng hệ thống giờ đây đang nhấp nháy đỏ rực kèm dấu chấm than cảnh báo: Người chơi bạn theo dõi đã bắt đầu buổi phát sóng.

Màn hình nhanh chóng chuyển sang hình ảnh một con phố tối đen như mực, vắng lặng đến rợn người.

Lê Tri vừa mới ngồi ăn cơm, vậy mà chỉ một giây sau, cô đã đứng giữa một con đường xa lạ, không ánh trăng, không người qua lại. Bóng tối phủ đầy như có thể nuốt trọn cả thế giới. Cô bình tĩnh lấy khăn giấy lau khóe miệng, rồi bắt đầu quan sát xung quanh.

Đây là một khu phố cũ nát, hai bên đường là những dãy nhà hoang ẩm thấp, ánh đèn đường vàng vọt yếu ớt chỉ đủ soi sáng được vài mét phía trước. Gió đêm lùa qua, mang theo mùi ẩm mốc và tro bụi, thổi từng chiếc lá khô bay lả tả dưới chân.

Chẳng mấy chốc, Lê Tri gặp được Mạnh Vũ Hàm và Hạng Linh – hai người bị kéo vào phó bản cùng lúc. Mạnh Vũ Hàm vừa thấy cô đã vội chạy tới, gương mặt vốn cao ngạo giờ đây đầy căng thẳng, chân không rời nửa bước khỏi bên cạnh cô.

Hạng Linh thì vẫn bình tĩnh, lặng lẽ bước theo. Dù đang phải che giấu thân phận, cô vẫn phối hợp với Lê Tri, giả vờ là người lạ khi tự giới thiệu. Lê Tri gật đầu, thản nhiên nói: "Đi tiếp về phía trước xem sao."

Ngay lúc đó, livestream của cô lập tức bùng nổ.

[Cuối cùng cũng thấy Lê Tri rồi! Cả tuần chờ đợi, vote ngay!]

[Tri Tri vào phó bản rồi! Lần này là màn trình diễn gì đây?]

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

[Fan cp Tri Hề điểm danh nào!!! Liệu Kiến Hề có xuất hiện không?]

[Lý Kiến Hề, anh ở đâu? Mau tìm vợ đi!]

[Lê Tri xứng đáng là đại lão số một, phải vote ngay không là tiếc lắm!]

[Ơ, lần này có trẻ con đi theo kìa... Nhìn quen quen…]

[Sao lại có con nít trong phó bản vậy trời? Bọn nhỏ không biết sợ là gì à?]

[Thấy nhiều trẻ vào phó bản rồi, nhưng vẫn đau lòng lắm khi thấy tụi nó chết…]


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com